Số 13 Phố Mink

Chương 2810: Trưởng Lão ngu xuẩn (3)




Phòng nghị sự gia tộc ngày thường không có ai, lúc Karen và Puyuse đi đến thì

trông thấy phía trước có ba người trung niên đang đứng, hai nam một nữ, từ trên

người bọn họ toả ra làn sóng rung động rất mạnh, gần như có thể kết nối với

không gian xung quanh.

Đây là biểu hiện cho việc ngưng tụ pháp thân, nhưng vẫn còn trong giai đoạn sơ

cấp, còn chưa ổn định.

Cũng chỉ có vị ở giữa khí tức được thu giữ ở trong, chứng minh pháp thân của

hắn đã ngưng thực.

"Nasri. Ponce."

"Culloin. Ponce."

"Degunar. Ponce."

Ba người tự giới thiệu đơn giản.

Trong lòng Karen bỗng nhiên có dự cảm xấu, nhưng bản năng lại cho rằng

không có khả năng, bởi vì một vị Trưởng Lão Thần Điện sao có thể làm ra

chuyện ngây thơ như vậy.

Nhưng nghĩ lại, Pall lúc ở nhà thường xuyên kêu “Siti ngu xuẩn”, nói không

chừng… thật sự có người ngây thơ như vậy!

Puyuse giới thiệu với Karen: "Ba vị này là con cháu thế hệ này của gia tộc

Ponce có cơ hội bước vào Thần Điện."

Lúc tuổi trung niên bọn hắn đã có thể có được loại cảnh giới này, trên lý luận

mà nói thì trước khi linh hồn và thể xác suy thoái khi tuổi già thì sẽ có cơ hội

thử ngưng tụ ra mảnh vỡ Thần cách.

Đây vẫn chỉ là trên lý luận, trên thực tế, tỉ lệ thành công cực kỳ thấp, cũng

giống như lựa chọn vận động viên vậy, mỗi lứa tuổi đều có xếp hạng hạt giống,

xếp hàng đi thử, phần lớn người, đều chỉ có thể đến để cho đủ số lượng.

Mà sở dĩ sau khi Karen thể hiện ra pháp thân của mình ở cứ điểm Ogurev có thể

để cho hình ảnh của anh trong tầm mắt của những nhân vật lớn biến thành "Tiền

đồ vô lượng", thậm chí trở thành một sự tồn tại siêu nhiên cũng chính là bởi vì

lúc còn thanh niên đã đạt đến tiêu chuẩn hạt giống mà con cháu tuổi trung niên

của gia tộc có nội tình như của gia tộc Ponce mới đạt đến.

Điều này có nghĩa Karen có thể hoàn thành "Tích luỹ ban đầu" sớm hơn, trước

khi linh hồn và cơ thể mình suy thoái thì càng có đủ thời gian để thử ngưng tụ

ra mảnh vỡ Thần cách.

Degunar đứng ở giữa mở miệng nói: "Ngươi có thể chọn từ một trong ba người

chúng ta, chọn ra một người để thử chiến đấu giao lưu."

Sau khi nghe được câu này thì Puyuse đều ngẩn cả người ra, hiển nhiên, ngay cả

không người không có sở trưởng trong việc giao tiếp xã giao cũng sẽ không ngờ

tới thầy của mình sẽ sắp xếp việc này.

Mặc dù Karen có chuẩn bị tâm lý trước nhưng lúc này cũng vẫn cảm thấy rất

hoang đường.

Mọi khi phải tiếp xúc với loại người như Bern và Verden nhưng đột nhiên tiếp

xúc vị này, thật đúng là chênh lệch cực lớn, làm cho mình không kịp thích ứng.

Xem ra đánh giá của con mèo nhà mình đối với Siti, thật không phải là đang bôi

đen đối phương vì hận thù gì mà là tả thực như tranh thuỷ mặc.

Sau cảm giác hoang đường thì Karen còn cảm nhận được phẫn nộ.

Mình là tìm thầy, nhưng trên thực tế loại quan hệ thầy trò này, càng giống như

một sự liên minh chính trị, trao đổi lợi ích lẫn nhau, cho nên mặc dù địa vị của

Karen thấp hơn nhưng trên bản chất vẫn là hướng tới sự bình đẳng.

Nhưng sự sắp xếp này của đối phương, thật sự là xem mình trở thành một tên

thanh niên đang khát vọng nịnh bợ bà ta để nhận được sự ủng hộ mà lên chức.

Karen không khỏi suy nghĩ: Tuy nói nếu thầy khá ngu xuẩn thì cũng dễ lừa gạt,

nhưng nếu thật sự đưa một kẻ ngu xuẩn như thế lên trên đầu mình thì có phải

cũng hơi quá mức rồi nhỉ?

Karen mở miệng hỏi: "Các ngươi biết ta là ai sao?"

Ba người lắc đầu, Degunar mở miệng nói: "Không cần biết."

Bọn hắn là vâng theo mệnh lệnh của vị tối cao trong gia tộc mà làm việc, không

cần hỏi rõ ràng nguyên do.

Connor dụi dụi con mắt, vừa ngáp dài vừa chủ động nhảy xuống từ trong ngực

Karen, hỏi: "Ồ, sắp đánh nhau rồi sao?"

Hai tay Karen giao nhau đặt trước người, cất tiếng nói:

"Ca ngợi Thần Trật Tự vĩ đại."

Puyuse và ba vị kia cũng làm ra động tác tương tự:

"Ca ngợi Thần Trật Tự vĩ đại."

Nghỉ, Karen nói: "Căn cứ Điều Lệ Trật Tự, nghiêm cấm chiến đấu giữa các thần

quan Trật Tự."

Degunar vừa cười vừa nói: "Chỉ là giao lưu mài giũa thôi."

"Thật có lỗi, ta không có hứng cho việc này." Karen nhìn về phía Puyuse, nói,

"Xem ra chủ nhà không tiện, lần sau lại đến thăm, ta trở về đây."

"Việc này … thế nhưng mà… "

Puyuse cũng không biết nên giải thích về tình huống bây giờ thế nào.

Karen nắm tay Connor quay người đi trở về, từ cấp cơ sở lên đến trên đây, chỉ

huy quân đoàn đánh trận ở tiền tuyến, bộ trưởng bộ kỷ luật mở đầu cuộc thanh

tẩy trong giáo…

Kết quả bây giờ lại để cho mình ở đây tỉ thí với "Con cháu" trong gia tộc, giống

như là một con khỉ muốn cố ý biểu diễn cho người khác xem.

Ngươi có loại nhu cầu ngu xuẩn này nhưng ta cũng không có hứng thú nhàm

chán đến vậy.

Nhưng mà vị nữ trong ba người kia là Culloin. Ponce, lại đi tới ngăn trước

đường về của Karen.

"Ta không biết ngươi là ai, nhưng ta muốn nhắc nhở ngươi, nơi này, là trang

viên Ponce."

Connor nghi nhờ nhìn về phía Karen, dùng giọng trẻ con non nớt hỏi: "Trang

viên Ponce không thuộc về Trật Tự Thần Giáo sao?"

Culloin: "..."

Karen cực kỳ bình tĩnh nói: "Tránh ra."

Culloin không hề di động, vô thức ngẩng đầu nhìn về phía trên.

...

"Ngươi nhìn xem, người ta phát cáu, không chơi với ngươi nữa, xuống dưới

truyền thanh đi, mời người lên uống ly rượu, ăn miếng thịt nướng, cũng làm cho

xong việc."

Sắc mặt Siti âm trầm, không có bất cứ sự đáp lại nào.

Mà phía trên không có trả lời nên kết quả là ba vị được sắp xếp đến ở phía dưới

chỉ có thể tự mình lựa chọn phương thức ứng đối.

Degunar và Nasri liếc nhau, không có động tác gì, nếu người ta không muốn

giao đấu vậy thì không so tài thôi.

Culloin thân là người gần với nhánh của Siti và lại có mong muốn khát vọng thể

hiện mình trước mặt vị chí cao trong gia tộc kia.

Cho nên, khi Karen và Connor đi ngang qua bên cạnh bà ta, bà ta mở bàn tay ra,

phù văn lưu chuyển, một thanh kiếm xuất hiện trong tay, thân kiếm ngăn cản

đường đi của Karen.

"Đã là khách thì hẳn ngươi phải nghe theo sự sắp xếp của chủ nhà."

"Điều kiện tiên quyết là chủ nhà phải có dáng vẻ của chủ nhà."

Culloin: "Điều này không phải do ngươi nói."

Karen: "Ngươi cần phải hiểu rõ hậu quả khi trái với Điều Lệ Trật Tự."

"Ngươi là đang diễn hài à?"

"Người thật sự đang diễn hài không phải ta."

"Là ta?"

"Cũng không phải ngươi." Karen ngừng một chút, lớn tiếng hô, "Ngài không

cảm thấy chuyện này cực kỳ khôi hài sao!"

"Quả thực khôi hài đến không tưởng nổi."

Lohan để xiên thịt nướng trong tay xuống, giơ tay lên, chuẩn bị truyền âm hóa

giải bầu không khí hoang đường lúc này, nhưng Siti bên cạnh chợt ngưng tụ ra

kết giới, ngắt lời truyền âm của Lohan.

"Được rồi, Siti, không nên ồn ào nữa."

"Không biết vì cái gì mà lúc trước khi nhìn hồ sơ lý lịch của hắn thì ta cực kỳ

thưởng thức hắn, nhưng khi ta nhìn thấy hắn trong hiện thực thì rất tức giận."



"Làm càn!"

Culloin nghe được Karen đang giễu cợt ai thì lúc này không còn do dự nữa,

thanh kiếm trong tay đâm về phía Karen.

Karen biến mất khỏi chỗ đang đứng, cùng Connor xuất hiện ở một khoảng cách

an toàn phía sau. Cả hai bên cứ như vậy mà triển khai tư thế.

Culloin trầm giọng nói: "Ngươi dám miệt thị tồn tại chí cao, ngươi là đang

muốn chết."

Karen mím môi, rất bình tĩnh nói:

"Không, kẻ muốn chết là ngươi."