Số 13 Phố Mink

Chương 2811: Phán xét (1)




Thật ra Karen còn có một phương pháp có thể giải quyết cục diện trước mắt, đó

chính là lấy mặt nạ trên mặt mình xuống.

Trang viên Ponce mặc dù tọa lạc ở vị trí cực kỳ vắng vẻ, nhưng người trong gia

tộc hầu như đều là thần quan Trật Tự, cũng không phải sống tách biệt với bên

ngoài, cho nên, chắc chắn bọn hắn sẽ biết gương mặt này của mình.

Sau khi nhìn rõ ràng thân phận của mình, ba vị này, trừ phi muốn đại biểu gia

tộc của bọn hắn mà "Tuyên chiến" với Giáo Đình, nếu không tuyệt đối không có

khả năng lại ép buộc mình ra tay.

Coi như Trật Tự Thần Điện là nơi thần thánh của Thần Giáo, địa vị của Trưởng

Lão Thần Điện siêu nhiên thì Siti cũng không có cách nào đem theo cả gia tộc

của mình vào Thần Điện mà sống, sự phát triển và truyền thừa của gia tộc vẫn

nhất định phải dựa vào hệ thống của Trật Tự Thần Giáo.

Mà sau khi tháo mặt nạ xuống về thì có nghĩa rằng đã công khai hoá mâu thuẫn,

vị trưởng lão Siti không biết đang đứng ở chỗ nào trên cao mà thưởng thức náo

nhiệt kia cũng không thể không ra mặt giải vây.

Nhưng mà con người chính là một sự tồn tại mâu thuẫn.

Trên một phương diện thì Karen cảm thấy với thân phận của mình bây giờ mà

tham dự vào cuộc tỉ thí này thì có ảo giác như người lớn nằm rạp trên mặt đất

chơi bi cùng với trẻ con, rất là không phù hợp và thấp kém;

Nhưng hết lần này tới lần khác, thì vị Culloin. Ponce này cản trở mình mấy lần,

còn chĩa kiếm về phía mình, có kiềm chế cũng không kiềm được ngọn lửa đang

cháy lên trong lòng.

Vừa cảm thấy nó thấp kém, vừa lại không thể không thừa nhận, mình khát vọng

loại khoái cảm cấp thấp này.

Mặt nạ cũng không gỡ xuống được, nhưng sự khiêu khích thẳng mặt này nhất

định phải có người vì thế mà trả giá.

Connor cảm giác được ý của Karen, yên lặng đứng ở sau lưng anh, hai tay

khoác lên trên lưng Karen, nhìn qua thì giống như là một cô bé khi đối mặt với

nguy hiểm thì trốn sau cha mình.

Culloin chĩa trường kiếm về phía Karen, nói: "Ngươi không có mang vũ khí

phải không?"

Quyết đấu cấp bậc càng cao, ảnh hưởng của vũ khí ngược lại sẽ càng lớn, trước

đó không lâu Người Cầm Roi đã từng làm mẫu trước mặt Karen, dùng một món

bán Thần khí đánh cho người tiền nhiệm không thể đỡ nổi.

"Ngươi dùng đi, ta không có vấn đề."

Culloin do dự một chút, nhìn về Connor phía sau lưng Karen, hỏi: "Nó là yêu

thú sao?"

Đây là đang tìm lối thoát cho mình.

Karen lười nhác nhiều lời thêm nữa, nếu thật sự muốn giao đấu công bằng, sân

thi đấu được bố trí tại quảng trường phòng nghị sự của gia tộc Ponce chính là sự

không công bằng lớn nhất, có bản lĩnh thì sắp xếp trong kết giới của Bộ kỷ luật,

hoặc là, dứt khoát sắp xếp ở chỗ phố Mink đi?

Karen khẽ vung bàn tay, một đám lửa bay về phía Culloin, bắn một cái pháo hoa

rất cẩu thả để mở màn cho cuộc quyết đấu.

Vòng bảo hộ bên ngoài cơ thể Culloin sau khi phá tan đốm lửa nhỏ thì thân hình

nhanh chóng tiếp cận, trường kiếm trong tay mang theo sự sắc bén bổ ra luồng

khí ác liệt hướng thẳng vào lồng ngực Karen.

Đây là thế công vô cùng trực tiếp nhưng Karen đã dự đoán thanh kiếm này sẽ

phát sinh sự biến hóa, bởi vì đường vân trận pháp khảm bên trong gần như đang

sôi sục lên.

Lui người lại, Connor không có trở thành vướng víu cho Karen, cùng lui lại với

Karen, nhiều lần đều theo một tỉ lệ hoàn mỹ.

Đồng thời khi lui lại thì ngón tay Karen điểm về phía trước, trong chốc lát, trên

một trăm cái lồng giam Trật Tự xuất hiện, đắp lên một bức tường thành.

Ngay sau đó, Karen nhắm mắt lại, tại phía sau hắn, xuất hiện hình dáng trật tự

chi nhãn nhàn nhạt.

Sau khi Culloin đâm một kiếm chỉ trúng không khí, lưỡi kiếm run lên, trên trăm

chùm sáng màu bạc như vô số con rắn bạc bay múa, một chiêu thức vốn vô

cùng trực tiếp thì chỉ trong giây lát hóa thành thuật pháp sắc bén bao trùm diện

tích lớn.

Thanh kiếm này có địa vị tuyệt đối không nhỏ, mặc dù không liên hệ gì với

Thần khí, nhưng kỹ thuật rèn đúc được bao hàm bên trong bây giờ đã rất khó

phục chế lại, chắc là tìm được sản phẩm không trọn vẹn nào đó của kỷ nguyên

trước rồi tiêu tốn một cái giá lớn để tiến hành bù đắp.

Nội tình của gia tộc Ponce đã được thể hiện rất đầy đủ từ trên thanh kiếm này.

Chỉ có điều là vô số con rắn bạc phủ đầy trời kia còn chưa kịp tiếp tục khuếch

tán thì đã bị những lồng giam Trật Tự mà Karen bố trí giam giữ lại, sau đó lồng

giam nổ tung tạo ra một luồng ánh sáng chói mắt, chôn vùi tất cả mọi sự cảm

ứng.

Culloin thu hồi trường kiếm, từ từ nhắm hai mắt lại, ý thức co vào đồng thời

cắm trường kiếm xuống đất.

Xung quanh phòng nghị sự, không, nói cho đúng thì là trong toàn bộ trang viên,

các loại trận pháp được bố trí công khai hay giấu kín đều như được kích hoạt,

thanh trường kiếm kia của bà ta giống như là là một cái chìa khóa, ỷ vào sự

quen thuộc với trận pháp trong gia tộc mà mượn dùng sức mạnh từ bên ngoài.

Thấy cảnh này, Degunar và Nasri đều nhíu mày.

Loại phương thức này, đã không gọi là không biết xấu hổ, mà là thật sự đang cố

gắng bắt nạt người khác.

Mặc dù là hạt giống được chọn lựa ra từ một lứa tuổi để bồi dưỡng trọng điểm,

nhưng quan hệ giữa ba người bọn họ cũng không xem là hòa hợp, nhất là

Culloin, ỷ vào mình là họ hàng có huyết mạch gần với trưởng lão Siti mà vẫn

luôn tự cho mình cao quý, tính tình cũng rất kém cỏi, dù bà ta là người cuối

cùng ngưng tụ ra pháp thân trong cả ba người.

...

Phía trên, ánh mắt của Siti hơi trầm xuống.

Bà ta để hậu bối đến khiêu chiến Karen là vì thăm dò rõ ràng triệt để thực lực

thật sự của Karen, xác định chính xác thiên phú, đương nhiên, cũng có ý rèn

luyện cho hậu bối của mình.

Nhưng mục đích, tuyệt đối không phải là vì chỉ hơn thua như thế này, loại hành

vi này của Culloin đã là vì thắng mà không từ thủ đoạn.

Lohan cười nói: "Nó không phải là vì muốn thắng, mà là sợ thua."

Siti nhìn về phía Lohan.

Lohan: "Ta cũng không phải đang nói lời sáo rỗng gì, ngươi hẳn nên có chút

đồng tình, lần thứ nhất giao thủ, Karen nhẹ nhõm dự đoán chiêu thức mà nó sẽ

ra, chuẩn bị trước, ứng đối quá tự nhiên, điểm này thì chắc là ngươi cũng có thể

nhìn ra.

Nhưng sự tự nhiên này lại tạo cho cô bé này áp lực quá lớn, chiến đấu trực tiếp,

lần thứ nhất so chiêu đã cảm giác mình sẽ thua, cho nên không thể không dùng

thủ đoạn như vậy.

Có thể là bởi vì ngươi ở đây nên đã tạo cho cô bé này áp lực quá lớn."

Siti mở miệng nói: "Đồ vô dụng."

"Lúc ta ở tuổi của hắn thì sức mạnh linh tính tích lũy chắc chắn không thâm sâu

như vậy, nhận biết và hiệu suất vận dụng thuật pháp cũng càng không cao bằng

hắn. Siti, có thể kêu dừng lại được rồi, thiên phú của thằng nhóc này vượt trên

ta, đừng làm cho mọi chuyện quá khó coi nữa.

Về sau ở Thần Điện còn phải ngẩng đầu thấy, cúi đầu gặp."

Chính như Lohan nói, với cảnh giới và cấp độ của bọn hắn, nhìn ra chi tiết của

cuộc giao đấu rất rõ ràng, hiện tại gần như có thể kết luận, bỏ qua một phần

nhân tố bên ngoài ảnh hưởng thì Culloin không phải là đối thủ của Karen.

Nhưng Siti vẫn đứng yên ở nơi đó, bà ta không muốn kêu ngừng lại vào lúc này,

bởi vì dựa vào hoàn cảnh đặc biệt trong trang viên, mượn nhờ ngoại lực mà nói

thì Culloin chiếm lợi thế rất lớn.

"Siti, rốt cuộc là ngươi còn đang do dự chuyện gì thế?"