Số 13 Phố Mink

Chương 2225: Chó giữ nhà (2)




"Chào, đây là giấy chứng nhận và văn kiện công việc của ta."

Karen đưa văn kiện ra, cô gái bước tới kiểm tra xác nhận, sau đó cô ta mỉm cười

nói: "Được rồi, Bộ trưởng Karen ngài tới thật nhanh, đồng nghiệp trực ca đêm

của chúng ta trước lúc chuyển ca vừa nhận được tin."

"Vậy thì tiến độ..."

"Không có vấn đề, trước khi chuyển ca thì cũng đã hoàn tất xong thủ tục cho

ngài, nhưng ta cần xác nhận lại với ngài một chút, ngài là cần mượn dùng sức

mạnh của đồng xu Varax để tiến hành... Thí nghiệm thăm dò?"

"Đúng thế."

Cô gái tàn nhang thè lưỡi, hiển nhiên, người của Đòn Roi Kỷ Luật chạy tới làm

thí nghiệm, thật sự là làm người ta có chút khó hiểu.

"Bởi vì một hạng mục nhiệm vụ tiếp theo cần mượn dùng đồng xu Varax, cho

nên trước lúc đó, ta cần tiến hành trao đổi với khí linh của đồng xu Varax một

chút, về phần nhiệm vụ, rất xin lỗi..."

"Ta đã biết, ngài giải thích đến đây là được rồi, cho nên lấy danh nghĩa thí

nghiệm thăm dò có thể hoàn thành quá trình gặp mặt nhanh nhất, dù sao cũng

không cần mang Thần khí rời khỏi Không Gian Phong Ấn, xin ngài đi theo ta."

Karen đi theo cô gái này vào bên trong, nơi này chia ra từng căn phòng một,

trên mỗi một cánh cửa đều ngưng tụ khí tức trận pháp nồng đậm.

"Đúng rồi, ta tên là Ruilier, vừa rồi quên tự giới thiệu cho ngài."

"Thật hân hạnh gặp cô."

"Ta cũng vậy, ngài nhìn còn anh tuấn hơn ảnh chụp trên báo."

"Cảm ơn."

"Vị ngoài cửa kia khó xử ngài sao?"

"Con Corgi ở trước cửa kia?"

"Theo lời chủ nhiệm nói, nó là chủ nhiệm của chủ nhiệm của chủ nhiệm... Tóm

lại, bối phận của nó cực kỳ cao, mỗi lần chúng ta đi làm ngang qua cửa trước,

đều phải hành lễ với nó, nhưng tính tình của nó rất không tốt, luôn luôn thích

nói móc người khác, nó cực kỳ thích nói móc tàn nhang trên mặt ta, nói ta là

kiệt tác của chim gõ kiến."

"Nó tô điểm thêm vẻ đáng yêu cho cô."

"Cảm ơn."

"Tuổi của nó rất lớn nhỉ?"

"Đúng vậy, rất lớn tuổi, nghe nói năm đó một vị thiên tài rất có tiền đồ trong bộ

môn của chúng ta, điều lệ và phương pháp mà ta đang học tập, có không ít là do

nó sáng lập vào năm đó."

"Cho nên nó tại sao muốn biến thành một con chó vậy?"

"Xin cho phép ta trả lời theo một khuôn mẫu cũ: Bởi vì một người phụ nữ."

"Bởi vì tình yêu sao?"

"Không phải, bởi vì rất nhiều năm trước có một người phụ nữ đùa bỡn nó,

không chỉ làm nhục nhân cách của nó, còn khiến cho nó bị đánh bại trong công

việc của mình, từ đó về sau, nó từ bỏ thời cơ để tiếp tục tu hành tiến bộ, thậm

chí còn trái với điều lệ mà để cho mình nuốt mảnh vỡ của một món Thần khí,

dẫn đến bản thân không cách nào lại biến trở về người."

"Là vì kéo dài tuổi thọ sao?"

"Không phải, nghe nói rằng là do người phụ nữ đã phá hủy đời nó, thích biến

thành một con mèo."

"Mèo?"

"Nó muốn biến thành một con chó, cắn chết cô ta."

Trong đầu Karen không khỏi nghĩ đến bóng dáng của vị kia, Pall năm đó đã có

thể có mâu thuẫn với Siti hiện giờ đã là Trưởng Lão Thần Điện, cái này chứng

minh quan hệ giữa cô ta và Trật Tự Thần Giáo, rất đặc thù.

Nhưng câu chuyện cũ này thật đúng là chưa từng nghe Pall kể qua, "Phá hủy"

một nghiên cứu viên thiên tài của Không Gian Phong Ấn thành một con Corgi?

"Được rồi, bộ trưởng Karen, chính là gian phòng này, xin ngài đi vào chờ đợi

trước, khí linh của đồng xu Varax chẳng mấy chốc sẽ được dịch chuyển tới, mặt

khác, xin ngài yên tâm, bởi vì ngài có công vụ, cho nên chúng ta sẽ không tiến

hành nghe lén ngài.

Nếu như xảy ra bất trắc mà nói, xin ngài dùng bất cứ phương thức gì để đánh

vào vách tường, chúng ta sẽ lập tức tiến hành xử lý."

"Được rồi, tạ ơn."

"Ngài muốn uống cà phê hay là hồng trà? Thời gian ngài hẹn trước là nửa giờ,

đợi đến lúc ngài ra thì ta có thể đưa cho ngài."

"Cà phê."

"Được rồi, không thành vấn đề."

Karen mở cửa phòng, đi vào, sau đó không gian lại co giãn thêm một lần nữa,

bây giờ anh đang đứng phía dưới một tế đàn, bốn phía là vách đá cổ xưa, chỉ có

một cánh cửa kia vẫn ở chỗ cũ, có vẻ hơi đột ngột.

Chỉ chốc lát, bên trên tế đàn có sóng năng lượng lan tỏa, một cái vòng xoáy xuất

hiện.

Nói cho đúng thì, bản thân của tổng bộ Không Gian Phong Ấn, hẳn cũng thuộc

về khu vực mà Không Gian Phong Ấn bao phủ, cho nên Thần khí ra vào nơi

này chịu rất ít hạn chế, trên bản chất bọn chúng cũng không tính là rời khỏi nơi

phong ấn.

"Chán thật, vừa mới sáng sớm ai đến đánh thức ta làm gì, người ta vừa mới học

được cách ngủ đông xong."

Karen đã nghe được tiếng của Loya, chỉ là, khí linh ở trong Không Gian Phong

Ấn cũng cần đi ngủ, cũng có lịch nghỉ ngơi sao?

Hay là nói, ngủ đông là một phương thức trưởng thành của Khí linh?

Loya đang mặc váy ngủ vừa vuốt mắt vừa đi ra, sau đó nhìn thấy Karen đứng ở

phía dưới, trong chốc lát, cô sửng sốt một chút, lập tức lại dụi dụi con mắt, xác

nhận là cái người kia!

"A...!"

Loya kêu một tiếng, thân hình trong nháy mắt hóa thành một hào quang vọt trở

lại.

Karen: "Cái này..."

Đang lúc Karen nghĩ lần gặp mặt sẽ kết thúc theo phương thức này, Loya đi ra

một lần nữa, nhưng lần này trên người cô đã mặc trang phục theo phong cách

Lolita.

"Anh Karen!"

Loya muốn nhảy từ tế đàn trên xuống, nhưng bốn phía tế đàn lại xuất hiện một

màn chắn, cô đụng vào, màn chắn không nhúc nhích, bản thân cô ngược lại là

bay ngược ra ngoài.

Khí linh... Cơ thể đã thực chất hóa rồi sao?

Mặc dù không phải cơ thể máu thịt, nhưng tiếng va đập vừa mới nãy cho thấy

đã thực chất hóa tới mức độ nhất định.

Xem ra Loya ở trong Không Gian Phong Ấn cũng không phải là đơn thuần

"Ngồi tù", cô cũng vẫn luôn đang học tập cùng trưởng thành a

Karen bay người lên, đáp xuống tế đàn, màn ngăn phòng ngừa Loya ra ngoài

nhưng cũng không ngăn cản Karen tiến vào.

"Ôi."

Loya vừa mới ngã xuống đất trông thấy Karen đi lên, lập tức nhào về phía

Karen.

Karen giang hai cánh tay, nhẹ nhàng ôm lấy cô bé.

Chỉ có điều trên người cô không có chút nhiệt độ nào, ngược lại là lạnh buốt,

tản ra khí tức nồng đậm của thể linh hồn.

Thật ra thì số lần mà Karen và Loya gặp mặt cũng không nhiều, mà một phần

rất lớn trong hảo cảm của Loya đối với Karen là đến từ việc cô được Karen

"Cứu vớt".

Cô vốn sắp tiêu tán, là nhờ Karen dùng Xiềng Xích Trật Tự ngưng tụ cô lại một

lần nữa, trong góc nhìn của cô, Karen có một loại cảm giác giống như là cha.

Sau khi ôm, Loya đứng lên, rất kích động mà nhìn xem Karen:

"Woa, anh Karen thăng chức thật nhanh nha."

Cô rõ ràng, có thể đi vào nơi này gặp cô, tuyệt không phải việc thần quan phổ

thông có thể làm được.

"Vẫn tốt." Karen mỉm cười đáp lại.

"Vậy theo tốc độ này, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, khoảng cách đến lúc anh

Karen đến đổi em ra ngoài sẽ rất gần nhỉ?"

Không có gì bất ngờ xảy ra, cả đời anh Karen của cô sẽ chấm dứt ở chức vụ

này...

"Ta sẽ cố gắng." Karen nói.

"Đương nhiên, anh Karen của em là tuyệt nhất."

"Loya, có chuyện ta cần nói với cô một chút, đây cũng là nguyên nhân mà lần

này ta tới tìm cô, dính đến một phân thân của cô."

Sau đó, Karen kể chuyện lại cho Loya nghe một lần.