"Thế nhưng mà ta còn không có chuẩn bị kỹ càng, ít ra cũng cần mang theo một
ít quà tặng đến cho phải lễ chứ?"
"Những thứ này đều không cần."
"Chắc chắn đêm nay có thể rồi sao?"
"Đêm nay có thể, rất xin lỗi, về thời gian có lẽ đúng là hơi gấp một chút, nhưng
ta cũng là bị thông báo lâm thời để sắp xếp chuyện này cho nên mới tranh thủ
thời gian đến nhờ Đại chủ giáo Bern giúp ta sắp xếp để gặp mặt ngài.
Mặt khác, ta nghe nói, trong Thần Điện còn có các trưởng lão khác cũng muốn
làm thầy của ngài, ta nghĩ, trưởng lão Siti là hi vọng sớm xác lập xong quan hệ
này."
Ngươi là thật biết cách làm người tiến cử, Trưởng Lão Thần Điện thần bí tôn
quý lại cao cao tại thượng ngay cả đồ lót cũng bị ngươi lột sạch.
Karen cảm thấy, loại người như thế này thật sự chỉ thích hợp làm Người Bảo
Vệ, nếu sắp xếp để hắn làm thần quan ngoại giao vậy thì thật sự là tai hoạ của
Trật Tự Thần Giáo.
"Không có vấn đề, xuất phát từ đại sảnh dịch chuyển sao?"
"Đúng vậy, còn phải mời ngài tới sắp xếp."
"Ngươi đi phân phó Andrew đi, để hắn đi sắp xếp."
"Được rồi, không có vấn đề, vậy đêm nay gặp."
"Đêm nay gặp."
Puyuse đứng dậy rời đi, chỉ sau chốc lát, Andrew đi đến.
Karen phất phất tay với hắn, nói: "Đi sắp xếp đi."
"Vâng, quân đoàn trưởng."
Sau khi Andrew rời đi, Bern đi vào phòng khách, trong tay thật đúng là cầm
theo một bình rượu.
"Có phải nên chúc mừng ngươi sắp trở thành học sinh của Trưởng Lão Thần
Điện không nhỉ?"
"Ngươi cũng biết rồi?"
"Puyuse rất khó giấu được bí mật giữ ở trước mặt ta, trước đó hắn đã xin nhờ ta
lấy giúp tư liệu về ngươi, còn để cho ta giúp hắn viết đánh giá để nộp lên Thần
Điện, ta cảm thấy Thần Điện hẳn là đang cử hành một cuộc xét duyệt sát hạch,
có lẽ ngươi cũng đang ở trong danh sách ứng cử viên."
"Ngài viết lời bình như thế nào?"
"Không có chút hàm súc gì cả, khen ngợi kính ý và thái độ hướng đến tuyệt đối
của ngươi đối với Thần Điện cao quý.
Ta còn viết thêm vào một ít chuyện lý thú về ngươi, ví như lúc ngươi còn đang
làm đội trưởng tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật đã không ít lần từng nói rằng sau này
phải tu hành thật tốt để tranh thủ được Cánh Cổng Trật Tự tiếp dẫn mà hoàn
thành giấc mơ được bước vào Thần Điện.
Ta cảm thấy Thần Điện hẳn là coi trọng nhất câu này, phối hợp với lúc ngươi
thể hiện pháp thân của mình trong bữa tiệc ở cứ điểm Ogurev, nếu như muốn
lập ra một danh sách xếp hạng thì ngươi hẳn là người có hy vọng ngưng tụ ra
mảnh vỡ Thần cách nhất ở độ tuổi này.
Trên điểm này có thể để Thần Điện xem ngươi thành một nửa người trong nhà."
"Cảm ơn."
"Không cần khách sáo, ta hỏi thêm một câu thừa thãi nhé…" Bern chỉ chỉ phía
trên, "Có biết không?"
"Thần Điện của chúng ta đặt trước mặt Đòn Roi Kỷ Luật thì cũng không có thần
bí như vậy."
"Bọn hắn chỉ là cảnh giới cao mà thôi, sau khi ta đi ra khỏi bóng tối để ngồi lên
vị trí này thì bây giờ cũng cảm thấy ngượng tay, càng đừng đề cập đến những
trưởng lão hơi một chút là mấy trăm tuổi kia. Người tuổi tác càng lớn thì thường
càng dễ dỗ dành, cũng càng dễ lừa gạt."
"Đêm nay đã phải đi lừa gạt rồi đây."
"Gấp gáp như vậy sao?"
"Puyuse là một người trung gian rất tốt."
"Ừm, ta hiểu, ha ha." Bern ngồi xuống trên ghế salon đối diện Karen, "Đúng
rồi, có hai chuyện ta muốn nhờ ngươi."
"Dặn dò đi."
"Chuyện thứ nhất, cha ta chết rồi."
"Xin nén bi thương. Nói chuyện thứ hai đi."
"Chuyện thứ nhất còn chưa nói xong đâu, hắn chết hay không thì có quan trọng
gì."
"À…được rồi."
"Đứa con trai kia của ta gửi tin đến, hy vọng gần đây ngươi dành thời gian đến
Pamirez Giáo thăm viếng, đại biểu cho Trật Tự công khai thái độ ủng hộ nó, nó
đang đối mặt với áp lực cạnh tranh."
"Ta đã biết, ta sẽ sắp xếp."
"Chuyện thứ hai thì sao?"
"Chuyện thứ hai đó là ta cũng sắp chết."
"Đây không phải là chuyện đã biết từ sớm sao?"
"Không có, gần đây ta có thử một cuộc giải phẫu trị liệu cấp tiến ở bệnh viện
giáo hội, thất bại, cũng bởi vậy mà tăng tốc quá trình xấu đi của bệnh tình, giờ
chết bị kéo gần lại."
"Có thể nói cho ta ngài đang nghĩ gì sao?"
"Nếu là lúc trước thì ta sẽ không làm như vậy, bây giờ lại có chút không quan
trọng, chính bản thân ta cũng không biết vì sao lại có loại tâm tính như thế này."
"Ta đoán là do cha của ngài chết đã tạo ra sự tổn thương rất lớn đối với thể xác
và tinh thần của ngài."
"Ha ha ha." Bern nở nụ cười, "Trong ghi chép hồi ức có thể viết như thế, chờ
sau khi Pamirez Giáo bị Thần Giáo chúng ta chiếm đoạt thì có thể mang ra xuất
bản."
Karen nghiêm mặt hỏi: "Cho nên, bây giờ còn có bao nhiêu thời gian?"
"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì một tháng sau Thần Giáo sẽ có thể báo tang
cho ta, đại khu có thể cử hành lễ truy điệu cho ta, nhưng mà ta đã lọc ra những
ứng cử viên cho vị trí Đại chủ giáo kế tiếp, ngươi có thể xem để chuẩn bị đẩy ai
lên."
Bern rút một tấm danh sách từ trong ống tay áo thần bào ra đưa tới trước mặt
Karen.
Karen không có cầm lấy.
Bern do dự một chút, vẫn đặt danh sách ở trên bàn trà, chồng lên hai tấm quyển
trục mà Puyuse để lại trước đó.
"Ta đã nghiên cứu rất lâu mới xác định rõ danh sách, uy hiếp và cán dao để nắm
đều có ở bên trong, để ngươi có thể thuận lợi tiếp tục khống chế Ban quản lý đại
khu."
"Tiếp sau ta phải liên tục đi viếng thăm vài nơi, phải đến Không Gian Phong Ấn
để viếng thăm, phải đi Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất để viếng thăm, có thể còn phải đến
Không Gian Khai Thác một chuyến."
"A, sau đó thì sao?"
"Có lẽ có thể giải quyết xong mọi chuyện trong thời gian nửa tháng, nhưng vì lý
do an toàn, ngài phải cố gắng chống chọi đến cuối tháng."
"Di chúc và danh sách di sản của ta đã được đặt ở trong ngăn kéo thứ hai ở bên
phải của văn phòng, ngươi còn cần ta làm gì nữa đây?"
"Lần trước ta cũng đã nói, ngài xác định sẽ phải chết ở trong văn phòng, mà ở
trong văn phòng lúc ấy chỉ có hai người là ta và ngài."
Bern uống một hớp rượu, nói: "Sở dĩ ta sẽ đi thử giải phẫu cấp tiến kia cũng là
bởi vì trước đó ngươi nói những lời này.
Ta không thể không thừa nhận tâm cảnh của ta bị những lời kia làm cho đảo
loạn, ta đột nhiên cảm giác được cái chết không phải kết thúc mà là một sự khởi
đầu mới.
Cho nên, bây giờ vẫn không thể trực tiếp nói cho ta biết đến lúc đó ngươi sẽ làm
gì sao?"
Karen lắc đầu.
"Được thôi, chỉ những việc này thôi đúng không, trước khi chết gọi ngươi lên
văn phòng để làm người chứng kiến ta chết."
"A, lại nghĩ tới một việc nữa."
"Cái gì?"
"Connor, đưa đồ đang cầm cho ta."
Connor ngoan ngoãn đưa cái phần mục lục các loại quan tài kia cho Karen,
Karen đưa nó đến trước mặt Bern,
Vừa cười vừa nói:
"Chọn một kiểu dáng quan tài mà ngài thích đi."