Thời gian tồn tại của một Thần Giáo chính thống, thực sự là quá dài, mà thời
gian là thứ cát đá tốt nhất để vùi lấp bí mật.
Cứ điểm Ogurev vẫn đang vận hành từ kỷ nguyên trước, có rất nhiều những chỗ
giống như vậy trong nội bộ Trật Tự Thần Giáo, từng bộ môn chi nhánh trong
mỗi thế thống trải qua thời gian dài đằng đẵng sẽ thường bước vào trạng thái
càng ngày càng độc lập, càng ngày càng khép kín.
Đến cấp bậc của Karen thì có thể xem rất nhiều tài liệu cao cấp, nhưng người
đến được cấp bậc này trong toàn bộ Thần Giáo thì cũng không nhiều, Karen
cũng không thể ngồi không không làm gì, ăn ở ngủ nghỉ trong phòng hồ sơ để
đọc “Bí mật” Thần Giáo ngày qua ngày cho đỡ thèm.
Nhưng mà dù vậy thì Karen cũng hoài nghi, định nghĩa trong tài liệu về bí mật
của cứ điểm Ogurev, hẳn là càng hàm súc hơn và sẽ không trực tiếp như lời mà
Punk nói.
Bởi vì trong hồ sơ Thần Giáo không có khả năng lưu trữ ghi chép có ý nghĩa
phản đối “Thần”.
Căn cơ của Thần Giáo đó là sùng bái Thần linh.
Cho nên, ai sẽ đần độn lưu giữ hoàn chỉnh một thanh đao có thể giết chết chính
mình?
Giống như vô số phiên bản sửa chữa của Ánh Sáng Trật Tự vậy, cho dù một vị
nào đó đưa ra định nghĩa thẳng thắn về toà cứ điểm này thì người đời sau cũng
sẽ tiến hành sửa chữa.
Mà nếu như bí mật chỉ truyền lại giữa từng nhiệm kỳ quan chỉ huy của cứ điểm
Ogurev thì sẽ như thế nào?
Có lẽ sẽ phá vỡ thói quen nhận biết cố định, bởi vì ở chỗ này thì việc truyền
miệng ngược lại càng khó sai lệch.
Bây giờ lúc ngẩng đầu nhìn về pho tượng Ogurev phía trước thì cảm giác của
Karen đã hoàn toàn khác biệt.
Đây là cứ điểm mà ngươi tự mình thiết kế xây dựng, thậm chí ngươi còn dung
hợp một bộ phận của mình vào trong, nhưng kết quả là cứ điểm này lại là dùng
để phòng bị ngươi trở về.
Cho nên, ngươi phải quay về rồi phải không?
Không thể nào là mệnh lệnh của Thần Trật Tự, vị kia quay lưng ngồi ở chỗ đó
giống như đã mục nát, mà với niềm kiêu ngạo của hắn thì tuyệt đối sẽ không lựa
chọn bất cứ hình thức cúi đầu và thoả hiệp nào.
Bởi vậy cái này rất có thể là quyết định của bản thân Ogurev.
Lúc Karen khôi phục sức mạnh cho Kevin đã từng nói rõ, vào thời điểm nào đó
trong tương lai thì mình sẽ lấy đi Thần vị của nó, Alfred cũng đã bắt đầu triển
khai cái chủ đề này cho hoạt động giáo dục tư tưởng.
Mục đích chính là vì để phòng ngừa về sau xuất hiện tình huống đoàn đội của
mình từ bỏ ý chí.
Hiệp sĩ giết rồng có thể không hoá thành ác long, nhưng những đồng đội bên
cạnh thì sao đây?
Mà sự sắp xếp trước này thật ra là đến từ Thần Trật Tự tiền nhiệm và các Thần
chi nhánh, tình huống này rất có thể đã xuất hiện ở trong thời kỳ cuối của kỷ
nguyên trước.
Bây giờ sự thật dường như đã hiện ra ở trước mắt mình.
Người đầu tiên mở rộng bước chân tiến về hướng này lại là Ogurev.
Trên mặt Punk đã chảy đầy mồ hôi lạnh.
Giữ bí mật trong lòng và nói ra khỏi miệng là hai khái niệm hoàn toàn khác
nhau, vị Bộ trưởng Bộ kỷ luật trước mắt này thậm chí có thể dùng chuyện này
để xét mình tội phản giáo.
Karen nhìn về phía Punk cực kỳ nghiêm túc nói:
“Lập tức đóng tất cả trận pháp truyền tin với phía bên ngoài ngoại trừ trận pháp
kết nối với Đòn Roi Kỷ Luật lại, tạm dừng chế độ nghỉ luân phiên của trú quân,
thay đổi tất cả nhân viên vận hành, phong toả trận pháp dịch chuyển, chỉ để lại
trận pháp nối liền Đòn Roi Kỷ Luật.”
“Vâng, Bộ trưởng!”
Punk ngay lập tức đi ra lệnh phái người cắt đứt liên hệ trong ngoài.
Karen đi đến trước mặt Scarlett, nói: “Điều lệ giữ bí mật cấp 1, tất cả thần quan
Đòn Roi Kỷ Luật tham dự hành động lần này lập tức chờ lệnh ở cứ điểm, không
có mệnh lệnh của ta hoặc Người Cầm Roi thì không được trở về, cũng không
cho phép liên lạc với phía ngoài, bao gồm cả bản thân ngươi.”
“Vâng, Bộ trưởng!”
Điều đáng được ăn mừng chính là mặc dù hình ảnh của cứ điểm Ogurev xuất
hiện trên quảng trường trong khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng Punk rất thông
minh vì để cho trú quân hành lễ tiến hành che lấp, mà cứ điểm lại ở trong hư
không, rất dễ dàng cắt đứt liên lạc.
Như vậy mới có thể bảo đảm rằng cảnh tượng được nhìn thấy ở nơi này sẽ
không lưu truyền ra ngoài.
Kevin chở Pall đi từ trên pho tượng xuống, đi đến bên cạnh Karen. Karen quay
người, nắm tay Connor đi về phía trận pháp dịch chuyển, sau khi anh rời khỏi
thì cứ điểm bị ngăn cách hoàn toàn với phía ngoài.
“Vù!”
Karen về tới tổng bộ Đòn Roi Kỷ Luật.
“Điều lệ giữ bí mật cấp một, phong toả tất cả hành vi điều tra tin tức liên quan
đến cứ điểm Ogurev.”
“Vâng, Bộ trưởng!”
“Vâng, Bộ trưởng!”
Sau khi dặn dò xong, Karen ngồi vào xe ngựa lúc mình đến đây, bây giờ anh
cần quay về Giáo Đình để bẩm báo chuyện này.
Karen vốn có thể lựa chọn phương thức càng nhanh hơn, thậm chí trực tiếp để
Connor biến thành Cốt Long chở mình bay qua, nhưng một là Karen cần thời
gian để trao đổi với Kevin, hai là nếu bây giờ hành vi của Karen quá kích động
thì rất có thể sẽ khiến bên ngoài để ý và nghi ngờ cứ điểm Ogurev.
Mới vừa lên xe, ba con quạ đen đã đợi sẵn, thông báo tình hình tiếp sau ở trên
quảng trường tế tự.
Phản ứng bên phía Giáo Đình quả thật rất nhanh, mặc dù bọn hắn hẳn còn chưa
biết Cứ điểm Ogurev đã xảy ra chuyện gì, nhưng trong khâu tế tự tiếp theo đã
liên tiếp sắp xếp rất đơn vị trọng điểm trong bộ môn, dùng phương thức truyền
tin để hành lễ với Đại tế tự, Đại tế tự dùng vài câu “vất vả rồi” để đáp lại, cố
gắng làm mờ nhạt đi sự xuất hiện bất ngờ của cứ điểm Ogurev.
Sau khi xem hết tin tức trong quạ đen, Karen nhìn về phía Kevin.
Kevin đưa chân chó ra về phía Karen.
Cái này khiến cho Karen đang chuẩn bị “Ngôn ngữ” để giao tiếp sửng sốt một
chút, lúc này mới nhớ tới con chó trước mắt này, đã là một vị Thần.
Karen duỗi tay ra nắm chặt tay chó;
Sau thoáng chốc thì một luồng ý thức đã được áp chế truyền về phía Karen.
Thật ra sau khi Kevin khôi phục một phần sức mạnh thì vẫn luôn rất khó chịu vì
nó phải cố gắng kiềm chế, chịu đựng, nếu không sẽ khiến người xung quanh bị
tổn thương. Karen tiếp ứng luồng ý thức này, rất nhanh thì trong đầu Karen đã
hiện ra một cảnh tượng.
Từ trong cảnh tượng ấy, Karen nhìn thấy một gốc cây to lớn, nhìn thấy bên
trong hai con ngươi của Ogurev bị sấm sét không ngừng xuyên qua mà chịu
đựng cực hình, nhìn thấy hai đoá hoa phía sau, mà thần niệm của từng vị Thần
trong vô số khối u trên cành cây.
Thậm chí, anh còn nghe được câu nói kia của Ogurev:
“Mau…đến.”
Karen buông lỏng chân chó, hỏi: “Thời gian hai bên cách nhau bao lâu?”
Những tia sét kia là được thả ra từ trong mắt của Ogurev, nhưng cũng tương tự
như ánh sáng của những ngôi sao, ánh sáng nhìn thấy bằng mắt thường cũng
không phải là ánh sáng phát ra ngay khi đó mà là ánh sáng truyền đến từ rất lâu
trước đây.