“Sao có thể thuận lợi như thế?”
Trong xe ngựa, sau khi nghe Dikno dự đoán sơ bộ về chiến cuộc, Karen phát ra
lời nghi vấn.
“Ngài biết lần này chúng ta sẽ vận dụng tổng cộng bao nhiêu Kỵ Sĩ Đoàn sao? 9
đoàn, tận 9 đoàn!”
Ánh mắt của Karen nghiêm lại.
12 cái Trật Tự Kỵ Sĩ Đoàn, bỏ qua Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất, lại loại trừ 2 đoàn đang
giằng co trên sa mạc với Liên quân thì cũng chỉ còn lại 9 đoàn.
Điều này cũng mang ý nghĩa, Trật Tự Thần Giáo điều động toàn bộ Kỵ Sĩ Đoàn
có thể sử dụng.
Rốt cuộc thì loại dân cờ bạc như thế nào mới có hành vi như thế nào?
Không, xem như là dân cờ bạc, cũng rất ít ai có thể có đủ dũng cảm để đánh
cược toàn bộ thẻ đánh bạc tốt nhất trong tay mình một lần như thế này, ngay cả
Neo cũng phải liên tục kiếm được chút lợi nhỏ thì mới đỏ mắt mà tất tay.
Hiện tại, tất cả khu truyền giáo và thánh địa của Trật Tự Thần Giáo đều đã mất
đi sự bảo vệ từ các Kỵ Sĩ Đoàn cơ động, tương đương với việc hoàn toàn cởi
trần trước mặt toàn bộ giới giáo hội.
Lỡ như vào lúc này, Thần Giáo nào đó tuyên chiến với Trật Tự, điều động quân
đoàn tiến đánh, như vậy thì từng đại khu của Trật Tự Thần Giáo đều chỉ có thể
dựa vào hệ thống phòng ngự của mình mà miễn cưỡng tự vệ, không có chút
năng lực phản công nào.
Dikno nói: “Chúng ta không để ý đến tất cả thánh địa phía ngoài nào của Sinh
Mệnh Thần Giáo, thiết lập mục tiêu tấn công đầu tiên là tiểu lục địa Xinas,
chúng ta gọi đây là: Chiến thuật nhảy cóc.
Đúng vậy, tiểu lục địa Xinas được phòng ngự vô cùng nghiêm mật, nơi này
cũng được thiết lập từ rất lâu, nhưng loại phòng ngự này nhìn thì có vẻ rất vững
chắc nhưng thật ra lại có lỗ thủng cực lớn, bởi vì bố trí phòng vệ khắp nơi nên
chẳng khác nào là nơi nào cũng không đề phòng.
Chỉ cần dùng lực lượng áp đảo tiến công đến từ nhiều phương hướng thì hệ
thống phòng ngự này của nó cũng chỉ có thể sụp đổ trong nháy mắt.
Kỵ Sĩ Đoàn của giáo ta sẽ lập tức dùng tốc độ cực nhanh mà tiến vào trong lục
địa này.”
Karen hỏi: “Đây là ý nghĩ của ngươi sao?”
“Không, là ý nghĩ mà ba người chúng ta người nhất trí, bởi vì chúng ta phát
hiện thứ thụt lùi không chỉ là thực lực binh sĩ, trang bị, khí tài chiến tranh…
trong thời đại này thì tư duy chiến tranh cũng thụt lùi rất nghiêm trọng.
Loại quy hoạch phòng ngự ngu xuẩn như thế này, đám người của Sinh Mệnh
Thần Giáo kia phải ngu xuẩn đến mức nào mới có thể đi bố trí ra được.
Nhưng mà ta nghĩ, nếu như cho ta đủ thời gian để đi nghiên cứu làm quen một
chút với những Thần Giáo khác mà nói thì ta tin tưởng không chỉ có mỗi Sinh
Mệnh là ngu xuẩn.”
Karen nói: “Ta cảm thấy, nếu như cho ngươi đi nhìn chiến sự của chúng ta ở Sa
Mạc thì sợ rằng ngươi sẽ phải tức giận đến nỗi nôn ra máu.”
Rõ ràng là chiến tranh Thần Giáo, nhưng lại tương tự như chiến tranh chiến hào
giữa hai quốc gia trong thế tục.
“Ta đã xem xét chiến báo của chiến sự này, việc này cũng có nguyên nhân, bởi
vì chiến sự sa mạc vốn là để luyện binh, mục tiêu chủ yếu không phải chiếm
giữ, thu phục, tiêu diệt, ngược lại đôi khi muốn cố ý nhường lại vị trí, để cho
đối phương tiếp tục đưa lực lượng đến để tiêu hao.
Loại chiến trận khô khan bó tay bó chân này muốn đánh cho ra được màu mè
thì mới khó khăn nhất, chỉ có thể dựa vào quan chỉ huy thiên tài phát huy trên
chiến trường cục bộ, khiến cho toàn bộ tiền tuyến của quân địch sập đổ.”
Connor ngẩng đầu, dùng đầu bút máy chỉ về phía Dikno, nói: “Hắn đang nịnh
hót.”
“Khụ khụ…” Dikno ho hai tiếng để che giấu xấu hổ, nếu đã xem báo cáo chiến
sự Sa Mạc, thì sao có thể không thấy được công lao chiến tích của “chủ ta”.
Nhưng mà đối với loại người cao ngạo như hắn, vuốt mông ngựa thật sự không
phải ý định của hắn, mà là một loại quán tính không cách nào sửa đổi, dù gì thì
chủ mà hắn ca ngợi cả đời lúc này đang ngồi trước mặt mình.
Karen kéo chủ đề lại, nói: “Thế nhưng là, các ngươi có từng suy nghĩ rằng một
khi chiến sự không có thuận lợi như trong dự tính, bất kể là cục diện trên chiến
trường hay vẫn là cục diện Thần Giáo sẽ rơi vào tình thế bị động như thế nào
không?”
Thần Giáo bị động là vì bây giờ ngoại trừ Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất ra thì không có
quân đoàn chủ lực cơ động có thể sử dụng;
Chiến trường bị động thì loại chiến thuật nhảy cóc này nhìn có vẻ rất nhẹ nhàng
nhanh gọn, nhưng chỉ cần Sinh Mệnh Thần Giáo phòng thủ vững vàng khu vực
trung tâm, như vậy thì thứ chờ đợi trật tự Kỵ Sĩ Đoàn đó là hậu cần bị ngăn cản,
rơi vào cục diện khó xử khi bị các thánh địa phía ngoài của Sinh Mệnh bao vây,
tập kích quấy rối.
Mặc dù Karen cũng không cho rằng Sinh Mệnh Thần Giáo có năng lực để tiêu
diệt toàn bộ chín Kỵ Sĩ Đoàn, chín Kỵ Sĩ Đoàn muốn rút khỏi thì cũng sẽ không
có vấn đề lớn, nhưng tất nhiên cũng sẽ gặp phải tổn thất không nhỏ, đồng thời
còn không đạt được mục tiêu chiến lược.
Hiện tại sức uy hiếp mạnh mẽ nhất của Trật Tự Thần Giáo bắt nguồn từ ấn
tượng về sự hùng mạnh, bởi vậy nó không thể thất bại, chỉ cần thất bại một lần
thì sức uy hiếp sẽ giảm xuống rất nhiều.
“Thiếu gia, lúc chúng ta đề ra phương án tác chiến đã nhận được rất nhiều tin
tức tình báo, chúng ta có đủ nội ứng trong nội bộ Sinh Mệnh Thần Giáo, trong
giai đoạn trước thì đám nội ứng cung cấp thông tin bố trí quân sự vô cùng rõ
ràng, chưa kể sau khi chiến sự bắt đầu thì bọn hắn cũng sẽ phối hợp tác chiến.”
Nghe nói như thế, Karen nghĩ đến lúc gặp mẹ kế của Darien ở trang viên Tâm
Hải, đó rõ ràng là nội ứng bên phía Đòn Roi Kỷ Luật phát triển, được thiết lập
ngay từ thời kỳ của Buken.
Mà dưới Trật Tự Thần Giáo có nhiều hệ thống bộ môn, không có khả năng cũng
chỉ có bên Đòn Roi Kỷ Luật có đối tượng hợp tác.
Lúc này, Karen bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, hỏi: “Ngươi đã xem báo cáo về
“Chiến tranh một ngày” giữa Trật Tự và Luân Hồi chưa?”
“Đã xem.” Dikno có vẻ đã hiểu rõ Karen muốn hỏi cái gì, nói tiếp, “Trong đây
tất nhiên cũng có đủ sự tiếp ứng đến từ nội gian.”
Karen trầm mặc, bây giờ anh đã có đủ địa vị để đi tiếp xúc với rất nhiều bí mật.
Nhưng cho dù là anh cũng không phát giác được cái “Mạng lưới nội ứng” này
một chút nào thì điều này thật sự quá kỳ quặc
Cũng giống như hành vi “Thay lồng đổi chim” của gia tộc Bern đối với Pamirez
Giáo, nhìn như có vẻ vô cùng bí ẩn, thật ra thì có thể điều tra ra manh mối, bởi
vì cái kế hoạch khổng lồ này cần rất nhiều tài nguyên rót vào.
Ví như cha của Bern lên làm Giáo tôn và con trai của Bern lên làm người thừa
kế, điều này đều cần tài nguyên của Trật Tự Thần Giáo âm thầm bồi đắp lên.
Giống như là đánh trận cần chuẩn bị hậu cần, quân đội có thể ẩn nấp, nhưng
việc chuẩn bị tài nguyên hậu cần là không cách nào che giấu vậy.
Đầu tiên là Luân Hồi, sau lại là Sinh Mệnh, đến cùng là cái bộ môn nào trong
Thần Giáo có thể dựa trên điều kiện tiên quyết là không đổ tài nguyên vào mà
tạo dựng lên một dàn khung nội ứng khổng lồ như vậy?
Karen có cảm giác, ngay cả Verden cũng không biết cái dàn khung thần bí này,
có lẽ hắn biết, nhưng hắn cũng không thể nắm chắc.
Mà lại trong chiến sự ở Sa Mạc, mạng lưới tình báo bên phía Trật Tự không thể
tạo ra sự đột phá mà chỉ có thể xem như ngang hàng với tình báo bên phía Liên
quân.
Nhưng vấn đề là Trật Tự Thần Giáo chỉ là một Thần Giáo đơn lẻ, mà bên phía
Liên quân lại có nhiều Thần Giáo chính thống như vậy thì làm như thế nào mà
có thể bất phân thắng bại như vậy?