Số 13 Phố Mink

Chương 242: Thực lực chân chính của Dis (2)




Khi ông mở miệng nói câu này, Rasma liền thở phào nhẹ nhõm, lão tin rằng ba

vị trưởng lão của thần điện đang đứng phía sau cũng giống như vậy, có điều

kiện là chứng tỏ rằng có thể thương lượng.

Lão thực sự sợ rằng Dis sẽ đi đến bước cực đoan sau một loạt các lời nói điên

cuồng lật đổ giáo lý như vị giáo hoàng cuối cùng của giáo hội Ánh sáng.

"Điều kiện đầu tiên là ta sẽ không vào thần điện của Trật tự, bởi vì ta sẽ không

cho phép bản thân mình hầu hạ một kẻ dối trá không phải thần thánh, ta càng

không cho phép mình chủ động đến cửa và trao thân cho kẻ khác ăn."

“Vậy thì không có gì để nói nữa.” Siti nói “Anh phải vào thần điện, đó là điểm

mấu chốt của chúng ta, giáo hội Trật tự không thể cho phép anh tiếp tục ở bên

ngoài.

Vì vậy, chúng ta sẽ lựa chọn trấn áp anh.

Nếu may mắn thì chắc là vẫn có thể lấy ra một ít mảnh vỡ của Thần cách sau

khi trấn áp anh;

Nếu không may thì thần điện của Trật tự sẽ mất đi một trưởng lão mới.

Chúng ta sẽ ghi nhận kết quả này, cũng sẵn sàng chấp nhận trả cái giá này."

“Siti, chờ một chút.” Geller nói.

"Geller, ta đã nhịn đủ rồi, ta thực sự nhịn đủ rồi, hắn ta vốn không có ý định

thương lượng gì cả!"

“Chờ đã.” Geller khuyên ngăn.

"Chờ, còn chờ gì nữa?"

"Nghe anh ta nói xong đi đã."

Geller nhìn Dis và nói: "Dis, cho đến bây giờ, ta vẫn nghĩ rằng ta đã không lựa

chọn trừng phạt anh sau khi anh nói câu đó trước mặt ta là một điều đáng để ta

tự hào."

Dis đặt hai tay lên ngực và hành lễ với Geller.

Geller cũng đáp lại bằng hành động tương tự.

Trong số năm người có mặt ở đây, tuổi tác của ba vị trưởng lão của thần điện

lớn hơn rất rất nhiều so với dáng vẻ bề ngoài hiện tại của họ, mặc dù Dis và

Rasma đều là những ông già, nhưng thực ra họ đều rất "trẻ" khi ở trước mặt ba

người kia.

“Anh hãy tiếp tục nói xong đi.” Geller nói.

"Ta có thể đưa cho các vị mảnh vỡ của Thần cách, nhưng bản thân ta sẽ không

bao giờ bước vào thần điện của Trật tự."

"Haha." Siti bật cười, "Geller, làm đi, trấn áp hắn, ngươi còn chưa thấy rõ sao,

hắn đang giễu cợt chúng ta! Giao mảnh vỡ của Thần cách ra rồi mà hắn còn có

thể sống sao?"

Dis rất bình tĩnh nhìn Siti nói:

"Ta có nhiều hơn một mảnh vỡ của Thần cách."

"..." Siti.

Vẻ mặt của Geller và Niven cũng lập tức thay đổi.

Mà Rasma - người đang ở gần Dis nhất bắt đầu co giật khóe miệng.

Là đối thủ cạnh tranh hồi trẻ, lão ở đó làm việc chăm chỉ, còn ông ở kia sa sút;

Cứ tưởng rằng đả kích lớn nhất chính là ta trải qua cố gắng nỗ lực khó khăn lắm

mới leo lên được vị trí đại tế tự, còn ông từ chỗ sa sút lén thành Thần;

Nhưng thực ra còn đáng sợ hơn, không ngờ ông đã lén thành Thần không chỉ

một lần.

Geller nói: "Mặc dù điều này làm ta kinh ngạc, nhưng ta cảm thấy rằng anh

không nên lừa dối chúng ta, bởi vì sau khi thương lượng xong các điều kiện,

anh sẽ phải chứng minh cho chúng ta thấy."

"Tôi sẽ làm." Dis nói.

“Được rồi, nếu anh có thể giao cho chúng ta một mảnh vỡ Thần cách thì anh

không cần phải vào thần điện của Trật tự.” Geller trả lời, “Bây giờ, anh có thể

nói điều kiện thứ hai.”

"Điều kiện thứ hai là gia tộc Inmerais sẽ không còn thành viên nào gia nhập

giáo hội sau ta nữa. Nhà Inmerais sẽ hoàn toàn tách khỏi giáo hội và trở thành

một gia tộc của những người bình thường."

Niven nói: "Ít ai có thể từ chối những phước lành gia tộc do Thần ban tặng, Dis,

nếu anh bước vào thần điện của Trật tự, con cháu trong gia tộc của anh sẽ trở

thành con cưng của Thần Trật tự. Anh có chắc chắn muốn từ bỏ không?"

"Ta đã vừa nói rất rõ ràng rằng không chỉ là muốn từ bỏ phước lành, mà là

muốn ngăn cách hoàn toàn gia tộc khỏi thế giới của giáo hội."

“Ta chấp nhận” Geller nói “Bây giờ có thể nói điều kiện thứ ba.”

"Điều kiện thứ ba là ba người các vị, tự thề với thần tính của mình rằng sẽ

không xóa khỏi trí nhớ những gì ta đã nói trước đó về Thần Trật Tự. Rasma,

ông cũng phải thề với đức tin của mình."

Niven nói: "Anh đang cố gắng làm ô uế chúng ta sao? Vậy thì anh đã đánh giá

quá thấp đức tin của chúng ta rồi đấy, lòng trung thành của chúng ta đối với

Thần Trật tự không thể dao động chỉ bằng mấy lời nói của anh đâu.”

Geller thở dài nói: "Dis, trong mắt ta, anh vẫn chỉ là một kẻ lạc lối. Ta vẫn

mong rằng anh có thể tỉnh lại càng sớm càng tốt và trở về với vòng tay của Trật

tự."

Siti hừ lạnh một tiếng: "Đức tin của chúng ta từ lâu đã kiên định."

Rasma đợi cho đến khi ba vị trưởng lão của thần điện nói xong mới nói: "Tất

nhiên là ta cũng vậy."