Lúc này, trong phòng khách, dì Winnie lạnh mặt ngồi trên sô pha.Mà một người đàn ông đã đến tuổi trung niên nhưng phong cách ăn mặc lại tràn đầy cảm giác tao khí đang quỳ gối bên sô pha, không ngừng cầu xin dì, khóc lóc kể lể.Kỳ thực thì, từ cách ăn mặc của một người có thể nhìn thấy tính cách của một người, điều kiện tiên quyết là ngươi dụng tâm ăn mặc.Ví dụ như chú Mason, phong cách ăn mặc của hắn là do thím Mary một tay xử lý, trầm ổn lại không mất phong độ, vừa nhìn đã biết là hình mẫu điển hình của gia đình hòa thuận.Mà các loại âu phục gần như không thể thay đổi của Alfred lại thể hiện tính cách theo đuổi sự tinh xảo cùng với cố chấp tự kỷ của hắn.Vị dượng trước này, phong cách ăn mặc của hắn cũng có chút không hợp thời, không có được sự chửng chạc mà nam nhân ở độ tuổi này nên có, ngược lại vẫn theo đuổi cái gọi là "tiêu sái" cùng "hoa lệ".Con người là động vật xã hội, thoái quen và tập quán xã hội sẽ dán lên cái nhãn hiệu đại diện cho tất cả mọi người;Đối với đàn ông, ở độ tuổi như Karen, gọi là "đẹp trai" và "anh tuấn" thực sự là một lời khen ngợi.Nhưng chờ sau này Karen gần ba mươi tuổi, lại bị người ta gọi là "bộ dạng anh tuấn", chứng tỏ hắn ở tuổi này thật sự là không có ưu điểm nào đáng nói, kỳ thật cũng có chút ý tứ trào phúng.“Parker, ngươi cút đi cho ta!”Thấy anh trai và cháu trai của mình trở về, dì Winnie đã không thể chịu đựng được sự dây dưa từ chồng cũ.“Ta không cút, ta hối hận, Winnie, ta phát hiện ra ta thực sự yêu ngươi, ta không thể rời khỏi ngươi.
Còn có Chris, ta là cha của Chris, quá trình trưởng thành của Chris không thể thiếu đi tình thương của người cha đúng không?”"Ngươi ở bên ngoài nợ tiền đi." Chú Mason cười múa nhạo, "Lúc trước ta đã được một người bạn của ta báo cho biêt, xưởng may nhỏ của em rể cũ của ta đã bị thế chấp ra ngoài, cho nên hiện tại mới muốn trở về tìm em gái ta? Để cô ấy tiếp tục gồng gánh giúp ngươi?”"Không, anh hai, sao anh có thể nói như vậy với ta, ta không phải vì chuyện tiền bạc mà trở về tìm Winnie, mà là bởi vì một số chuyện phát sinh gần đây làm cho ta nhận ra, người ta thật sự không thể rời khỏi chính là Winnie và con gái Christina.Trước kia ta đã làm qua một số việc không đúng, nhưng hiện tại ta nhận ra sai lầm của mình, sau này ta sẽ thay đổi, ta sẽ thay đổi bản thân mình, sẽ đem lại cho Winnie cùng Chris một người cha tuyệt vời.”"Parker, ngươi thật vô sỉ." Winnie đứng dậy chỉ vào mặt chồng cũ giận dữ mắng."Ta không cần người cha như ngươi." Bóng dáng của Chris đột nhiên xuất hiện ở cửa phòng khách, bên cạnh là Minna và Lunt, bọn họ đã tan học và ngồi xe điện trở về."Chris, à, con gái thân yêu của ta, ta yêu con, đến đây, để cho cha ôm một cái."Parker chủ động đi về phía Chris.Chris đối với người cha này lộ ra cực kỳ chán ghét, thậm chí trực tiếp mở miệng nguyền rủa nói:“Sao ngươi không đi chết đi!”Có thể khiến cho một cô bé nói ra "những lời bẩn thỉu" này, chứng minh rằng sự ghê tởm và thất vọng của cô đối với người cha này đã đạt đến đỉnh điểm từ lâu.Bởi vì cô biết rõ những năm này mẹ mình trở về nhà ông nội đã rơi lệ bao nhiêu đêm.Dù sao thì, ban đầu dì Winnie không ngần ngại rời khỏi Dis, lựa chọn "tình yêu", đến với Parker;Sau khi cuộc hôn nhân thất bại, cô đã phải quay trở lại để tìm kiếm sự giúp đỡ của cha mình vì lợi ích sinh hoạt và tương lai của con gái mình.Không giống như chú Mason mang thuộc tính "da mặt dày",Có thể hô to: Phụ thân đại nhân, người đã lớn tuổi, ta không yên tâm về cơ thể của người, vì vậy đã mang theo vợ và con cái của mình trở về để tận hiếu với cha.Dì Winnie là một người rất truyền thống, vậy nên cô sẽ chịu nhiều áp lực hơn.Mà khi cha mẹ mình ly hôn, Chris đã ghi nhớ, cho nên cô nhớ rõ người phụ nữ mà cha mình ngoại tình đã tìm đến nhà mình làm nhục mình cùng mẹ mình như thế nào, cùng với cha mình khi nghe mẹ mình nói chỉ cần con gái không cần tài sản, trên mặt hiện ra ý cười rõ ràng.Ở nhà, cô vẫn luôn ghen tị với Minna và Lunt vì có một người cha tốt như vậy.Đúng vậy, mặc dù chú Mason đã thất bại trong sự nghiệp của mình, nhưng ở nhà, ông vẫn luôn là một người cha tốt, một trưởng bối tốt, điều này, ngay cả Karen cũng cảm thấy như vậy.Nghe con gái nguyền rủa mình,Karen phát hiện trong mắt Parker toát ra một cỗ tức giận, nhưng hắn vẫn tiếp tục giả bộ tình thân là trên hết, tiến lên muốn ôm Christina.Chris trốn sau lưng của Karen, Karen nhìn Parker, không né tránh.Khi Parker chuẩn bị đẩy Karen ra, Alfred ra tay và nắm chặt cổ tay Parker, hắn muốn thoát ra, nhưng không thể thoát ra."Parker, mời ngươi ra ngoài, sau này cũng xin ngươi đừng xuất hiện trước mặt ta và Chris nữa, ngươi chỉ làm cho mẹ con chúng ta cảm thấy ghê tởm!" Dì Winnie chỉ vào bên ngoài gần như gầm gừ.Karen mở miệng nói: "Đi ra ngoài!”"Ngươi.
.
."Alfred nhấc Parker lên, người đàn ông này không tính là quá thấp nhưng ở trước mặt Alfred lại giống như một con gà con.Chỉ có điều, không có chỉ thị rõ ràng nào khác, Alfred cũng chỉ có thể lôi Parker ra ngoài sân, liền buông hắn xuống, cũng không làm ra động tác nào khác.Dù sao, vị này cũng được xem như là người trong nhà cũ.Là một vị am hiểu chủ trì chuyên mục tình cảm của “Chuyện Xưa Của Luo Jia", làm sao có thể không hiểu được điểm chú ý trong đó?Không thấy Ron từ đầu đến cuối đều không nói gì cũng không có động tác sao, nếu không phải đối phương trực tiếp đi về phía Karen, Alfred cũng sẽ im lặng ở bên cạnh nhìn.Chuyện trong nhà người ta, người ngoài không thích hợp nhúng tay vào.Parker bị nhấc ra bên ngoài, chỉ có thể có chút chán nản trở lại xe của mình, lúc khởi động xe, miệng lẩm nhẩm mắng thầm:“Thứ đ ĩ thõa không biết xấu hổ, thứ tạp chủng không hiểu chuyện!"Thật không may, Alfred có thể đọc được ngôn ngữ môi.Sau khi trở về phòng khách, hắn đứng bên cạnh Karen và kể lại.Karen gật đầu..
.
.
.
.
..