"Đến phiên ngươi." Đầu lưỡi của Ukunga lung lay ngoài miệng mà nói, "Đến
phiên ngươi.”
"Trên người ta…"
Đột nhiên, sâu trong linh hồn, pho tượng nghiện đói ngẩng đầu, phát ra một
tiếng gầm nhẹ.
Cơ thể của Karen khẽ run lên, ánh mắt ngưng tụ, sau đó, cảm giác mệt mỏi và
nhói nhói mãnh liệt ập tới, để anh vô thức xòe bàn tay ra đỡ lấy trán của mình,
đồng thời mắng:
"Ngươi thật không biết xấu hổ.”
Ukunga, vậy mà sử dụng tinh thần để dẫn dắt mình.
Mà mình vậy mà không có phát giác được khi nào bị ảnh hưởng đến, phải biết
rằng từ ngay lúc vừa mới bắt đầu thì mình đã duy trì sự cảnh giác rất cao độ!
Ukunga cũng mắng: "Cường độ linh hồn của ngươi sao có thể cao đến tình
trạng này?"
Karen hỏi: "Cho nên, đây chính là quan hệ thầy trò của chúng ta sao, phơi bày
sự nghi kỵ và đề phòng ở bên ngoài?
Ukunga hỏi ngược lại: "Chuyện này có gì không tốt? Ngươi thật sự muốn ta làm
thầy để dạy cho ngươi sao? A, đúng, ngươi là muốn dựa dẫm vào ta để đạt được
sự tán thành và nâng đỡ của Thần Điện."
"Không thể sao?"
Ukunga cười nói: "Đám người Siti kia rốt cuộc phải ngây thơ đến mức nào thì
mới cảm thấy có thể kéo ngươi về phía Thần Điện, thậm chí ta hoài nghi, lần
trước khi ngươi đi trang viên Ponce thì đã cố ý đi tìm Người Cầm Roi để báo
cáo."
"Đây là lời nói xấu.”
"Ta không có chứng cứ, ta cũng không có nguồn lực để tìm đến chứng cứ, bởi
vì ngành tình báo lớn nhất trong giáo bị ngươi và cấp trên của ngươi nắm trong
tay; có thể nói, bây giờ xem như là Thần Điện, cũng không có cách nào điều tra
cụ thể về ngươi, chỉ có các ngươi tùy ý điều tra người khác.
Những kẻ ngu xuẩn kia tự cho là bởi vì sống lâu mấy trăm năm thì trí tuệ thủ
đoạn sẽ siêu quần kẻ khác, a, sợ là ngay cả mỗi ngày bữa sáng ăn cái gì thì các
ngươi đều có thể biết."
"Ngươi chửi cả mình sao?"
"Đương nhiên, thật ra, ta cũng không thể tốt hơn bọn hắn bao nhiêu, bởi vì có
thể đi vào Thần Điện thì đều không có nhiều chuyện để phân tâm, Protaras và
Philias, bọn hắn đều không thể kém hơn ta, nhưng bọn hắn một người làm Đại
tế tự Trật Tự, một người làm Giáo hoàng Ánh Sáng, đến cuối cùng đều không
thể ngưng tụ ra mảnh vỡ Thần cách.
Còn ta đây, ngược lại bởi vì quá ít việc chính sự, nhàn rỗi hơi nhiều, cứ như vậy
mà ngưng tụ ra được mảnh vỡ Thần cách.
Cho nên, trên bản chất thì trong Thần Điện toàn là một lũ ngu xuẩn.
Về phần nói ta vì sao sẽ chắc chắn rằng ngươi sẽ không thật sự đứng ở bên phía
Thần Điện là bởi vì ngày đó trong túc xá, lúc ngươi và Protaras đi rửa chén đĩa,
các ngươi trò chuyện cực kỳ ăn ý.
Nói cho đúng thì là Protaras nhận được không ít sự dẫn dắt từ ngươi. Ta biết quá
rõ thái độ của cái tên Protaras kìa đối với Trật Tự Thần Điện là như thế nào,
trong khoảng thời gian ta sắp ngưng tụ ra mảnh vỡ Thần cách, hắn luôn phát
công hàm tới,
Hỏi ta:
Ê, ta nói này Ukunga, đến lúc nào thì ngươi mới chui vào cái ổ chó kia thế!"
Ukunga nói rồi mí mắt hướng xuống dưới, cười nói: "Ta đã xem lý lịch của
ngươi, ở trên người ngươi đều toàn là cái bóng của Protaras, ai nấy đều nói
đương kim Đại tế tự là người thừa kế của Tiranus, cho nên hắn mới có thể chèn
ép Thần Điện, nhưng trong mắt của ta, bất cứ một vị Đại tế tự nào có chí hướng
thì đều không hi vọng ở trên đầu của mình có một cái Thần Điện đứng đó chỉ
trỏ."
"Ngươi quá khen."
"Ta không có." Ukunga duỗi một ngón tay ra, chọc chọc vào trán của mình,
"Ngươi nói xem, nếu bây giờ ta trói ngươi lại thì có thể đào móc ra đủ bí mật
của ngươi không?"
"Ta thành kính với Trật Tự."
"Đúng lúc ta cũng thế."
Ukunga đứng người lên, sửa sang lại thần bào viền vàng trên người mình một
chút: "Ta muốn rời đi."
"Có chút vội vàng."
"Đã nhẫn nại mà ngồi rất lâu."
"Ta rất muốn biết, thời cơ tương lai mà ngươi nói đến là cái gì; lại dựa vào cái
gì để tiếp tục kéo dài?"
Ukunga mỉm cười nói: "Đối với một vị Trưởng Tên Thần Điện mà nói, điều gì
là quan trọng nhất?"
Mảnh vỡ Thần cách
Karen hiểu ra, hắn để ý đến mảnh vỡ Thần cách của ông nội.
Ukunga, quan hệ giữa chúng ta, lập tức từ phức tạp trở nên phức tạp hơn.
"Ngươi hẳn là nên cầu nguyện cho ta thành công."
"Dựa theo lời ngươi nói, chẳng lẽ không phải ta nên cầu nguyện ngươi thất bại
mới đúng sao? Bởi vì nếu ngươi thành công, lại có một khoảng thời gian để
sống thì tiếp đó sẽ làm những chuyện mà bây giờ không có hứng thú để làm."
"Ngươi chỉ cần cam đoan ngươi thành kính với Trật Tự, dựa trên cơ sở này thì
cho dù có bao nhiêu bí mật bị khai quật ra thì lại có gì cần phải sợ chứ?"
"Rất có lý.”
"Địa vị của ta ở Thần Điện bây giờ có chút xấu hổ, trên lý luận thì ta còn thấp
hơn cả Siti."
"Khó có thể tưởng tượng."
"Ừm?"
"Thật là khó có thể tưởng tượng, trưởng lão Siti thế mà không phải tầng dưới
chót nhất trong Thần Điện."
"Ha ha ha, thằng nhóc ngươi. Nói chuyện đến bây giờ thì rốt cuộc mới tìm được
cảm giác năm đó, ta là bởi vì lựa chọn của chính mình nên mới làm thành như
vậy, nhưng ta không hối hận về lựa chọn của mình, ngươi tin không?"
"Tin."
"Quan hệ thầy trò của chúng ta quả thật là có hơi tuỳ ý, nhưng nếu như ta tiếp
tục thành công, toàn bộ Trật Tự Thần Điện, ngoại trừ mấy vị đặc biệt kia ra thì
sẽ không có ai có tư lịch cao hơn ta.
Siti nói sẽ giúp ngươi cạnh tranh vị trí Đại tế tự toàn là lời khoác lác, nó vốn là
một tên thiên tài chẳng còn gì ngoài sự ngu xuẩn.
Nhưng ta, có thể đại biểu Trật Tự Thần Điện, giúp ngươi ngồi lên vị trí Đại tế tự
trong tương lai."
"Kế hoạch rất hùng vĩ."
"Đây là trao đổi, tiếp tục giữ tốt bí mật của ngươi, chờ ta đến khám phá."
"Ta đã rất thẳng thắn."
"A, đúng, ta vẫn luôn đang bí mật thúc đẩy một cái hạng mục nghiên cứu liên
quan tới thời gian, địa điểm hạng mục này ở ngay trong đại khu thành phố York
của ngươi."
Karen lập tức hiểu ra, cái hạng mục kia là do Ukunga thúc đẩy?
Cũng đúng, hắn có năng lực như thế, càng có cái động cơ này.
"Nói cho ta việc này làm cái gì?”
"Ta sẽ phái người giao hạng mục này cho ngươi, ngươi giúp ta chằm chằm một
chút, không có vấn đề gì chứ?"