Số 13 Phố Mink

Chương 2896: Đánh thắng được Dis không (2)




“Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!”

“Chỗ này có thể cắt thêm một chút, chỗ này còn có thể cắt, chỗ này, chỗ này,

còn có chỗ này nữa, cũng có thể, ha ha, ta còn muốn làm cho Karen nhà chúng

ta một chiếc chăn lông đấy, ha ha meo.

A, chỗ từ cổ trở lên cũng không cần cắt, vốn cũng không bao nhiêu, để lại cho

chó ngu.”

Eunice dưới sự chỉ đạo của Pall, cầm cái kéo đang cắt tỉa lông của Kevin.

Kevin đứng ở nơi đó, phối hợp chuyển động tư thế, giống như là một con cừu

non ngoan ngoãn.

Nó sẽ thỏa mãn yêu cầu của Pall, chút ít lông chó ấy thật không tính là gì.

“Ta cảm thấy đã đủ rồi.” Eunice vừa cười vừa nói.

“Xác định đã đủ rồi sao?”

“Chắc là đủ.”

“Không sao, nếu không đủ thì chờ lông của chó ngu dài ra thì chúng ta lại cắt

tiếp.”

“Ta đi thu dọn một chút, sau đó thiết kế cho ngài nhiều mẫu để ngài chọn.”

“Được, ta tin tưởng trình độ thiết kế của ngươi, cố gắng cho ra nhiều mẫu một

chút, phải đa dạng phong phú như kiểu dáng của mấy cái tất chân giấu sâu trong

cùng ở ngăn kéo thứ ba tủ quần áo.”

“Tổ tiên, ta nhớ là ta cũng có đưa quần áo đến cho ngài mà.”

“Đúng vậy, ta nhận được, mặc thử vào cũng rất không tệ.”

“Ngài đều mặc thử rồi sao?”

“Không có tất chân, quá dài, thật sự là quá làm khó một con mèo.”

“Nhưng bây giờ tổ tiên ngài có thể biến trở về thành người, ta đã thấy ngài dắt

chó cưỡi ngựa trong trang viên, cho nên ngoại trừ quần áo bây giờ thì quần áo

của ngài ta đều dựa theo quan sát vóc người lúc đó của ngài mà quyết định kích

thước, ngài cảm thấy vừa người sao?”

“Có hơi chật.”

“Cái gì?”

“Không, không có gì, bây giờ ta rất thích trạng thái làm mèo, được rồi, chắt chắt

chắt chắt gái thân yêu, ngươi đi mau đi. Nếu như ngươi trông thấy Connor của

chúng ta mà nói, nhớ kỹ nói cho nó, chờ một lúc nữa sẽ đi kiểm tra bài tập của

nó.”

“Được rồi, tổ tiên.”

Eunice gói kỹ lông chó lại, ôm nó rời đi.

Kevin nằm gục xuống, ngáp một cái, nó nhớ kỹ lúc Pall biến trở về người thì đã

một mình lén lút núp trong phòng bận bịu việc gì đó, hẳn là đang thử loại tất

chân mà Karen thích.

“Chó ngu, sau trông ngươi mặt ủ mày chau thế, bây giờ không phải ngươi nên

rất có tinh thần sao, meo?”

Kevin nghiêng đầu chó đi, nhìn ra bầu trời phía ngoài, bên trong mắt chó toát ra

sự thâm thuý.

“Ta vẫn thích loại dáng vẻ chú ý cẩn thận của ngươi lúc trước hơn, chơi rất vui.”

“Gâu.”

“Thì ra ngươi cũng giống Karen lúc trước, tiến bộ quá nhanh, bây giờ có hơi

không thích ứng kịp mà thấy mệt mỏi, cả hai cũng thật giống nhau, ngay cả

phương thức khoe khoang đều đặc biệt như thế.”

“Gâu.”

“Được rồi được rồi.” Pall duỗi móng vuốt ra vỗ vỗ đầu chó, “Thật ra thì lúc ấy

thật sự rất sợ ngươi làm chuyện ngu xuẩn, ai, thế nhưng bé Karen nhà chúng ta

rất khó tin tưởng một người.”

Kevin lắc lắc cái đuôi, biểu lộ vui vẻ.

Có thể dùng loại phương thức này đạt được sự khẳng định của “Thần Trật Tự”,

nó cảm thấy vô cùng vinh quang.

“Chó ngu à, có chuyện ta muốn hỏi hỏi ngươi.”

“Gâu?”

“Bây giờ ngươi mạnh chừng nào?”

Kevin chìm vào suy tư, theo bản năng, nó không cảm thấy mình mạnh cỡ nào,

dù gì thì ở trong kỷ nguyên trước nó thành Thần tương đối trễ, mặt khác cũng

không phải nổi tiếng bằng chiến lực mà là dựa vào trí tuệ và thủ đoạn.

Nhưng dù sao cũng là kỷ nguyên trước, ở trong kỷ nguyên này, những kẻ vốn

mạnh hơn nó rất rất nhiều bây giờ cũng còn chưa thể trở về, như vậy mình bây

giờ …

Thấy Kevin không trả lời, Pall tiếp tục hỏi:

“Bây giờ ngươi còn chưa hoàn toàn khôi phục, còn thiếu rất nhiều để quay về

thời kỳ đỉnh cao, nhưng hôm nay xem xét hiện trường thì ngươi đã có thể sử

dụng được một phần Thần lực.”

“Gâu.”

Kevin gật đầu.

“Ta lấy một thí dụ, ngươi có thể đánh được Karen sao?”

“Gâu!!!”

Kevin vốn đang nằm sấp lập tức bị dọa đứng lên, đây là vấn đề có thể đánh

thắng hay không đánh thắng có thể trả lời sao!

“Ai nha, ta sai rồi, ta sai rồi, thay cái ví dụ khác, Siti, ha ha, bạn cũ của chúng

ta, Siti thông minh hoạt bát lại đáng yêu, ngươi có thể đánh được cô ta sao?”

Siti thế nhưng là chấp niệm kéo dài suốt một khoảng thời gian trong lòng

Karen.

Không có cách nào khác, cho dù là thời đỉnh cao thì Pall cũng không thể nào

chống trả trực diện, chỉ trách Thủy tổ năm đó ham chơi không chịu vươn lên.

Kevin thở dài một hơi, nằm xuống, cái đuôi tùy ý quét xuống sàn nhà.

“A, cô ta đã không phải là đối thủ của ngươi rồi?”

“Gâu.” Kevin híp nửa mắt, sau đó nhô ra một cái chân chó, để ra trước mặt Pall,

“Gâu?”

“Meo?” Tinh thần Pall lập tức tỉnh táo.

Bởi vì Kevin đề nghị bây giờ có muốn đi tìm Siti để tính nợ không? Không thể

không nói, đây quả thật là một cái đề nghị cực kỳ mê người. Năm đó, ngươi ỷ

vào cảnh giới thế lực của mình dẫn người đuổi ta kêu meo meo, bây giờ, ta cưỡi

chó trở về tìm ngươi tính sổ sách! Nhưng mà sau một hồi động lòng ngắn ngủi

thì Pall vẫn rất mau tìm về lý tính của mình:

“Nhưng bình thường Siti đều ở trong Trật Tự Thần Điện, ngươi đến đó, sẽ có

nguy hiểm sao?”

Kevin nhíu nhíu mày, suy tư một chút, đáp: “Gâu.”

“Cho nên, bên trong Trật Tự Thần Điện vẫn có thứ có thể uy hiếp ngươi?”

Kevin gật đầu: “Gâu.”

Đây chính là Trật Tự Thần Điện, có trời mới biết bên trong đến rốt cuộc có bao

nhiêu di sản mà năm xưa Thần Trật Tự để lại, mà những Trưởng Lão hoạt động

ở ngoài Thần Điện kia sao có thể cho thấy được toàn bộ thực lực của Thần

Điện?

Chắc chắn sẽ có một ít tên dùng phương thức đặc thù kéo dài sự tồn tại của

mình, từ phương diện chiến lực cấp cao mà bảo vệ Thần Điện, bảo vệ Trật Tự

Thần Giáo.

Kevin biết rõ đám tín đồ Trật Tự kia hung ác với bản thân như thế nào!

Không đúng, hình như bây giờ mình cũng là tín đồ Trật Tự rồi?

“Gâu.”

“Còn có Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất?” Pall lắc lắc móng vuốt, “Ngươi không cần lo

lắng đến Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất, nếu Trật Tự Thần Giáo thực sự có can đảm điều

động bọn hắn, nói không chừng chỉ cần bé Karen của chúng ta phất phất tay

như này:

“Các tín đồ, Thần của các ngươi trở về rồi!

Sau đó thì Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất đã làm phản rồi.”

Kevin cười, động tác tư thế của Pall rất thú vị, hình tượng một vị mèo lãnh tụ

đang dạy bảo các tín đồ của mình.

Nhưng Kevin rõ ràng, điều Pall nói tới rất có thể là hiện thực.

Sau khi Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất tỉnh dậy phần lớn chỉ có thời gian ba ngày, nào có

khả năng đi phân tích tình trạng hiện thực, bọn hắn chỉ nghe ý chỉ của Đại tế tự;

Đương nhiên, nếu như “Thần Trật Tự” xuất hiện, vậy thì Đại tế tự cũng phải

lách sang một bên.

“Còn những Thần Giáo khác thì sao?” Pall tiếp tục hỏi, “Những Thần Giáo

chính thống kia hẳn cũng sẽ có nội lực của bản thân.”

Lòng tò mò hiếu kỳ của Pall rất lớn, dù gì thì đó cũng là lĩnh vực mới tinh mà

cô chưa từng chạm đến.

“Gâu gâu gâu.”

Năm đó thần thể vô chủ của Rylisa với trạng thái cuồng bạo mà bò ra khỏi Cánh

Cổng Luân Hồi, không chỉ trực tiếp quậy cho cánh cổng Luân Hồi long trời lở

đất, càng xem Trưởng Lão Thần Điện như đậu phộng mà nhai;

Mà Rylisa và Kevin giống nhau ở chỗ cũng không phải Thần linh nổi tiếng về

chiến lực, Rylisa là hoạ sĩ trong chúng Thần linh.

Chỉ có điều tình huống không giống, lần kia của Luân Hồi là do khu vực trung

tâm bỗng nhiên bị tập kích, mà nếu đem Luân Hồi Thần Điện để so sánh với

Trật Tự Thần Điện mà nói thì có chút xem thường Trật Tự Thần Điện.

Lúc ấy các trưởng lão của Luân Hồi Thần Điện ai nấy cũng đều tiếc thân tiếc

mạng, đối mặt với Rylisa cuồng bạo cũng nghĩ cách để quân đoàn của tín đồ và

sinh vật vong linh đi tiêu hao, biến thành chiến thuật thêm dầu vô cùng ngu

xuẩn, ngược lại là bị Rylisa xé nát rất nhiều, đồng thời còn để cảnh giới của

Trưởng Lão hạ xuống một chút.

Nhưng chuyện giống vậy đặt ở trong Trật Tự, dù cho Pall có thành kiến lớn hơn

với Siti thì cô cũng tin tưởng đám trưởng lão Siti sẽ không chút do dự dâng ra

hết thảy, chỉ vì trấn áp kẻ dám khiêu khích uy nghiêm của Trật Tự, dù cho nó là

Thần.

12 Trật tự Kỵ Sĩ Đoàn, ngoại trừ Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất ra, trên bộ giáp của mỗi

một cái Kỵ Sĩ Đoàn đều có ký hiệu đặc biệt, có đóa hoa, có tia sét, có ngôi sao,

nhưng công dụng đều là giống nhau đó là để tính toán số lượng Thần linh đã

chết dưới tay của quân đoàn.

Đây cũng là sức mạnh để Đại tế tự dám đối mặt với Chư Thần trở về.

“A, hiểu rồi, bây giờ chỉ cần không phải bị đánh hội đồng thì ngươi cũng không

cần quá lo lắng gì.”

Trừ phi những Thần khác giáng lâm, nếu không trên phương diện chiến lực cá

nhân, hiện tại dù Kevin không khôi phục hoàn toàn, nhưng giới hạn của nó là

cao nhất.

“Gâu.” Kevin nhẹ gật đầu, nó rất tình nguyện khoe khoang sức mạnh của mình

cho Pall thấy.

“Bây giờ có ngươi, bé Karen của chúng ta sẽ yên ổn hơn nhiều, lúc về nhà cũng

có thể càng có niềm tin, nhớ phải đánh Rasma thêm vài đấm!”

“Gâu.”

Kevin cười gật đầu, cái này đương nhiên không có vấn đề.

“Còn có cái tên Ukunga kia, ai cho hắn mặt mũi, kêu một tiếng bạn cùng phòng

đã rất cho mặt mũi rồi, hắn thế mà muốn để bé Karen nhà chúng ta gọi hắn là

cha, nhớ kỹ, phải đánh hắm nằm trên đất mà kêu Karen cha.”

“Gâu.”

Lần này Kevin gật đầu cực kỳ nghiêm túc, rốt cuộc, vai vế của Karen ảnh

hưởng vai vế của nó.

Chỉ là một thằng nhóc sống hơn một ngàn năm mà thôi, lại dám sĩ diện trước

mặt “Thần” nhà mình, đây là chuyện không thể tha thứ.

“Đúng rồi, vậy, Dis thì sao? Ý của ta là, ngươi một đấu một với Dis.”

Kevin chần chờ, đây vốn là một câu hỏi không có gì bất ngờ, nhưng nó cũng

không thể nào đưa ra đáp án trực tiếp.

Một mặt là Dis từng thật sự giao đấu với nó, mặc dù khi đó nó vừa được triệu

hồi xuống còn bị cướp đoạt cơ thể, cũng không phải thực lực thật sự, nhưng Dis

cũng không phải.

Đặt ở trong kỷ nguyên trước, tín đồ Trật Tự giống như Dis có lẽ qua không bao

lâu sẽ có thể nhìn thấy đứng bên người Thần Trật Tự.

Cho nên thái độ Kevin đối đãi với Dis, vẫn luôn không phải là với “Tiểu bối”,

dù là tuổi tác cả hai chênh nhau một kỷ nguyên, trong tiềm thức nó cũng xem

Dis như “Ngang hàng”.

“Bài trừ thân phận ông nội của Karen thì bây giờ, ngươi có thể đánh được Dis

chứ? Dù gì thì Dis cũng kích nổ một mảnh, giao ra một mảnh, hiện tại trong tay

chỉ còn lại một mảnh vỡ Thần cách.”

Kevin hơi ngờ hoặc một chút mà nhìn Pall. Hỏi:

“Gâu?”

“A, đúng rồi meo, ai có thể xác định Dis cũng chỉ có ba mảnh.”