“Bây giờ thì có thể.”
Giống như là Auggie đi theo Người Cầm Roi có thể có mặt ở bất cứ nơi nào
vậy, dẫn theo yêu thú vốn là một chuyện rất bình thường, chỉ có điều là “Yêu
thú” của mình hơi nhiều, nhưng với thân phận địa vị bây giờ của mình thì cũng
không ai có thể quản thúc.
Xe ngựa nhanh chóng lên đường, dọc đường còn dừng lại trước Bộ kỷ luật một
chút, Darien xuống xe đi hái một giỏ trúc đầy hoa quả.
Sau đó trong lúc dịch chuyển, Darien bảo quản những hoa quả này rất cẩn thận,
giống như là đang bảo vệ người nhà của mình.
Trước khi tiến vào khu vực trung tâm của giáo đình, toàn bộ tiểu đội của
Andrew xuất hiện, bảo giao quyền và trách nhiệm bảo an.
Darien sau khi cất kỹ cái giỏ trúc, cũng xuống xe, Philomena lên xe.
“Đến đây lúc nào?” Karen hỏi.
Philomena trả lời: “Lúc xe ngựa đi ngang qua Bộ kỷ luật.”
Karen nhẹ gật đầu, mặc dù làm thư ký, nhưng cô có hơi chất phác, nhưng khi
làm bảo vệ, Philomena luôn luôn làm tròn trách nhiệm.
Cửa ra vào Giáo Đình có rất nhiều người đang xếp hàng chờ kiểm tra an ninh,
lúc xe ngựa của Karen đi ngang qua có không ít người hành lễ với xe ngựa.
Thần quan phụ trách kiểm tra sau khi mở cửa xe thì bẩm báo với Karen: “Thưa
ngài Bộ trưởng, ngài cần đến Thần Điện công vụ trước.”
Philomena trả lời thay Karen: “Được rồi, đã biết.”
Vào thời kì Rasma, Thần Điện công vụ của Giáo Đình có chút khuynh hướng
kiến trúc tông giáo, bình thường là dùng để tổ chức hội nghị mang tính chính
phủ cấp cao, nhưng ở trong nhiệm kỳ này thì thật sự đã quán triệt cái tên Thần
Điện công vụ này đến tột cùng.
Nhưng mà xe ngựa của Verden có thể trực tiếp dừng ở dưới bậc thang còn xe
ngựa của Karen dừng lại ở chỗ xa hơn.
Vigulin chủ động đi tới, hành lễ với Karen, Karen nhẹ gật đầu, sau đó tay phải
nắm tay Connor, tay trái dắt chó, trên lưng chó còn có một con mèo, “Cả nhà”
rất náo nhiệt mà đi vào trong. Bởi vì Philomena là người, cho nên chỉ có thể
cùng Vigulin ở lại đây.
Mobiteng đứng trên bậc thang nhìn Karen đi tới, trước tiên cúi đầu hành lễ với
Karen, sau đó nói đùa:
“Ngài mang thật nhiều thú nuôi nhỉ.”
Lúc trước bởi vì chuyện của Muri, nắm đấm của lão già này suýt đánh lên người
mình, nhưng những chuyện kia đều là chuyện đã qua.
Dù sao cũng phải tính toán, mặc dù Mobiteng không thích Muri, nhưng bởi vì
Muri đi theo bên cạnh mình, trong một vài trường hợp đúng là có tác dụng
không thể thay thế.
Karen đáp lại nói: “Không phải thú nuôi mà là chiến hữu.”
Pall và Kevin đều từng phát huy tác dụng trên chiến trường, chuyện này cũng
không gạt được, đương nhiên, bây giờ cũng không ai có thể đi thăm dò kỹ lai
lịch của một con chó và một con mèo.
Mobiteng nghe vậy, gật đầu với Pall và Kevin, trên người mặc giáp và có chức
trách của mình, hành lễ cũng chỉ có thể làm đến bước này.
“Người Cầm Roi mới vừa đi vào.”
“Được rồi, ta đã biết.”
Karen đi vào Thần Điện công vụ, bên trong cũng không náo nhiệt, không có quá
nhiều người, nơi này tương đương với khu vực phân lưu, người ở cấp bậc dưới
đã sớm chờ ở ngoài quảng trường tế tự.
Các nhân vật lớn đã đang tụ tập tốp năm tốp ba trò chuyện, chờ Đại tế tự đến,
sau đó cùng nhau tiến về quảng trường tế tự.
Bên trong cũng có người phục vụ rượu, nhưng dù gì cũng không phải tổ chức
tiệc, cho nên cũng không có gì nhiều.
“Connor, đi thôi.”
“Được rồi.”
Connor đặt cặp sách trước người, mở ra, bên trong đều là hoa quả tươi mà
Darien đã hái.
Thể tích của cặp sách lớn hơn rất nhiều so với bên ngoài, dù gì cũng là Thần khí
biến thành.
Sau đó, Connor đi tới trước mặt những vị kia, gặp ai đều đưa một quả.
“Ăn rất ngon, mời ngài nếm thử.”
Mọi người mới đầu đều có chút ngoài ý muốn, trước hết đều nhìn về phía Karen
đứng cách đó không xa, nhưng mà cho dù là những nhân vật lớn tính cách nhìn
có chút quái gở đang ngồi một mình cũng sẽ không từ chối “món quà nhỏ” này,
huống chỉ vẫn là do một bé gái đáng yêu như vậy đưa.
Pall nhỏ giọng hỏi Kevin: “Chó ngu, ngươi đã từng đến nơi này chưa?”
Kevin lắc đầu.
Đây là khu vực của Giáo Đình, Thần Trật Tự cũng sẽ không tới đây làm việc,
lúc kia, ngược lại là Tiranus đây nhiều hơn.
“Quân đoàn trưởng!”
Tiếng của Dinah truyền đến từ phía sau.
Connor vừa phát xong một đợt quay về, lấy một quả dưa leo ra đưa cho Dinah.
Dinah cầm lấy dưa leo, cắn một cái: “Ăn rất ngon.”
Connor chủ động nói: “Trồng bằng kỹ thuật của Sinh Mệnh Thần Giáo.”
Dinah sửng sốt một chút, nhìn về phía Karen.
Karen hỏi: “Gần đây vẫn ổn chứ? "
“Ta muốn chuyển xuống.”
“Hơi có chút vội vàng.”
Không phải sắp đánh trận nữa rồi sao.
Dinah nói: “Không có gì liên quan đến ta, ta cũng chỉ có chút tác dụng như vậy
thôi.”
“A, đã nghĩ sẽ chuyển đến đâu chưa?”
Dinah do dự một chút nói: “Ta muốn tiếp tục đi theo ngài.”
Trong khoảng thời gian khi ở trên chiến trường kia, mặc dù Dinah thường
xuyên bị Karen dạy bảo, nhưng cô cảm thấy rất vui vẻ.
Kevin hướng mắt chó nhìn lên một chút trông thấy Pall đang trợn trắng mắt.
“Được rồi, ngươi đi xin phép đi, tiếp theo ta sẽ sắp xếp.”
“Được rồi, quân đoàn trưởng, ta đã biết.” Dinah cúi người, hỏi Connor, “Còn
nữa không, ta muốn mang cho các chú thử.”
Kevin quay đầu chó, nhìn về phía một khu vực trống trải ở góc Tây Bắc của
Thần Điện công vụ.
Người ngoài không nhìn thấy phía trong, nhưng người ở bên trong, lại có thể
trông thấy bên ngoài.
Lúc trước, năng lực Kevin bị thực lực hạn chế, bây giờ nó có thể “Nhìn rõ”
càng nhiều khu vực.
Nhưng mà Kevin cũng chỉ lia mắt một vòng, không có nhìn nhiều, những tên
ngồi ở trong kia, ai nấy cũng đều không đơn giản, nếu bị phát hiện thì không
tốt, nhất là người thừa kế của Tiranus.
Trong kỷ nguyên trước, Kevin kính sợ Thần Trật Tự nhất, xếp thứ hai không
phải Chủ Thần khác, mà là Tiranus, bởi vì hắn là một tên điên đáng sợ!
“Có!” Connor lại lấy ra rất nhiều hoa quả, đưa cho Dinah.
“Quân đoàn trưởng, ta đi trước.”
“Ừm.”
Dinah ôm hoa quả đi vào bên trong.
Pall mở miệng nói: “Tuỳ tiện như thế à?”
Vừa chào hàng một đợt thì chào hàng hết luôn Sinh Mệnh Thần Giáo à?
Pall cảm thấy, cái này giống như có chút thiếu trang trọng đối với sinh mệnh.
Chỉ sau chốc lát, tất cả mọi người trong toàn trường đứng thẳng người, mặc dù
không có xếp hàng, tập thể hướng mặt về một hướng chuẩn bị hành lễ.
Đại tế tự đi ra, đám người Creed, Verden đi theo bên cạnh.
Kevin bỗng nhiên cúi đầu xuống, theo bản năng mà ẩn nấp sau lưng Karen.
“Meo?” (ngươi sao thế?)
“Gâu!” (Tiranus!)
“Meo?” (không phải nói hắn trấn áp ý chí của Tiranus sao, hắn không phải
Tiranus, hắn là Norton mà.)
“Gâu!” (không, hắn chính là Tiranus!)