Số 13 Phố Mink

Chương 2910: Tà Thần đi cửa sau (1)




Dinah rất hồi hộp, đây là lần thứ nhất mình “Lừa gạt” người đàn ông mà từ nhỏ

đến lớn mình vẫn “Phụ thuộc” kia, mà đây lại là “Nhiệm vụ” đến từ một người

đàn ông khác.

Nhưng mà cô cũng không hối hận.

Karen cho cô một khoảng thời gian để cân nhắc rất ngắn, thật ra từ khi Connor

đưa quả dưa leo kia cho cô đến bây giờ cũng không được bao lâu, nhưng Karen

chắc chắn Dinah sẽ nghe theo lời mình dặn dò.

Dù sao Dinah “Gia nhập” vào cũng không phải là bởi vì tình cảm riêng tư, cũng

không phải là bởi vì lợi ích, mà là bản thân cô có nhu cầu “Trưởng thành”.

Cô thật sự rất hy vọng từ “Con gái nuôi” chuyển biến thành “Bản thân” có nhân

cách độc lập, thay vì nói là đang biểu thị lòng trung thành cho Karen thì không

bằng nói là đang tiến hành tự mình cắt chém quá khứ của bản thân.

Sau khi Người Cầm Roi nhìn thấy cảnh này thì khóe miệng lộ ra một nụ cười

đầy ngụ ý sâu xa.

Có vẻ như trên phương diện nắm bắt lòng người, tên kia có trình độ rất cao;

Vào lúc hắn còn nhỏ yếu không cần nịnh nọt nịnh bợ thì có thể để người bề trên

cảm thấy rất dễ chịu về hắn, thưởng thức nâng đỡ; khi hắn mạnh lên thì cũng

không cần trao đổi lợi ích thì, đã có thể làm cho người chung quanh dựa theo ý

chí của bản thân để làm chuẩn mực.

Điểm này thật sự rất giống với Đại tế tự lúc trước, bọn hắn đều là người lấy bản

thân làm trung tâm, những người khác đứng trước mặt bọn họ đều chỉ có thể

cam tâm tình nguyện trở thành vai phụ.

Đột nhiên, Người Cầm Roi nghĩ tới điều gì, hắn khẽ nhíu mày.

Một vài thời điểm, hắn lười nhác cúi đầu xuống nhìn dưới chân, chỉ khi nào thật

sự bận tâm thì một vài chuyện nhỏ cũng rất khó để giấu diếm được hắn. Thư ký

tiền nhiệm của mình bây giờ chẳng phải là đang nhậm chức dưới quyền của tên

kia sao?

Con rồng kia của mình mỗi lần nghe thấy tin tức có liên quan đến Karen, đều sẽ

không tự giác nổi lên trên mặt nước mà biểu hiện vẻ lo lắng

Thì ra…rồng và người bên cạnh mình sớm đã bị hắn ảnh hưởng.

A,

Bao gồm cả chính mình.

Cho nên, rốt cuộc hắn là người thừa kế của vị Thần chi nhánh nào?

Ghi chép của hậu nhân về Thần linh đều biên soạn theo góc nhìn từ dưới nhìn

lên, nhiều nhất cũng là dùng những lời đánh giá ngắn gọn giữa Thần linh dành

cho nhau.

Bởi vậy cho dù là cấp trên của hắn, hay là lúc cùng cấp thì rất khó sử dụng loại

cảm giác tương tự để tìm kiếm sự xác nhận từ trong thần thoại tự thuật. Góc

nhìn khác biệt, miêu tả tự nhiên khác nhau như ngày và đêm, trừ phi, mình trở

thành thuộc hạ của hắn, ngước mắt nhìn lên hắn.

Có lẽ chỉ có như vậy mới có thể thật sự tìm ra rốt cuộc hắn là vị Thần chi nhánh

nào.

Mà người đứng thứ hai của Đòn Roi Kỷ Luật ngược lại cũng không quá để ý

đến khâu rút thăm, Karen cũng không cảm thấy sẽ xảy ra chuyện gì bất trắc, tất

cả đều sẽ theo dự tính.

Ngược lại là Kevin ngồi trên lưng Pall, nhìn xem Dinah với đôi mắt có chút

ghét bỏ.

Cô tin tưởng, nếu như bên phía Karen hơi thả ra một lỗ hổng nhỏ thì cô con gái

nuôi cao quý của Đại tế tự này sợ là sẽ lập tức cam tâm tình nguyện đến làm

tình nhân.

Đàn ông nhà Inmerais chỗ nào cũng tốt, chỉ có khuyết điểm duy nhất là quá có

duyên với nữ giới.

Connor yên lặng gặm một quả táo, trong cặp sách của cô bé còn thừa lại một ít,

mặc dù không đủ để phát thêm một đợt, nhưng đủ để Connor gặm thật lâu.

Sau khi chị Pall trở về thì cô bé cũng không cần đứng canh gác theo dõi giúp

cho chắt chắt chắt chắt nữ của chị Pall.

Trong tay Thần Dụ Giả của Trật Tự Thần Điện xuất hiện một quyển sách, lật

trang, trong chốc lát, hào quang lan tràn, trên trăm con Tiên Đế đang bay trên

bầu trời lại xoay người trở về tạo ra ánh sáng.

Ánh sáng thần thánh chiếu rọi, bao trùm toàn bộ quảng trường tế tự.

“Thần Trật Tự vĩ đại nhìn thấy tất cả, việc này phù hợp ý chí Trật Tự, là lựa

chọn của Thần.”

Đây là đang tiến hành nhận định trên mặt pháp lý, giống như là công chứng

viên trong thế đang làm việc.

Pháp thân của hai vị Trưởng Lão Thần Điện xuất hiện càng tăng thêm uy

nghiêm vô thượng.

Ở trên quảng trường thì ngoại trừ Đại tế tự ra, tất cả thần quan Trật Tự đều nhao

nhao hành lễ.

11 Đoàn trưởng Kỵ Sĩ Đoàn đi về trước cùng tập thể quỳ một chân xuống, các

Phó đoàn trưởng theo sát phía sau.

Bọn hắn không phải đang quỳ với Đại tế tự, mà là đang lấy hành vi và thân

phận của mình chứng thực cho lần rút thăm này

Một hành động đó trong nháy mắt để không khí trong quảng trường tế tự hạ

xuống điểm đóng băng.

Hồng Y Giáo Chủ Creed nói, rút thăm là vì lựa chọn một Thần Giáo để hợp tác

sâu rộng với Trật Tự Thần Giáo, như vậy thì rốt cuộc là hợp tác gì mà cần dùng

đến 11 Trật Tự Kỵ Sĩ Đoàn?

Nếu như nói lúc trước Trật Tự Thần Giáo còn không đến mức để người ta cảm

thấy kinh hoàng như vậy thì bây giờ sau khi vị Đại tế tự này nhậm chức thì bất

cứ chuyện điên rồ nào mà Trật Tự Thần Giáo khởi xướng cũng sẽ không để

người ta cảm thấy quá ngoài ý muốn.

Chương trình còn sót lại cũng hoàn thành rất nhanh, xong lễ.

Đại tế tự đến cuối cùng cũng không phát biểu gì thêm, cũng không giải thích gì

đối với việc rút thăm phiếu tên sách.

Các nhân vật lớn của Trật Tự Thần Giáo cũng đều mang theo vẻ mặt như bình

thường mà rời khỏi, giống như chỉ thật sự đi dự một buổi lễ mang tính hình

thức.

Nhưng những người có thể đứng ở chỗ này, không có ai là đồ đần, bọn hắn đều

cảm nhận được một loại cảm giác “Kiềm chế”, việc này còn lâu mới kết thúc…

đây chỉ là một sự mở đầu mà thôi.

Có lẽ chỉ đến khi kết cục thật sự xuất hiện thì sự mở đầu này mới có thể đem lại

ý nghĩa càng rung động và đặc biệt hơn.

“Chúc mừng Sinh Mệnh Thần Giáo.”

“Chúc mừng Sinh Mệnh Thần Giáo.”

Một đám đại sứ ngoại giao của các giáo chúc mừng đại sứ ngoại giao của Sinh

Mệnh Thần Giáo, ngược lại bọn hắn không phải bởi vì cố ý đạp người khác một

cái, chỉ đơn giản là do áp lực lúc trước hơi lớn nên bây giờ cần biểu hiện một

chút.

Mà đại sứ ngoại giao của Sinh Mệnh Thần Giáo với một gương mặt cương nghị

và màu da ngăm đen thì giờ phút này sắc mặt bắt đầu trắng bệch, cả người cũng

như còng xuống.

Hắn đương nhiên biết phải làm thế nào để giữ phong độ ngoại giao, nhưng khi

sự việc thật sự rơi xuống trên người mình thì loại áp lực mênh mông kia vẫn đè

ép khiến hắn không thở nổi.

Cảm giác này, giống như là một tên điên sau khi nhìn quanh một vòng thì lại để

ý tới mình.

Hắn không có nói gì khách sáo thêm mà bước nhanh ra khỏi quảng trường tế tự,

hắn phải lập tức thông báo chuyện xảy ra ở đây về trong giáo. Chờ sau khi tin

tức này truyền ra thì các giáo đều sẽ suy đoán mục đích trong hành động lần này

của Trật Tự, mà lại, có thể là hành động cực đoan nhất kia.

Nhưng Trật Tự cũng không để ý, bởi vì cho dù để bọn chúng có thời gian chuẩn

bị hoặc bọn chúng muốn liên hợp lại thì cũng cần trải qua hết đợt tranh cãi này

đến đợt tranh cãi khác.