Số 13 Phố Mink

Chương 2204: Dù sao ông ấy cũng không thể đánh chết ta (1)




"Bộ trưởng, xem xét trên những manh mối có được trước mắt, có thể liệt kê ra

được bốn yếu tố... A, cảm ơn."

Wilker nhận lấy tách trà từ tay Lucie, sau đó rất tự nhiên mà lấy mấy viên nước

đá từ bình giữ nhiệt để trên bàn trà rồi cho vào trong nước trà nóng.

Lucie để ý đến một màn này, xem như là học trò của Đại tế tự tiền nhiệm... Ở

trước mặt Karen cũng là như thế này sao.

Nhấp hai hớp trà cho hợp lễ, Wilker tiếp tục nói:

"Yếu tố thứ nhất là địa điểm, thành phố York, không, là toàn bộ Wien, thật ra

đều là phạm vi thế lực truyền thống của Trật Tự Thần Giáo chúng ta, nhất là gần

đây, ở thành phố York còn phát sinh nhiều chuyện lớn như vậy, dù vậy mà cơ

quan của Vực Thẳm Thần Giáo đặt ở đây vẫn lựa chọn tiếp tục tiến hành việc

này, có nghĩa rằng chuyện mà bọn hắn cần làm bị giới hạn ở trong phạm vi

Wien và những vùng biển xung quanh."

Sau khi lấy tài liệu xong, Duck trở về, vô thức mở miệng hỏi: "Thế nhưng mà

phạm vi này không phải rộng hơn rồi sao, vì cái gì chỉ hạn chế ở thành phố

York, dù gì thì Wien cũng còn những thành phố khác mà?"

Wilker nhướng mày, theo bản năng cậu ta cảm thấy phản cảm khi lúc mình đang

báo cáo mà bị người khác ngắt lời.

Vì cái gì, vì cái gì, vì cái gì?

Ta đang làm việc hay là đang đi dạy học?

Thân phận của Wilker đặc thù, cũng đối với tùy người mà có thái độ tốt hay

không, cũng chỉ ở trước mặt Karen và Alfred thì cậu ta sẽ có vẻ khiêm tốn;

Cho nên, Wilker thật ra có chút giống như "Philomena".

Karen nhìn về phía Duck, trả lời: "Bởi vì trong toàn bộ Wien, phần lớn nghệ

thuật gia và những người tự nhận mình là nghệ thuật gia, đều sống ở thành phố

York."

Lúc này Wilker ý thức được việc đặt nơi này làm phòng làm việc tạm thời

không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên, cậu ta lập tức thay đổi nụ cười ấm áp

nói với Duck: "Ha ha, chính là vì nguyên nhân này."

"A, thì ra là như thế, rất xin lỗi, rất xin lỗi, xin ngài hãy nói tiếp." Duck cũng ý

thức được sự đường đột của mình khi ngắt lời người khác.

"Yếu tố thứ hai là thời gian, mặc dù trước mắt còn không biết bọn hắn cần thu

thập khí huyết của những người gọi là Nghệ thuật gia này có mục đích là gì,

nhưng hiển nhiên bọn hắn đang rất vội vàng, nhất là loại phương thức đặt ra chỉ

tiêu này, đủ để chứng minh bọn hắn đang chạy đua cùng với thời gian.

Yếu tố thứ ba là động cơ, có thể để cho Vực Thẳm Thần Giáo phái ra thần quan

của mình làm nhân viên phục vụ, chứng minh chuyện này có giá trị cực lớn, lớn

đến nỗi có thể để phần lớn đám thần quan luôn cảm thấy mình cao cao tại

thượng đi phục thị người bình thường.

Yếu tố thứ tư là... Đối tượng.

Loại nhu cầu kì lạ này, để cho ta có chút không thể nào hiểu được, ta tin tưởng

thứ nó cần chính là khí huyết, nhưng điều kiện kèm theo thật sự là..."

Karen mở miệng nói: "Nó không phải là người."

Ánh mắt của Wilker ngưng tụ, lập tức giơ tay lên, giống như là muốn bắt lấy cái

gì, nói: "Cho nên... Nó là khí linh?"

Karen cúi đầu nhìn thoáng qua tàn thuốc trong tách trà, lúc trước anh mượn điếu

thuốc kia để thử tiến hành mô phỏng suy nghĩ, Vực Thẳm Thần Giáo làm loại

chuyện này ở trên địa bàn của Trật Tự Thần Giáo, người có nhu cầu lại đưa ra

loại yêu cầu không thể hiểu được như thế này, chỉ có thể chứng minh một điều...

Người có nhu cầu kia còn chưa trưởng thành.

Ở trước mặt Trật Tự Thần Giáo, gần như toàn bộ giới giáo hội đều cần phải trở

nên lý tính.

Chỉ có trẻ sơ sinh mới ra đời, mới không có cách nào nói lý với nó, cũng chỉ có

thể kiên trì dỗ dành nó, ví như... Khí linh vừa mới sinh ra.

Mặc dù phần lớn tình báo đều đến từ khẩu cung của một con dị ma ở tầng dưới

chót, nhưng thật ra có rất nhiều điều kiện tiên quyết đã đặt ở phía trước, cuối

cùng đưa ra suy đoán như thế này, cũng rất bình thường.

Wilker liếm môi một cái, nói: "Vực Thẳm Thần Giáo, khí linh vừa sinh ra, nói

cách khác, bọn hắn lấy được một món Thần Khí ở chỗ này, ít nhất là Thánh khí

có thể sánh với Thần khí."

Cấp độ phân chia của Thần Khí cực kỳ phức tạp, Thánh khí cũng giống như

vậy, có chút ít Thần Khí bị tổn hại, uy năng của nó nếu so sánh thì thật sự kém

hơn Thánh Khí cấp cao.

Nhưng mặc kệ như thế nào, có thể để cho một Thần Giáo chính thống làm ra

chuyện như vậy trên địa bàn của Trật Tự, cũng đủ để chứng minh giá trị của nó.

Karen duỗi ra một ngón tay: "Ta còn muốn bổ sung một điểm, Thần khí hoặc

Thánh khí xuất hiện ở Wien và trong vùng biển của Wien, Trật Tự Thần Giáo

chúng ta vốn là có quyền ưu tiên sở hữu."

Wilker lập tức gật đầu, nói: "Trong lúc báo cáo hành động với Đại chủ giáo và

Trưởng khu, ta sẽ trần thuật lại dựa theo phương hướng này."

Dù sao cũng là sự kiện ngoại giao, đầu tiên muốn trình bày lập trường của mình

một chút, như vậy mới có thể thuận tiện cho những thao tác tiếp theo và việc

tránh né trách nhiệm sau này.

"Ừm, cứ làm như thế đi, phương hướng và kế hoạch hành động do cậu chuẩn

bị."

"Vâng, Bộ trưởng, nhưng ta còn cần bổ sung một chút, hi vọng ngài có thể đưa

ra một chút ý kiến."

"Có ba ý kiến: Thứ nhất, thả nữ dị ma bị bắt ra, thuận theo đó mà lần ra tuyến

đường giao dịch, chuẩn bị sau này thu lưới; thứ hai, điểm bắt đầu của nhiệm vụ

lần này, là ở nơi đây, chúng ta nhất định phải dùng việc sở thẩm phán bắt được

con dị ma làm loạn này làm khởi điểm, như vậy có thể có được quyền chủ động

trên ngoại giao; thứ ba, ngày mai ta sẽ đích thân đến dinh thự kia để tiến hành

dò xét."

Wilker ghi chép lại, sau đó đứng lên nói: "Xin ngài yên tâm, ta đều sẽ sắp xếp

tốt, sau khi có phương án sơ bộ, ta sẽ giao cho ngài Alfred kiểm tra."

"Ừm, có thể."

"Một vấn đề cuối cùng, ngài dự định một mình đến đó điều tra sao?"

"Không, là hai người."

Wilker vô thức ưỡn ngực, lập tức lại ý thức được điểm không đúng, mình đã có

công việc phân công.

"Vốn là dự định gọi cậu cùng đi, chỉ có điều bây giờ, có người thích hợp hơn."

Từ say khi tiến vào tiểu đội chó săn tiếp xúc cái khái niệm "Cửa hàng điểm"

này, Richard một lòng muốn chứng minh mình đã trưởng thành, bắt đầu bí mật

điên cuồng tìm kiếm tất cả bí mật của cửa hàng điểm tâm, mà lại không phân

biệt cao thấp sang hèn.

Hết lần này tới lần khác, Karen còn biết rõ, tên này thật sự không phải chạy đến

để làm chuyện đó, cậu ta càng giống như là đi trải nghiệm cuộc sống, kết giao

bạn bè... Giống như họa sĩ đi vẽ cảnh thực.

Là bởi vì thiếu tình thương của mẹ sao?

Bởi vì do quan hệ của cha mẹ mình rơi vào điểm đóng băng trong thời gian dài,

dẫn đến việc cậu ta luôn khuyết thiếu sự bảo vệ?

Cái này cũng không đúng, Deron và phu nhân Đường Lệ thế nhưng đối xử với

cậu ta không tệ, hơn nữa nhìn tính cách hoạt bát kia của Richard, nào có cảm

giác được bóng tối ám ảnh trong tuổi thơ?

Cho nên, có khả năng, cậu ta chỉ đơn giản là thích không khí của nơi đó.

Đáng tiếc, cậu ta là thần quan, nếu không thật có thể du lịch khắp thế giới, viết

một quyển Kim chỉ nam về phong vị cửa hàng điểm tâm.

Đương nhiên, nếu như cậu ta thật sự làm như vậy, như vậy cả nhà của cậu ta,

bao gồm cả bà ngoại, hẳn là đều sẽ cùng nhau hành động, cắt đứt chân của cậu

ta, lại dùng dây xích chó buộc lại trong nhà.

Nhưng bất kể như thế nào, mình bổ nhiệm em họ của mình làm chủ nhiệm

phòng làm việc phụ trách thu thập tin tức thật đúng là bổ nhiệm đúng, cậu ta thế

mà đoán trước được nơi làm nhiệm vụ, chuẩn bị trước thẻ hội viên.

Wilker gấp một con quạ đen, cậu ta muốn đi triệu tập nhân lực mình cần tới.

Karen thì đứng dậy hỏi Lucie: "Có thể sắp xếp cho ta một căn phòng khách

sao?"