Karen khẽ nhíu mày, chuyến tham quan Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất là một trong
những bước đầu của kế hoạch, nếu bị huỷ bỏ thì mình còn phải sắp xếp lại một
lần nữa.
Nhưng khi đọc bảng biểu về hoạt động mới nhất thì Karen ngoài ý muốn phát
hiện ra trong lịch trình ngày mốt có thêm một hoạt động: Tham dự lễ viếng
những thần quan Trật Tự đã hy sinh ở tiền tuyến.
Địa điểm hoạt động: Trụ sở Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất.
Cho nên, hoạt động không phải bị huỷ bỏ, mà là bị trùng lịch.
Câu lạc bộ người cao tuổi sở dĩ hủy bỏ hoạt động của bọn họ, cũng là bởi vì có
thể đi nhờ chuyến đi lần này.
Hoạt động ân tình qua lại của Karen là do Richard phụ trách sàng chọn, sắp xếp
sự vụ hàng ngày thì do Alfred chuẩn bị, trong lúc mình ngủ thì những chuyện
này đã được sắp xếp xong xuôi.
Hiển nhiên, Alfred rõ ràng mình sẽ không từ chối có mặt trong hoạt động này,
đương nhiên, mình cũng không cách nào từ chối, Karen thế nhưng là số ít quan
chỉ huy được rút khỏi tiền tuyến.
Giáo Đình muốn tổ chức một hoạt động viếng tang những thần quan đã hy sinh,
nên toàn bộ quá trình hoạt động sẽ còn được trận pháp phát sóng trực tiếp.
Việc này có ý nghĩa chính trị rất lớn, Karen tin rằng đến lúc đó thì toàn bộ giới
giáo hội đều sẽ chú ý trọng điểm, nhất là Liên quân giáo hội, bọn hắn sẽ mười
phần gấp gáp.
Ky Sĩ Đoàn thứ nhất của Trật Tự Thần Giáo, đây là thứ vũ khí rất đáng sợ,
trong giai đoạn giằng co cả mấy nghìn năm giữa Ánh Sáng và Trật Tự thì từ lúc
Ánh Sáng Thần Giáo có ưu thế cho đến khi nó diệt vong thì cũng không dám
vạch mặt khai chiến thật sự, bởi vì là đang kiêng kỵ Ky Sĩ Đoàn đang ngủ say
này.
Cũng không giống như các hệ thống, đoàn thể, lực lượng, sẽ dần dần hao mòn
và mục nát theo thời gian trôi qua, Ky Sĩ Đoàn thứ nhất, sẽ chỉ càng ngày càng
cường thịnh, bởi vì những vị anh hào tuấn kiệt của mỗi một thời đại trong giáo
sau khi chết đi đều sẽ gia nhập vào và làm cho nó càng lớn mạnh.
Lần hoạt động này là để mở màn cho bước tiếp theo của kế hoạch, chiến sự ở sa
mạc, cũng nên đến thời điểm kết thúc công việc
Nhưng cái này "Nút ngừng pause" này rốt cuộc nên để cho ai làm đây?
Lại là cái giáo hội nào, có thể may mắn mà bị rút trúng trong lần này?
Karen bỗng nhiên có cảm giác có lẽ chẳng mấy chốc nữa thì mình sẽ biết.
Bởi vì Người Cầm Roi dạo gần đây giống như vẫn luôn đang tiết lộ bí mật cho
mình, mặc dù mình cũng có chút không hiểu vì sao Người Cầm Roi luôn tiết lộ
bí mật giữa hắn và Đại tế tự cho mình biết.
"Đến lúc đó lại xem đi, nói không chừng Đại tế tự sẽ còn làm ra một cái nghi
thức tông giáo, tái hiện lại hình ảnh năm xưa khi Thần Trật Tự đưa phiếu tên
sách cho Ankara."
Karen cầm điện thoại lên, rất nhanh, từ trong truyền đến giọng nói của
Philomena:
"Ta … có… ừm."
"Kết nối Sidrod."
"Được..."
"Ngươi đang ăn cái gì?"
"Thịt gà, gà hầm, còn có rất nhiều nấm và thảo dược."
"Vừa sáng sớm đã ăn cái này?"
"Richard đưa tới, phu nhân Đường Lệ hầm một đêm."
Philomena cho dù có ngu ngốc đến mấy thì bây giờ cô cũng rõ ràng đây đều là
do phu nhân Đường Lệ cố ý chuẩn bị cho mình, Richard chỉ là nhân viên
chuyển phát nhanh.
Khi biết Philomena đang ở trong thời kỳ “đột phá”, phu nhân Đường Lệ gia
tăng tiến độ nhồi đồ ăn.
"Còn nữa không?"
"Còn, rất nhiều, mới ăn một thùng còn có một thùng chưa động tới, ngài có
muốn ăn không?"
"Múc cho ta một bát.”
"Được rồi, ngài muốn nhiều thịt gà hay là nhiều nấm?"
"Chỉ cần nước canh."
Sau khi đặt ống nghe xuống, Karen nói với Connor: "Đi lấy canh đến."
Bữa sáng có thể giải quyết như thế này, cũng không cần lại để cho Healy đưa
bữa ăn đến đây.
Connor ra ngoài, rất nhanh đã bưng một bát canh đến.
Phía trên, là một lớp dầu rất dày, Karen khẽ nhíu mày, bà ngoại là đang chuẩn bị
cơm ở cữ cho Philomena sao.
"Connor."
"Rõ rồi."
Connor đem miệng đến một bên bát, hút một ngụm lớn, hút hết dầu phía trên
vào trong miệng, bát canh lập tức trở nên trong hơn nhiều
Mỗi ngày Connor đều phải uống thuốc, một chút mạt thuốc không biết phải béo
đặc hơn cái nước canh gà này bao nhiêu lần.
Đương nhiên, có thể làm như vậy giúp Karen thì cũng uổng công Karen yêu
thương cô bé.
Lúc này Karen mới bưng bát lên, bắt đầu uống canh, uống được một nửa thì
mới nhớ lại cái gì, nói: "Đi qua bên kia hỏi một chút, có phải cô ta quên gọi
điện thoại giúp ta rồi không."
"Được rồi."
Connor đi ra ngoài hỏi thăm, sau khi trở về bẩm báo nói:
"Cô ta bảo ta nói cho ngươi biết là không có quên, sẽ gọi ngay."
"Ai." Karen thở dài.
Philomena làm bảo vệ không có vấn đề, nhưng nếu làm thư ký lời nói, một vài
thời điểm quả thật không làm tốt việc cho lắm.
Connor nói: "Về sau, những chuyện này, ta có thể giúp một tay."
Bây giờ cô bé đã làm xong trước bài tập, nhưng chờ sau khi Pall trở về, khối
lượng bài tập của Connor chắc chắn sẽ bị gia tăng, cho nên cô bé rất hi vọng có
thể tham dự càng nhiều công việc để “việc công thì quan trọng hơn”.
"Để nói sau."
"Ồ…" Connor bĩu môi, "Ngươi sợ chị Pall."
"Cái này không phải gọi là sợ, cái này gọi là tôn trọng."
"Được rồi, tôn trọng, ta cũng cực kỳ tôn trọng nó. Lúc nào chị Pall trở về?"
"Tìm được đồ vật thì sẽ trở về, nếu như không tiện mang về trực tiếp thì ta sẽ
dẫn ngươi đi đến đón."
Món vũ khí mà Ankara để lại kia, khó mà nói người khác sẽ không dùng được,
nêu là chi phí mang về và động tĩnh quá lớn, Karen thật đúng là cần tự mình đi
một chuyến.
"Vậy để ta tính toán thời gian.”
Connor nói rồi nắm lại bàn tay trái, tay phải vươn ra ngón trỏ chuẩn bị gõ.
Vừa làm động tác này, Connor sửng sốt một chút, lập tức quay đầu nhìn về phía
Karen, cười xấu hổ, yên lặng thu hai tay lại.
Karen nói: "Phải thay đổi."
Connor gật gật đầu, nhưng vẫn có chút kiên trì mà phản bác: "Nhưng dùng rất
tốt."
"Con bạch tuộc kia, có lẽ là do suy tính ta nên xảy ra vấn đề."
Căn nguyên của một vài chuyện sau khi ngẫm nghĩ thì cũng có thể tìm ra một ít
phương hướng.
Lần đó ở trang viên Tâm Hải, hình như Verden là dùng mình làm bố cục để câu
Buken lên.
Nhưng dù là phát giác được điểm này, trong lòng Karen đối với Verden vẫn
không có gì phản cảm, ai bảo hắn gần đây đối xử với mình tốt như vậy, tốt đến
nỗi đều cảm thấy bị người ta dùng làm vũ khí một lần cũng là chuyện đương
nhiên.
"Sau đó thì sao?"
"Cái thứ bói toán này, rất khó có tác dụng đối với Thần, cho dù là Bích Thần
Rylisa, sau cùng kết cục cũng không tốt, nếu như ngươi tiếp tục mê tín cái này,
về sau khi đứng trước mặt Thần thì ngươi liền chỉ còn lại sự sợ hãi, ngươi sẽ
phải cúi đầu trước bọn hắn, ngươi có muốn không?"