Số 13 Phố Mink

Chương 2237: Thiên Mị tự do (2)




Neo mở miệng nói: "Cậu có thể thử nghiệm nhiều thêm một chút, ta tin tưởng

năng lực của nó, còn không chỉ là những thứ này, có quá nhiều chỗ có thể tiếp

tục khai phát."

"Còn những chỗ khác có thể khai phát thêm sao? Ngài có thể chỉ cho ta một

phương hướng chứ, ví như?"

"Ví như, về sau lúc cậu lại đi cửa hàng điểm tâm, có thể để cho Jerry đi xuống

hạ bộ của cậu, như vậy sau khi cái cây thứ nhất của cậu mềm nhũn ra, cái thứ

hai còn có thể tiếp tục công việc....

A, trời ạ, bao nhiêu đàn ông tha thiết ước mơ có được năng lực giống như cậu."

Richard: "...”

"Nhưng mà, có một việc, ta ngược lại có thể nhắc nhở cậu, cái chuyện này rất

trọng yếu.”

Richard vừa lái xe vừa có chút miễn cưỡng hỏi: "Lại là trên phương diện giao

phối à?”

"A đúng đúng đúng."

“Nhưng mà, Bộ trưởng, ta cảm thấy loại việc này không thích hợp để chúng ta

trò chuyện như thế này, ta hiểu tâm ý của ngài, ta cảm thấy về phương diện này,

hẳn là…”

"Thật ra, Jerry của cậu vẫn còn trong thời kỳ trưởng thành."

“Hả?" Lúc này Richard nghiêm túc lên, cậu ta cảm giác được lần này Bộ trưởng

không phải đang nói đùa.

"Nó vốn cũng không phải là một con trưởng thành, bởi vì dung nhập với cậu, để

nó và cậu đều có càng nhiều khả năng, nhưng ta cảm thấy trước mắt, không, là

giá trị lớn nhất trong tương lai, vẫn là trên phương diện sinh sản."

"Sinh sản?"

Mặt của Richard mặt trực tiếp tái rồi.

"Đúng, sinh sản."

Vẻ mặt Richard đưa đám nói: "Sinh sản ra rồi đem đi bán lấy phiếu điểm à?"

Giống như loại lợn giống chất lượng tốt không ngừng phối giống?

“Không phải là loại sinh sản đó, mà là sinh sản theo phương thức phân tách, cậu

nghĩ xem, nếu như Jerry của cậu có thể phân ra rất nhiều phân thân trong

khoảng thời gian ngắn, từng con bám vào trên người đồng đội, để đồng đội

cũng được cường hóa giống như cậu..... Cái này sẽ là một cảnh tượng như thế

nào?

Mọi người có thể dùng “Jerry" của riêng mình để liên lạc, cậu sẽ thay thế công

việc của Alfred;

Mọi người có thể dùng Jerry của riêng mình chữa thương, cậu sẽ thay thế công

việc của Blanche;

Thậm chí có thể có thêm một loạt các hiệu quả khác như tạo thành lá chắn, loại

bỏ sương mù, lại thêm năng lực Trận pháp sư của bản thân cậu, tác dụng của

cậu trong đội quả thực quá mạnh mẽ!"

Richard nghe được con mắt đều ửng đỏ lên.

“Thật sự có thể như vậy sao, Bộ trưởng Neo?"

"Đương nhiên."

"Cụ thể ta nên làm như thế nào đây?"

“Mỗi lần cha cậu đánh cậu, thật ra Jerry ở trong cơ thể có phải cũng đang giúp

cậu chịu tổn thương không?"

"Đúng vậy, không sai, nhưng ta cảm thấy cha ta đã có thể tính toán ra hiệu quả

chịu đựng của Jerry, thậm chí còn có thể suy tính ra mức độ tiến bộ sau mỗi lần

của Jerry."

"Lần sau cố ý chọc cho cha cậu tức giận, để ông ta dùng phương thức ác hơn để

đánh, ví như đánh gãy giò cậu, để cho Jerry vì vậy mà đứt làm đôi, giống như là

thạch sùng gãy đuôi vậy, đứt đoạn, nói không chừng sẽ thức tỉnh năng lực phân

thân."

"Cái này, Bộ trưởng Neo.... Ngài xác định ngài không phải đang nói đùa chứ?"

"Vậy ta hỏi cậu, từ đầu đến giờ, mỗi lần năng lực của Jerry được khai phát, là

dựa vào cái gì?"

"Là cha ta."

"Đúng rồi, nếu như là đã phương thức đơn giản mà có hiệu suất cao nhất, vậy

cũng không cần phải suy nghĩ thêm chuyện gì khác, cứ tiếp tục đạp mạnh chân

ga về hướng đó, xe không lật thì cuối cùng cũng sẽ đến địch thôi!! Để tình

thương vĩ đại của cha tới càng dữ dội thêm một chút đi, ha ha ha..... Ha ha ha!"

"Bộ trưởng, là Bộ trưởng Neo để cho ta mua thức ăn tới đây "

Leon cầm theo hai túi đồ ăn lớn nhìn Karen đứng ở cửa nhà bếp.

"Ừm, để đồ xuống, phụ ta một tay đi, cậu mua cũng quá nhiều rồi."

"À, Bộ trưởng, trong xe của ta còn có một túi chưa xách xuống."

"Vậy cũng không thể để cậu chi trả toàn bộ."

"Không có vấn đề, ta rất muốn mời mọi người ăn ngon một bữa."

Karen bắt đầu tiến hành xử lý nguyên liệu nấu ăn, vẫn là nấu nướng theo

phương thức cũ, việc cần phải chú ý đó là các nguyên liệu nấu ăn đặc thù cần

nhiệt lượng và gia vị khác nhau....

Nấu cơm cực kỳ tốn thời gian, nhưng quá trình nấu cơm cũng để người khác

cảm thấy rất thú vị, thời gian, trôi qua trong lúc vô thức.

Lúc này Leon chạy đến nói: "Bộ trưởng, phía trước có bảy tám người mặc áo

khoác đến."

Karen nhẹ gật đầu, tiếp tục công việc trong tay mình.

Lúc này, Bern đi vào trong sân nhỏ, phía sau ông ta là Wilker."Mỗi ngày bị

ngươi gọi đến một lần, Karen, rốt cuộc ngươi hay ta là Đại chủ giáo?"

Bern dùng phương thức trêu chọc để biểu đạt sự bất mãn của mình, hôm qua là

ở Sở thẩm phán Duck, hôm nay là trước Sở thẩm phán Pavaro, ông ta giống như

là thành thuộc hạ đến để báo cáo cho Karen.

Nhưng mà, tất cả sự bất mãn của Bern đều biến mất sau khi dùng tay đưa một

miếng thịt viên vào trong miệng nhai.

"Không tệ, ngươi là Đại sư nấu nướng, ta nguyện ý đến ăn cơm."

Karen lại vớt mấy viên thịt vừa chiên xong lên, lại múc một bát canh cá không

biết dùng loại thịt của loài yêu thú nào dưới biển để nấu, bưng lên cho Bern.

"Bữa ăn chính còn phải chờ một lúc, ngài dùng trước."

"Được."

Bern bưng bát thịt viên và canh ngồi xuống trên bậc thang trước nhà bếp, rất

nhanh, tám người đàn ông mặc áo khoác đứng một loạt trước mặt ông ta, quỳ

một chân xuống.

Không một người nói chuyện, đều đang yên tĩnh chờ Bern, có chút giống như

huấn luyện quân sự.

Sự thật cũng đúng là như thế, Karen có thể quan sát ra những tên kia, nhất định

là quân nhân, quân sĩ tại ngũ Kỵ Sĩ Đoàn chắc chắn không có khả năng chạy tới

nơi này, như vậy khẳng định là người của trú quân.

Bern uống canh xong, Alfred đưa tay nhận lấy cái chén không, hỏi: "Múc thêm

cho ngài thêm một bát?"

"Được."

"Ngài còn muốn thêm thịt viên không?"

"Thịt viên cũng không cần, giữ bụng lại dùng món chính."

Alfred đi vào múc thêm một chén nữa, đưa cho Bern..

Bern lần này không vội vã uống, mà là thổi thổi, hỏi những người quỳ trước

mắt: "Cũng còn nhớ kỹ ta là ai sao?"

Không một người nói chuyện.

"Tốt, đều trở về đi, đêm nay bắt đầu, từng nhóm trú quân bí mật vào thành phố."

Tám người lập tức đứng dậy, xếp hàng rời đi.

Alfred nhỏ giọng hỏi: "Xem ra bọn hắn vẫn còn nghe lời."

Bern quay đầu nhìn thoáng qua Karen còn đang bận rộn trong phòng bếp, lại

nhìn về phía Alfred, nói với anh ta: "Nhóm người lúc trước ta lập ra, yêu cầu về

sự tín nhiệm đối với tổ chức, cũng cao hơn rất nhiều so với hệ thống khác."

"Ngài nói đúng lắm."