Karen đặt tay lên đầu Connor, đẩy cô bé ra sau lưng.
Sau khi đi vào trong thêm một đoạn, không khí bên trong bắt đầu tràn ngập cảm
giác nóng rực, có cảm giác như khi tới gần miệng núi lửa.
Connor tò mò hỏi: "Chị Pall đã từng dạy ta, trong hoàn cảnh nguy hiểm không
xác định thì không thể quá tò mò, cho nên bây giờ chúng ta nên đi theo đường
cũ mà quay về thôi."
"Ta không phải là vì thỏa mãn lòng tò mò."
"Đó là cái gì?"
"Ta đã nhận ra khí tức trận pháp."
Nơi này là nhà tù của gia tộc Ponce, trước khi những con hung thú, yêu thú làm
loạn và các loại quỷ quái bị ném đến nơi đây, sớm đã bị đánh nửa chết nửa
sống, con mắt khổng lồ, thiên sứ, hải yêu những thứ trước đó cũng chỉ chỉ là sản
phẩm từ xác những thứ kia sau khi “lên men”.
Những thứ đó không thể nào bố trí trận pháp gì ở chỗ này, cho nên, Karen hoài
nghi trong này có phải còn có cửa ra vào thứ hai hay không.
Rất nhanh, con đường phía trước bị ngăn chặn, mà vách đá cũng khác khi trước,
bắt đầu kết tinh hóa, giống như là hình thái sau khi dung nham được làm lạnh.
"Connor, gỡ nó ra "
"Đến ngay."
Connor đi đến phía trước, mở hai lòng tay ra, hà hơi vào, xoa xoa đôi bàn tay,
bắt đầu dùng đầu ngón tay cào lên trên.
"Răng rắc …răng rắc …răng rắc … "
Độ cứng vuốt rồng của Cốt Long không kém hơn Thánh khí cấp cao, đào chỗ
này như chuột đào hang, hiệu suất cực cao.
Sau khi đào được một hồi, phần kết tinh cuối cùng đã đào hết ra, bên trong lộ ra
ánh lửa.
Bên trong ngọn núi rỗng không, đứng ở bên ngoài, có thể trông thấy dung nham
bên dưới, nhưng dung nham tựa như bị áp chế, chỉ có thể di chuyển theo con
đường cố định ở trong, giống như là máu đang chảy trong các mạch máu.
Mà vị trí trung tâm dung nham, có một tôn pho tượng to lớn, toàn thân pho
tượng được đúc thành từ pho tượng khi trước.
Pho tượng là một hình tượng một người phụ nữ, cái bệ dưới chân là còng tay,
xích chân và gông xiềng bị đánh nát, trên người mặc váy dài, tay trái cầm một
quyển sách, đầu đội vương miện, cánh tay phải giơ cao, trong tay nắm chặt một
bó đuốc.
Connor nhướng mày,
Nói:
"Pho tượng kia …sao nhìn quen thế."
Ngay sau đó,
Connor chỉ vào quyển sách pho tượng cầm trong tay trái,
Hỏi:
"Có phải cô ta cầm sách bài tập trong tay không?"
Karen nói: "Cô ta đã từng đến nơi này."
Bởi vì nhân vật chính của pho tượng này, chính là Pall. Ellen.
Quyển sách cầm trong tay, dĩ nhiên không phải sách bài tập, mà là Ánh Sáng
Trật Tự.
Trong nhà tù gia tộc của Trật Tự Thần Giáo mà để lại một pho tượng trong như
thế này thì dĩ nhiên không phải vì tuyên dương trật tự gì ở nơi đây, mà là chỉ
đơn giản là đang phản nghịch.
Pall và Siti có thù hận rất lớn, mới đầu là Siti nhằm vào Pall, theo lời Pall nói đó
là ngay từ đầu Siti không xem Pall như người, trong mắt thiên tài giáo hội cao
thượng thì xuất thân từ hệ thống tín ngưỡng gia tộc đều không ra gì.
Đổi lại là người bình thường, bị nói như vậy thì dù là mình bị thiệt thòi, cũng
chỉ có thể chịu, dù sao phía sau đối phương là Thần Điện, là Trật Tự Thần Giáo,
Pall không chấp nhận nên bắt đầu tranh chấp với Siti.
Bị hệ thống tín ngưỡng gia tộc kiềm hãm, trên chính diện thì Pall không phải
đối thủ của Siti, nhưng Pall có thể trả thù bằng nhiều cách khác.
"Cái này cũng đã trả thù đến tận nhà người ta rồi..."
Karen cảm thấy có chút hoang đường, người khác ra ngoài "Du lịch thì được
nhìn thấy dấu tích mà tổ tiên mình từng để lại, kết quả mình thì toàn đụng phải
"Di tích" do mèo chó trong nhà để lại.”
"A!" Connor rốt cục xác định: "Là chị Pall!"
Karen nhẹ gật đầu, bắt đầu quan sát kỹ pho tượng này.
Connor thì bất mãn nói: "Sao không chạm khắc cả ta vào chứ?"
"Bởi vì khi đó còn không có ngươi, cũng không có ta …thậm chí, còn không có
Dis."
Thời điểm Pall đấu đá với Siti hơi xa xưa.
Cuối cùng, là Pall phải chịu thiệt;
Nhưng về sau, Dis được Pall "Trông nom lớn lên", giúp Pall tìm lại mặt mũi.
Trước lúc ngủ say còn cố ý nói với Pall đã giúp cô trút ra được cơn tức khi đó.
"A, là vậy sao." Connor ngượng ngùng vò đầu cười cười, "Ngay từ đầu ta thật
đúng là không có nhận ra đâu, chỉ cảm thấy quen mặt."
"Rõ ràng như vậy còn không nhận ra?"
"Ừm, bởi vì ta không nghĩ tới chị Pall lúc trước gầy như vậy đâu."
"Câu nói này sau khi ra ngoài đừng có nói ra trước mặt Pall, cẩn thận bài tập
của ngươi bị tăng lên gấp đôi đấy."
Connor lập tức che miệng của mình, ra sức lắc đầu.
Trong lòng bàn tay Karen xuất hiện khối rubic, bắt đầu tính toán pho tượng này,
anh hi vọng Pall có thể để lại một cửa sau để dịch chuyển khỏi đây.
Không tìm được trận pháp dịch chuyển nhưng lại phân tích ra pho tượng này có
liên quan đến hoàn cảnh ở trong đây.
Oán niệm từ bên ngoài bị hấp dẫn hội tụ vào trong đây, thông qua pho tượng
chuyển hóa, góp nhặt ở phía dưới, những dung nham kia là oán niệm thực chất
hoá mà tạo thành.
Từ đây thì có thể nhìn ra, bây giờ oán niệm đã tích luỹ đáng sợ như thế này.
Karen cảm thấy, những "Quái vật" bên ngoài kia, sở dĩ vẫn luôn bình an vô sự
không có nội chiến, cũng không phải là bởi vì bọn chúng biết rõ lí lẽ nên sống
hài hoà ở đây, mà là tất cả những nhân tố không ổn định kia đều bị pho tượng
lôi kéo tới, đây tương đương với bọn chúng vẫn đang luôn bị động "Truyền
máu" cho nơi này, tất nhiên là cả đám đều mặt ủ mày chau.
Nhìn tiến trình đang diễn ra bên dưới, có lẽ sau khi tích luỹ thêm vài trăm năm
nữa thì sẽ chạm đến điểm tới hạn, đến lúc sức mạnh oán niệm tràn ra từ nơi này
sẽ phá tan phong ấn.
Mà phía trên là trang viên Ponce.
Karen có chút dở khóc dở cười, trước kia mình còn tưởng rằng Pall bị thiệt thòi,
chịu ấm ức, ngay cả Dis cũng cho là như vậy.
Ai nghĩ đến, lòng trả thù của con mèo nhà mình lại nặng như vậy.
Nó thế mà đã sớm chôn một đống lửa ở đây:
"Chỉ chờ sau hai trăm năm nữa thì sẽ nổ tung nhà của Siti rồi."