"À, đến rồi đấy à?"
Neo cách một hàng song sắt, nhìn thấy Karen đi đến, lão Colla tự mình giúp
Karen mở cửa phòng giam ra, Karen đi vào.
"Này, lão Colla, hôm nay ngươi chịu khó bận rộn thật đấy." Neo cười nói.
Lão Colla khom người hành lễ với Neo, sau đó lại rất thân thiết hỏi Karen vừa
bị mình nhốt vào: "Chủ nhiệm, ngài cần gì không? Hay là bây giờ bắt đầu chuẩn
bị bữa tối?"
Karen lắc đầu, nói: "Không cần đối xử đặc biệt."
Neo hô: "Này, ta đói, chuẩn bị cho ta một bữa trà chiều."
"Được rồi, ngài Neo, xin ngài chờ một chút."
"À, ngươi qua đây." Neo vẫy vẫy tay với lão Colla, sau khi chờ lão Colla tới
gần, hắn vẻ mặt cười xấu xa mà hỏi thăm, "Phía trên ra lệnh rồi à?"
"Đúng vậy, hạ lệnh bắt giữ chủ nhiệm Karen."
"Vậy sao ngươi còn ân cần như thế? Không phải bây giờ ngươi phải mắng luôn
cả ta sao? Mắng ta lừa ngươi."
"Lúc lệnh được truyền xuống, Trưởng khu và Bộ trưởng, đều không có phản
ứng gì, nếu như bọn họ đều rất vui mừng lời nói, ta sẽ sợ hãi, thế nhưng mà bọn
họ tựa như là không có chút hứng thú nào." Lão Colla dùng tay che miệng tạo
nên không khí nói thì thầm, "Cho nên ta cảm giác chỉ là một hình thức, nhưng ta
còn không hiểu chuyện này cuối cùng sẽ kết thúc như thế nào."
"A, chuyện này không cần ngươi phải lo lắng, có người phụ trách cung cấp
quân đội, có người phụ trách chỉ huy đánh trận, đương nhiên sẽ có người phụ
trách quét dọn chiến trường."
"Thôi được, dù sao thế giới của những vị phía trên, ta không hiểu rõ được."
Karen ngồi trong phòng giam đối diện nói: "Neo, cho ta mượn một trang giấy
và một cây bút."
"Ha ha, ta nói này, cậu thật sự không có một chút quy tắc nào đúng không?"
"Chủ nhiệm văn phòng thứ 2, cho ta mượn chút giấy bút."
"Không nghe thấy, quạ đen đang kêu."
"Đội trưởng, cho ta mượn giấy bút."
"A, lúc này mới đúng chứ." Neo đưa giấy bút qua, hỏi: "Ngươi đang muốn giúp
ta cùng nhau đặt tên sách sao?"
Karen mở giấy ra, cầm bút lên, nói:
"Thiết kế tang lễ."
...
"Thật là quá ngại ngùng."
"Ông nội, đây là chuyện mà cháu phải làm."
Lúc này, cơ thể Waffron trần truồng mà ngồi trên ghế đẩu, Leon cầm khăn mặt
giúp ông ta lau sạch cơ thể.
"Phụ mẫu trưởng bối giúp con cháu tắm rửa mát xa, đây là một niềm hạnh
phúc."
"Đúng vậy, cho nên ta giúp ngài làm những việc này, cũng là điều nên làm,
đúng không, ông nội?"
"Không phải, ta không biết các trưởng bối lớn tuổi khác là nghĩ như thế nào, dù
sao bây giờ bản thân ta cảm thấy, mình giống như là một cục thịt sắp thối."
"Ông nội, ngài lại nói giỡn, lau sạch, ngài chuẩn bị mặc bộ thần bào nào?"
"Bộ lễ phục trang trọng nhất kia đi."
"Được rồi ông nội, cháu mặc vào giúp ông."
Không bao lâu, Leon đẩy Waffron tắm rửa thay đổi xong lễ phục tiến vào văn
phòng.
Văn phòng của Đại chủ giáo, đương nhiên là có khu vực sinh hoạt riêng, lúc
nãy Leon giúp ông nội tắm rửa trong khu vực sinh hoạt này.
Tóc của ông lão đều được chải vuốt cực kỳ cẩn thận, cả người nhìn có vẻ tinh
thần hơn nhiều.
"Được rồi, cháu ra ngoài đi, ta muốn tranh thủ thời gian, xử lý một vài chuyện."
"Vâng, ông nội."
"Leon."
"Còn có việc gì không, ông nội?"
"Ta yêu cháu, cháu trai thân yêu của ta, chúng ta đều yêu cháu."
"Ta cũng vậy, ông nội."
Trong khoảng thời gian này, ông nội thường xuyên nói những lời tương tự, cho
nên Leon cũng không cảm thấy kỳ lạ, mở cửa phòng làm việc, đi ra ngoài.
Waffron tự mình đẩy xe lăn tới phía sau bàn làm việc, đặt bàn tay của mình ở
trên bàn công tác, rất nhanh, trận pháp trên bàn làm việc khởi động, trực tiếp kết
nối đến đại sảnh truyền tin của cao ốc giáo vụ.
"Ngài Đại chủ giáo."
Hình ảnh của một người phụ nữ xuất hiện ở trước bàn làm việc, cô ta là phó bộ
trưởng của bộ thông tin đại khu thành phố York.
"Giúp ta truyền tin xin kết nối đến Giáo Đình."
"Vâng, Đại chủ giáo."
Hình ảnh của người phụ nữ biến mất.
Rất nhanh, đã có phản hồi.
"Chào ngài."
Hình ảnh của một người phụ nữ khác xuất hiện trước bàn làm việc, tất nhiên,
đây là nhân viên của Bộ thông tin Giáo Đình, nhưng chức vị không thể nào là
cao như là Phó bộ trưởng vừa rồi, có lẽ trông thấy tin được truyền đến từ thành
phố York, một tổ trưởng tiến hành kết nối.
"Ta là Đại chủ giáo đại khu thành phố York, bây giờ ta xin được liên lạc trực
tiếp với Đại tế tự."
"Ngài cũng không yêu cầu lên lịch hẹn trước, rất xin lỗi, thưa ngài, ta không có
biện pháp giúp ngài tiến hành sắp xếp kết nối lâm thời."
"Bây giờ yêu cầu sử quyền hạn truyền tin tối cao của Đại chủ giáo đại khu."
"Được rồi, quyền hạn truyền tin tối cao của ngài có thể trực tiếp kết nối đến
phòng làm việc ở Thần Điện của Đại tế tự."
"Ta hiện tại yêu cầu khởi động trạng thái phản hồi khẩn cấp tối cao của đại
khu."
"Được rồi, trạng thái phản hồi khẩn cấp tối cao đang được mở ra, ngài đã có tư
cách liên lạc với Đại tế tự, xin ngài chờ phản hồi từ Đại tế tự một chút."
"Ừm."
Trong chốc lát, người phụ nữ quỳ một gối xuống, lập tức, hình ảnh của cô ta
dần dần thu lại.
Trước bàn làm việc, xuất hiện một hình ảnh uy nghiêm.
...
Ở giữa Thần Điện.
Norton nhìn về hình ảnh văn phòng làm việc của Waffron trong trận pháp trước
mặt, ánh mắt thâm trầm.
...
"Bái kiến Đại tế tự."
Waffron ngồi ở trên xe lăn đặt hai tay trước ngực, cung kính hành lễ.
"Waffron, ta đã để Creed qua đó."
Giọng điệu của Đại tế tự Norton rất bình tĩnh, nhưng ai cũng có thể cảm giác
được, lửa giận ẩn chứa phía dưới sự bình tĩnh này.
Waffron đáp lại nói: "Vất vả cho ngài Hồng Y Chủ Giáo, để ngài ấy phải mệt
nhọc một chuyến, thật là vô cùng áy náy."
"Ta chưa từng cho rằng trong giáo hội sẽ không xuất hiện phái hệ tranh đấu, bởi
vì ta biết, đây là thứ không cách nào tránh khỏi, nếu ngày nào đó nó không còn
tồn tại, mới thật sự là điều ly kỳ. Nhưng mà lần này, Waffron, ngươi thật sự đã
khiến ta kinh ngạc, làm cho cả Thần Giáo, đều phải khiếp sợ.
Ta thật sự không dự đoán được rằng, Thần Giáo dưới sự quản lý của ta, lại còn
sẽ xảy ra chuyện như vậy."
"Đại tế tự, thật ra lần này, cũng không tồn tại sự tranh đấu phái hệ."
"Không tồn tại sao?"
"Đúng vậy, không tồn tại, bởi vì..."
Hình ảnh, giống như là ngừng lại.
Thật lâu,
Thật lâu,
Thật lâu sau...
Đại tế tự nhắm mắt lại, phát ra một tiếng thở dài:
"Waffron, đây chính là câu trả lời của ngươi dành cho ta sao."
Bởi vì hình ảnh của ông lão trong trận pháp,
Đã chết rồi.