Sáng sớm, Karen tắm xong mang theo đầu tóc hơi ướt mà đi vào phòng làm
việc của mình, mở cửa sổ ra, cơn gió hoà cùng chút hơi lạnh thổi vào làm cho
người ta cảm thấy tươi mát sảng khoái.
Ngồi xuống sau bàn làm việc, Karen lật xem tài liệu ngày hôm nay.
Từ lúc Dinah rút thăm xong thì cũng đã qua ba ngày, không khí đè nén mãnh
liệt ở trong Trật Tự Thần Giáo đang dần dần đặt vào đúng chỗ.
Chiến tranh cần thời gian để chuẩn bị, chiến tranh có quy mô càng lớn thì thời
gian chuẩn bị sẽ càng lâu, cũng càng khó để giấu diếm;
Nhưng lần chuẩn bị này vốn đã được bắt đầu từ khi chiến sự ở Sa Mạc đang tiến
hành.
Mình đã từng đứng trên vị trí Quân đoàn trưởng mặc dù không cách nào nhìn rõ
thế cục của ván cờ nhưng cũng ngay tại lúc này dựa vào mạng lưới tình báo của
hệ thống phát triển mới có thể nhìn ra một chút xu thế.
Vị trí khác biệt, độ cao khác biệt thì cảnh vật nhìn thấy cũng sẽ trở nên khác
biệt.
Cho tới bây giờ không chỉ có thần quan ngoại giáo, trong nội bộ cũng có rất
nhiều thần quan đều cho rằng Đại tế tự là một phái chủ chiến cấp tiến, từ khi tại
nhiệm cho đến nay đã phát động mấy lần chiến tranh và xung đột, nhưng nếu
như trong tay nắm giữ đủ tư liệu sau đó tra cứu kỹ càng thì sẽ phát hiện, đằng
sau mỗi một lần xung đột đều không phải là ý định xuất hiện lâm thời mà là vừa
lúc đặt ở trên những điểm quan trọng khác.
Đến bây giờ Karen còn không có cách nào hoàn toàn thoát ly khỏi việc mượn
nhờ lực từ quán tính, mà Đại tế tự thì sớm đã thành thạo tự mình thổi gió.
Đây đã không chỉ đơn giản là địa vị khác biệt, thật sự là vì trình độ chênh lệch
giữa hai người.
Mình vẫn còn rất trẻ tuổi.
Mình học tập nhanh, mặc kệ là môn kỹ thuật nào thì vào tay mình đều có thể
học tập hết sức nhanh chóng, nhưng thường thì sau khi đạt đến trình độ nhất
định đều sẽ gặp phải một cánh cửa, sau khi dựa vào thiên phú nhanh chóng chạy
xong một đoạn đường thì giai đoạn còn lại cần dựa vào thời gian, công sức, cảm
ngộ để lắng đọng, để thấm nhuần, để dung hòa.
Sau đó, kết quả là ngươi sẽ phát hiện, việc tu hành … ngược lại là một con
đường trực tiếp nhất, cũng nhanh thấy hiệu quả nhất.
Cũng chẳng trách những tiền bối trưởng giả mà mình từng gặp kia, cả đám đều
thuyết phục mình từ bỏ chức vị sự vụ, tập trung tăng cường cảnh giới tu hành.
“Ồ… buổi sáng tốt lành.”
Connor tay trái cầm một cái khăn mặt tay phải xách theo một cái thùng băng,
loạng chà loạng choạng mà đi đến, ngồi xuống đằng sau cái bàn đọc sách nhỏ
của mình.
“Bộp!”
Sau khi dùng nước đá làm ướt khăn mặt, Connor bắt đầu dùng sức lau mặt, sau
đó cầm lấy món quà mà Pall mới tặng… bút lông ngỗng, bắt đầu làm bài tập.
Lúc Pall đi Không Gian Khai Thác giúp Karen tìm Đao Than Vãn thì đây là
khoảng thời gian mà Connor vui sướng nhất dạo gần đây, nhưng sau khi Pall trở
về, thì có vẻ Connor vẫn đang làm những bài tập cứ ngỡ như không bao giờ làm
hết kia.
Tâm trạng của Karen hôm nay vốn còn đang rất nhẹ nhõm thanh thản, nhưng
Connor ngồi xuống với vẻ thâm thù đại hận với đống bài tập khiến anh cũng
không thể không ho nhẹ một chút, giả bộ như đang rất nghiêm túc xử lý công
vụ.
“Thiếu gia, tiểu thư Connor, buổi sáng tốt lành.”
Healy mang bữa sáng đến.
Trước mặt Karen là một bát hoành thánh nhỏ, hai cái bánh quẩy, một cái bánh
bao và một ly sữa đậu nành.
Còn trước mặt Connor là bánh bao không nhân và sữa đậu nành, cô bé lấy từ
trong cặp sách ra mấy “cục đá” mang về từ trụ sở Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất, nhét vào
bánh như phết tương, sau đó kẹp hai cái bánh bao không nhân lại rồi đưa vào
trong miệng.
Karen vừa cười vừa nói: “Bánh bao hôm nay không tệ.”
Healy học nấu nướng từ Karen, nhưng bánh bao hôm nay lại có cải tiến, hiệu
quả tốt ngoài ý muốn.
“Thiếu gia, ngài có biết rằng bây giờ các món ăn dựa trên khẩu vị của ngài rất
phổ biến trong rất nhiều quán ăn của người tóc tím ở Wien không.”
“A, vậy sao, vì sao lại thế?”
“Bởi vì … bởi vì lúc ta nấu ở nhà cũng đưa qua cho cha mẹ và cùng các thân
thích ăn thử, bọn họ sau đó phát triển ra ngoài…”
Lúc Healy nói lời này thì có chút lo âu thấp thỏm, cô làm hầu gái cho thiếu gia,
người trong nhà cũng bởi vì lần trước được ngài Alfred cứu ra từ trong sự kiện
báo thù chủng tộc ở thành phố York sau đó được sắp xếp làm việc trong căn hộ
chung cư Ellen.
Đối với những người tóc tím khác thì gia đình Healy bây giờ đã xem như là
“Quý tộc trong giới”.
Tập tính sinh hoạt của “Quý tộc” tự nhiên cũng rất dễ ảnh hưởng đến “dân
thường”, bị bắt chước.
Sau khi mở rộng đến mức độ nhất định thì sẽ sửa đổi, nghiên cứu phát minh, cải
tiến, sau đó bản cải tiến lại trả lại về chỗ của Healy.
Karen hỏi: “Người tóc tím mở quán ăn ở Wien rất nhiều sao?”
“Bởi vì đa phần những người nhập cư trái phép sau khi đến Wien bởi vì không
có thân phận hợp pháp và thẻ công dân nên chỉ có thể làm việc chui hoặc rửa
bát đĩa ở trong bếp của các quán ăn nhà hàng.”
“A, thì ra là như vậy.”
“Ở quê hương của chúng tôi có một lời truyền nhau thế này, nói Wien là thiên
đường, ở chỗ này rửa chén bát ba năm thì có thể mua được biệt thự trong trung
tâm thành phố York.”
“Rất thú vị.” Karen lật một tờ văn kiện ra, uống một ngụm sữa đậu nành, “Cũng
rất ngây thơ.”
“Nhưng mà những người Wien có thân phận công dân quả thực sống rất tốt,
tầng dưới cùng ở nơi này nếu so với tầng dưới cùng ở chỗ chúng tôi thì phần
lớn vẫn tốt hơn nhiều.”
“A, đó là bởi vì tầng dưới cùng của Wien cũng không phải ở Wien mà là ở
những nơi thuộc địa của nó, bao gồm cả quê hương của ngươi.”
Healy sửng sốt một chút, lập tức dùng sức nhẹ gật đầu: “Cám ơn thiếu gia, ta đã
hiểu.”
Cái này, Alfred đi đến, hỏi: “Còn có bữa sáng không?”
“Có, ngài Alfred, đại tiểu thư Pall và Kevin hình như còn chưa thức.”
“Vậy là tốt rồi.”
Alfred ngồi xuống chỗ bàn làm việc của Karen, Healy sau khi dọn đồ ăn ra thì
rời đi.
“Thiếu gia, có tình báo mới, về cái “Kế hoạch tạo Thần” kia, bọn hắn có dấu
hiệu khởi động sớm hơn dự tính, có lẽ bởi vì cảm giác được sóng gió mới sắp
nổi lên cho nên dự định tiến hành thí nghiệm sớm.”
Karen tách bánh quẩy ra thành hai khúc, đưa một khúc cho Alfred, một khúc
khác thì ngâm vào trong sữa đậu nành, nói:
“Vậy thì kéo lưới đi, phát công hàm cho tổ kế hoạch kia, yêu cầu tất cả thành
viên từ trên xuống dưới lập tức dừng công việc đang làm lại, kẻ trái lệnh xử tội
như phản giáo.”
Cảnh cáo thường sẽ không có tác dụng để đối phương dừng tay lại mà sẽ chỉ đối
phương gia tốc tiến trình, nhưng cảnh cáo chỉ là vì làm nền cho thủ đoạn tiếp
theo sau.
Mặc dù trong quá trình này khó tránh khỏi sẽ dẫn đến một vài thần quan thương
vong, nhưng so với việc ô nhiễm tràn ra dẫn đến toàn bộ thành phố York,
không, là toàn bộ Wien đều phải chịu thiên tai thì chút tổn thất này không đáng
để nhắc tới.
Một vài thời điểm phải trả giá bằng máu, là phải để cho các thế lực trong giáo
có ý nghĩ trên phương diện này phải cảm thấy e ngại, không chỉ ở thành phố
York, trong những khu truyền giáo khác của Trật Tự cũng không nên làm
chuyện như vậy.
Kevin là bị Thần Trật Tự cố ý thả ra, mình có cơn nghiện đói, cho nên, mình và
Kevin là đặc biệt, bất cứ hình thức tạo Thần nào khác, bất kể thiết kế có tài tình
thế nào đều chỉ sẽ tạo ra ô nhiễm, không cách nào thật sự tạo ra được Thần linh.
“Được rồi, thiếu gia, thuộc hạ đã rõ.”
“Mặt khác, lúc hành động thông báo cho bên đại khu Dinger, yêu cầu sau khi
bên phía chúng ta bắt đầu hành động thì bọn hắn cũng ngay lập tức ra tay bắt
giữ mấy nhân viên cấp cao đứng ở phía sau thúc đẩy hạng mục này.”
“Thiếu gia, thế nhưng thân phận của mấy vị kia là có chút mẫn cảm.”
Karen lơ đễnh lắc đầu, cho miếng bánh quẩy cuối cùng vào trong miệng, cẩm
lấy khăn lông ướt bên cạnh lau lau tay.
“Đã đến lúc này cũng không cần tiếp tục nuông chiều bọn hắn.”