Số 13 Phố Mink

Chương 2821: Trong địa lao Trật Tự (1)




Xảy ra chuyện ngoài ý muốn lúc dịch chuyển có ý nghĩa như thế nào thì Siti rất

rõ ràng, cho dù là Trưởng Lão Thần Điện khi bị cuốn vào dòng không gian

nghịch đều không nhất định có thể được điểm an toàn để thoát ra, chớ nói chi là

những người khác.

Siti tức giận cũng là có lý do, Karen "Xử quyết" hậu bối ưu tú ngay trước mặt

mình, từ đầu đến cuối mình còn bị Karen nhục nhã, cuối cùng cố kiềm chế để

không đập chết hắn.

Kết quả, Karen lại xảy ra sự cố ở trận pháp dịch chuyển của nhà mình, đến lúc

đó khoản nợ này vẫn là sẽ bị tính trên đầu của mình và gia tộc.

Mình chịu ấm ức, còn không có giết người nhưng kết quả người còn có thể

"Chết" trong nhà mình, loại cảm giác ấm ức này khó có thể dùng ngôn ngữ để

miêu tả, chỉ cảm thấy cả người đều muốn tức đến nỗi nổ tung.

Nhưng lần này Lohan không tiếp tục nuông chiều Siti, bởi vì trong lòng hắn

cũng rất tức giận, nhất là sau khi tận mắt nhìn thấy Siti xử lý cái lối vào kia như

thế nào.

Chỉ đơn giản là đánh nát nó trên mặt vật lý, phá huỷ nó từ bên ngoài;

Lại xây dựng thêm một trận pháp dịch chuyển nhỏ ở phía trên, che giấu khí tức

của nó;

Bà ta thật sự đã xử lý vấn đề này như thế, mà trang viên Ponce nhiều năm như

vậy không có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì thật đúng là nhờ tổ tiên gia tộc

và Thần Trật Tự phù hộ!

Trong mắt những vị Trận pháp sư cao cấp nhất trên đời như Lohan, người của

gia tộc Ponce trong gần hai trăm năm nay thật đúng là đang sống ở trên một cái

miệng núi lửa, chỉ cần với tỉ lệ hơi bình thường một chút thì núi lửa đều sẽ phun

trào, lúc Siti trở về nhà từ Thần Điện thì có thể trông thấy những thứ tồn tại

trong nơi phong ấn và sự hỗn loạn của trang viên gia tộc

Nhưng mà Lohan cũng không có hứng thú để đi tranh cãi việc này với Siti, hắn

càng không có hứng thú đi phổ cập kiến thức khoa học về cách xử lý trận pháp

gì đó cho người bạn lâu năm nay, hắn giơ tay lên ra hiệu Siti yên lặng một chút:

"Karen chắc hẳn là bị dịch chuyển vào khu vực phong ấn, bây giờ ngươi phái

người đem phương án xây dựng trận pháp bên trong khu vực phong ấn đến cho

ta."

"Khu vực phong ấn?" Siti sửng sốt một chút, "Sao hắn lại bị dịch chuyển vào

trong đó?"

"Không nên hỏi, đưa cho ta!"

"Không có."

"Cái gì?"

"Tài liệu liên quan, phương án, bản thiết kế, cũng không có."

Lohan vô thức hỏi: "Bởi vì niên đại quá xa xưa nên bị lạc mất?"

Ngay sau đó, Lohan lại cảm thấy không thể nào, bởi vì mặc dù lịch sử của gia

tộc Ponce từng có chập trùng, nhưng xét trên tổng thể thì vẫn luôn duy trì vị trí

tương đối cao và ổn định ở trong giáo, nếu không có sự kiện gì rung chuyển quá

lớn thì loại tư liệu quý giá này sẽ vẫn được truyền lại đến ngày nay.

"Cô ta cầm đi rồi, cô ta chui vào kho hồ sơ của gia tộc, đóng gói mang đi toàn

bộ tài liệu liên quan, một tờ cũng không để lại."

"Nơi này là nhà ngươi hay là nhà cô ta thế?"

"Ta cũng rất muốn biết, trận pháp và phòng ngự trong trang viên đối với cô ta

hoàn toàn không có tác dụng, về sau thì càng phát hiện, cô ta từng xem chỗ này

ổ tạm cư của mình, khoảng thời gian kia ta ở Thần Điện, mà cô ta ở trong cái

nhà này còn lâu hơn ta."

"Hệ số nguy hiểm của khu vực phong ấn này chắc cũng không quá cao nhỉ?"

Dù gì ban đầu việc phong ấn là để xử lý thứ do những con hung thú và yêu thú

mạnh mẽ kia để lại sau khi bị tiêu diệt mà không thể xử lý kịp, hoặc là chi phí

để xử lý khi ấy quá cao, cho nên mới đem xác của bọn nó phong ấn lại.

Về sau khi phương diện của hệ thống Trật Tự Thần Giáo đã vững chắc, việc cần

nhờ vào các gia tộc làm “Nhà tù” đã càng lúc càng hiếm, sau này những nơi đó

cũng ở trong trạng thái buông lỏng.

Mục đích mà Thần Giáo làm như vậy cũng là vì thu hồi quyền lực, nếu không

gia tộc trấn áp một nhà tù như gia tộc Ponce sau một thời gian lâu dài, rất dễ để

hình thành một cái "Thánh địa" bán độc lập.

"Hệ số nguy hiểm vốn là sẽ không cao..."

"Vốn?"

"Sau khi cô ta tiến vào trong mấy lần, làm ra thêm một vài thứ, để cho khu vực

phong ấn đang trong trạng thái hỗn loạn xuất hiện hệ thống trật..."

Siti né tránh cái từ trật tự này.

"Có ý gì?"

"Đó là trước kia thì những thứ rác rưởi kia đều ngơ ngơ ngác ngác, sau khi cô ta

đi vào thì những thứ rác rưởi kia bắt đầu ăn ý muốn phá vỡ phong ấn để trốn ra

ngoài, đây cũng là nguyên nhân mà ta phá vỡ cửa ra vào, dù gì thì ta cũng

không thể ở mãi trong trang viên để trấn áp cục diện."

"Ngươi biết nếu như Karen không thể đi ra, hoặc gặp chuyện gì ngoài ý muốn ở

trong sẽ dẫn đến hậu quả ra sao không?"

"Ta biết."

"Cho dù hắn không chết, nhưng trong một khoảng thời gian dài không trở về đại

khu thành phố York thì bên phía Giáo Đình cũng sẽ lập tức ngầm thừa nhận là

hắn đến chỗ của ngươi."

"Lohan, đây không phải là chuyện do ngươi làm ra sao?"

Lohan: "..."

Trong chốc lát, Lohan cũng không biết tiếp lời này như thế nào, bởi vì sự thật

chính là như thế, nếu không phải bởi vì mình muốn đọ sức trận pháp với Karen

thì chuyện ngoài ý muốn cũng sẽ không xảy ra.

"Ta sẽ tranh thủ thời gian sửa chữa cửa ra vào, ngươi đi mời một người đến giúp

đỡ, năng lực của hắn có thể giúp chúng ta cứu người ra."

"Ai?"

"Tiền bối Ukunga."

"Ta không quen hắn, bối phận của hắn quá lớn."

Đây chính là nhân vật sống sót từ thời đại Trật Tự giằng co với Ánh Sáng.

"Sức mạnh của món Thần khí kia có thể cắt giảm sự cản trở của vật cản để tiến

hành cảm giác sâu hơn, nếu như hắn ở đó thì cho dù ta không sửa chữa cửa ra

vào kịp lúc thì hắn chỉ cần định vị được vị trí của Karen trong khu vực phong ấn

thì ta sẽ có thể bố trí trận pháp cảm ứng và trận pháp dịch chuyển để đón Karen

ra.

Cám ơn trời đất, may mắn Karen cũng là một vị Trận pháp sư ưu tú, nếu không

ta cũng không biết nên làm gì bây giờ.

"Thật sự phải đi mời hắn sao?"