Số 13 Phố Mink

Chương 2946: Sự kiện phố Mink (3)




Lần trước, liên quan tới việc Ukunga sắp chấp hành nhiệm vụ, Verden từng ám

chỉ với mình, lần này, xem như Đại tế tự chỉ rõ thêm một bước.

Trong kế hoạch ban đầu, vốn là cần Karen đi giữ gìn mối quan hệ với Ukunga,

sau đó mượn cơ hội tiến hành phá hư.

Đây là màn quyết đấu giữa lập trường khác nhau của Đại tế tự và Thần Điện,

Karen chỉ là một quân cờ.

Hiện tại, rất hiển nhiên, Karen nhận được sự tán thành của Ukunga, cũng sẽ dễ

dàng phát huy tác dụng của quân cờ hơn.

Nhưng bởi vì Ukunga đối với Karen quá tốt, để Đại tế tự không khỏi hỏi thêm

mấy câu.

Sẽ có cảm giác tội lỗi đạo đức sao?

Sẽ cân nhắc do dự sao?

Sẽ thấy hối hận sao?

Đặt ở trên những việc khác thì có lẽ sẽ có, nhưng đối với chuyện này, mình thật

sự không cần đi để ý những thứ này.

Bởi vì, Ukunga là muốn đi cướp đoạt mảnh vỡ Thần cách của ông nội mình.

Thân phận của mình là người bị hại, sao lại có cảm giác đạo đức tội lỗi.

Đi ra ngoài đại điện, dưới bậc thang có một cỗ xe to lớn cổ phác màu đen, Đại

tế tự đi vào.

Karen cũng đi vào theo, lúc bước trên bậc thang lên xe, Karen bỗng nhiên ý

thức được một chuyện, đó chính là lúc trước Đại tế tự để cho mình ra ngoài, có

phải là cố ý để cho mình ở bên ngoài gặp phải Ukunga, để cho Ukunga lại dẫn

mình mang vào hay không?

Đại tế tự không phải một người hẹp hòi, hắn có lòng dạ và cách cục cực lớn,

nếu như hắn dùng chút tâm tư nhỏ cho chuyện này thì chỉ có thể nói rõ hắn quá

xem trọng chuyện ở phố Mink.

Không gian bên trong cỗ xe so lớn mấy chục lần so với nhìn từ bên ngoài, bên

trong giống như là một cung điện tòa cỡ nhỏ, nhưng không trông thấy có người

hầu.

Đại tế tự ngồi trên ghế, dưới bàn trà, vẫn đặt mấy quyển sách.

Connor đi lên xe cùng với Karen, ánh mắt của cô bé thì nhìn chằm chằm một

vào một lượng lớn đồ ăn và điểm tâm để trong căn phòng khác. Lúc này, từ

trong phòng kia có một người đi đến, nhưng lúc trước Karen hoàn toàn không

có phát giác được khí tức tồn tại của hắn.

Người này mặc một bộ quần áo thường ngày màu đen, cũng là bộ dáng Đại tế

tự. Norton cười cười với Connor, nói: “Mấy món bên trong cứ tuỳ ý ăn đi.”

“Thật sự có thể sao?”

Connor lễ phép đặt câu hỏi, đồng thời hai cái nắm tay nhỏ nắm chặt, hi vọng đối

phương đi xong chương trình hình thức này nhanh một chút.

“Đi thôi, thả bụng mà ăn.”

“Được!”

Connor vui sướng chạy đi vào.

Karen thì có chút kinh ngạc nhìn vị Norton này, mặc dù anh đã sớm biết một

chút sự tích về “Phân thân” của Đại tế tự, nhưng đây là lần thứ nhất Karen trông

thấy phân thân chân thật tinh tế như vậy.

Karen lập tức ý thức được, người mà lúc nãy Connor nhìn thấy cũng không phải

là “Norton”, nếu không cô bé cũng sẽ kinh ngạc, người mà cô bé nhìn thấy thật

ra là một “Người phục vụ” nên xuất hiện ở đây. Norton đưa một ly rượu đỏ cho

Karen, Karen đưa tay nhận lấy, sau đó anh lại vô thức nhìn về phía Đại tế tự

đang ngồi chỗ bàn trà đọc sách.

Cho nên, vị Đại tế tự đang ngồi đọc sách ở kia tượng trưng cho quyền mưu và

uy nghiêm, như vậy vị trước mắt này thì tượng trưng cho cái gì?

Hay là nói, bọn hắn vốn cũng không có gì khác nhau, chẳng qua là cố ý biểu

hiện khác nhau để đóng vai nhân vật của mình cho tốt?

Trách không được Người Cầm Roi luôn luôn nơm nớp lo sợ với cấp trên của

mình…có thuộc hạ nào da đầu sẽ không tê dại khi đối mặt với cấp trên như thế

này?

Cấp trên khó đối phó nhất đó là tính tình hỉ nộ khó đoán, nơi này, lại là có thể

trông thấy các loại tính tình ấy đi đến đi lui trước mặt ngươi.

Norton nhấp một miếng rượu, nói: “Cường độ linh hồn của ngươi cực kỳ cao,

có thể lập tức thấy rõ ràng chân dung của ta, thiên phú rất không tệ, Ukunga có

ý nghĩ như vậy không phải là không có lý do, có lẽ ngươi càng thích hợp với

Trật Tự Thần Điện hơn.”

“Đại tế tự.”

“Đại tế tự ngồi ở đằng kia, gọi ta là Norton đi.”

“Thưa ngài.”

“Ta phát hiện, ngươi tuân thủ lễ nghi giáo quy cực kỳ nghiêm ngặt,”

Cỗ xe bắt đầu tiến lên, phong cảnh ngoài cửa sổ bắt đầu nhanh chóng biến hóa.

“Thuộc hạ cho rằng không có quy củ thì không thể nào làm việc cho tốt được.”

“Đúng là như vậy, nhưng một vài thời khắc, quá chú trọng quy củ thì sẽ khiến

sự việc khó xử lý hơn, ví như ngài Ogurev của chúng ta, biết bao đời tín đồ đều

cúng bái tranh vẽ tường của hắn, nhưng bây giờ, khi hắn thật sự trở về thì chúng

ta lại phải không tiếc mọi giá để ngăn cản hắn.”

“Thuộc hạ cảm thấy, chỉ cần là người và sự vật không phù hợp với Điều Lệ Trật

Tự đều cần uốn nắn và chấn chỉnh, bất kể là người đứng trước tranh vẽ trên

tường hay là Thần đứng trong tranh vẽ tường.”

“Những lời này là ý nghĩ của ngươi sao? "

Norton dùng một loại ánh mắt hơi có vẻ ngoài ý muốn nhìn Karen.

Cái ánh mắt này Karen rất quen, hắn cũng thường xuyên sẽ dùng ánh mắt như

vậy nhìn đám người Darien.

“Người Cầm Roi sẽ thường xuyên dạy bảo ta.”

“A, trách không được.” Norton đưa tay, mở một cái phòng trước mặt ra, bên

trong ngoại trừ một quyển trục lơ lửng, trông rất vắng vẻ.

“Đi vào đi.”

Karen nghe theo mà đi vào.

Quyển trục từ từ mở ra trước mắt hắn.

“Ý nghĩ của ta khác biệt với Thần Điện, nhưng thần giáo bây giờ cũng không

thể mất đi Thần Điện, bởi vậy đối với chuyện này, ta cần ngươi bất chấp nguy

hiểm mà đi làm.

Còn có một khoảng thời gian nữa mới đến đại lục Xinas, hẳn là đủ để cho ngươi

xem hết tài liệu ở đây, ngươi cố gắng xem xét đi, đây là những văn kiện có cấp

bậc cao cấp nhất phía dưới Thần tích.”

“Vâng, thưa ngài.”

Sau đó, trên mặt Karen hiện ra vẻ mặt thấp thỏm, sợ hãi, tò mò vừa đúng.

Anh duỗi tay ra trải rộng trên quyển trục, hít sâu, sau đó dùng ánh mắt cực kỳ

nghiêm tức, bắt đầu đọc bí mật tối cao này.

Tiêu đề của tài liệu là:

“Sự kiện phố Mink.”