Wilker mở miệng nói: "Nếu là như vậy, thuộc hạ suy đoán có khả năng ở chỗ
của Đại chủ giáo, cũng chưa có danh sách và chứng cứ hoàn chỉnh, mặc dù thân
là Đại chủ giáo, ông ta quả thật có đủ nhiều lý do để đi tìm hiểu về tài liệu đen
của các Chủ giáo dưới trướng mình, nhưng muốn làm thành một danh sách
chứng cứ hoàn chỉnh thì vẫn còn có chút không thực tế.
Có lẽ, những thứ đó của ông ta, bây giờ cho dù có mang ra, cũng không có cách
nào có thể thật sự tạo ra sự đột phá và định tội, cũng chỉ dựa vào... Lời nói của
chúng ta."
"Wilker, ở đây không có người ngoài, cậu muốn nói thì có thể không cần phải
nói hàm súc như thế."
"Ý của thuộc hạ là không phải mỗi gia tộc Chủ giáo cũng đều giống như nhà
Naton... mà thấp kém như vậy. Xem như bọn hắn có phạm tội, cũng sẽ không
giống với tên Vicole kia “hút” người có tín ngưỡng ở chỗ như vậy, hoặc sát hại
Thẩm phán quan Pavaro để giành công, đây đều là những manh mối có thể bị
nắm lấy để điều tra.
Chỉ có thể nói là do nhà Naton quá ngu xuẩn, ngu xuẩn đến mức không giống
bình thường.
Những Chủ giáo khác cho dù có phạm tội, dưới mông không sạch sẽ, nhưng
bọn hắn sẽ mặc quần, sẽ xịt nước hoa, muốn lấy được chứng cứ phạm tội của
bọn hắn, xem như chỉ dẫn một phương hướng rõ ràng cho chúng ta, cũng cần
nhiều bộ môn đồng thời phối hợp.
Lực lượng của chúng ta có thể trở nên rất nhiều, nhưng với công hàm do văn
phòng chúng ta phát ra, rất khó nhận được sự hưởng ứng của các bộ môn khác,
nhất là trên điều kiện tiên quyết Bộ trưởng và Trưởng khu đều không hợp tác."
Cái này giống như là một cái cục cảnh sát cấp huyện muốn đi điều tra một vị tên
nhà giàu phạm tội kinh tế của thành phố, cho dù ngươi có lật úp cái trang viên ở
nông thôn của tên nhà giàu đó lên cũng sẽ không có bất cứ thi thể nào bị chôn
trong vườn để cho ngươi phát hiện, cho dù ngươi có rất nhiều nhân lực, ở
phương diện này cũng không phát huy ra bất cứ tác dụng gì.
"Bước đi từng bước một thôi, ít nhất thì chúng ta cũng đang làm việc.
Sắp xếp một chút, bây giờ ta muốn tự mình đến thẩm vấn Chủ giáo Yedel một
lúc, hắn ta là người đứng đầu trên danh sách, là loạt pháo mừng đầu tiên lúc
khai trương, trên người hắn ta chắc chắn có việc lớn."
"Vâng, chủ nhiệm, thuộc hạ đi sắp xếp cho ngài."
...
Hoàn cảnh của phòng thẩm vấn không tệ, lúc Karen đi vào, Chủ giáo Yedel
đang dùng cơm trưa.
Karen ngồi xuống phía đối diện ông ta, ngồi bên cạnh chính là Wilker đang
chuẩn bị ghi chép.
Chủ giáo Yedel dùng thìa uống mấy ngụm canh vào, sau đó cầm lấy khăn ăn lau
miệng, hai tay rời đi cái bàn, ra hiệu mình đã dùng xong bữa ăn.
Karen đổi tư thế ngồi, Wilker thì đứng người lên, bưng bàn ăn ra ngoài.
Trong phòng thẩm vấn, chỉ còn lại hai người Karen và Chủ giáo Yedel.
Karen vẫn luôn không nói chuyện, đến cuối cùng, người nói chuyện trước
ngược lại là Yedel.
"Tại sao ngươi lại trầm mặc?"
Karen nâng tay phải lên, dùng mu bàn tay cản ở trước mặt mình, ngáp một cái.
"Ta còn tưởng rằng ngài sẽ nói thẳng: Sao ngươi lại câm rồi, hôm qua lúc bắt ta
không phải dùng ngôn từ rất chính nghĩa hay sao? "
"A." Yedel lắc đầu, "Nói những lời kia, không có ý gì."
"Ngài biết một ít chuyện."
"Có lẽ vậy." Yedel giương tay trái lên, "Cũng có thể là tình hình ngay lúc đó quá
làm cho ta khó chịu, tính tình của ta sẽ có một chút không thể khống chế,
phương diện tư duy, cũng sẽ trở nên chậm chạp."
"Ta rất muốn biết, tin tức mà ngài được cho biết là như thế nào?"
"Có quan trọng sao?" Yedel thở dài, khóe miệng thậm chí lộ ra ý cười, "Dù sao
ta cũng biết, ngươi giống như ta, đều thật đáng thương."
Xem ra, bọn người Bernie chắc hẳn là đã sớm tiếp xúc với Chủ giáo Yedel, nơi
này dù sao cũng là cao ốc tổng bộ, mà bọn hắn, là cấp trên của mình, bọn hắn
muốn tiến hành truyền lời ở chỗ này, thật sự là chuyện quá đơn giản, mà lại, đã
truyền lời, chắc chắn không chỉ truyền lời đến cho một mình Yedel, năm Chủ
giáo khác đang bị "Tạm giam" ở chỗ này, cũng hẳn đã nhận được tin tức.
Thậm chí, bọn hắn còn có thể truyền tin tức ra bên ngoài, ví như điều khiển bộ
môn mà mình nắm giữ và ra lệnh cho lực lượng của phái hệ mình.
"Ngài Chủ giáo Yedel, ngài có nghĩ đến một vấn đề hay không, đó chính là, cái
sự kiện này mặc kệ cuối cùng phát triển theo một chiều hướng nào thì nó cũng
phải cần một công việc để kết thúc.
Có lẽ các thủ trưởng của ta đã nói gì đó cùng ngài, có lẽ ngài biết ý nghĩ hiện tại
của bọn bọ và việc mà ta dự định làm, cũng không nhất trí.
Nhưng mặc kệ ta có thành công hay không, cũng đều không thể sửa đổi một sự
thật, đó chính là ngài, tất nhiên sẽ trở thành một người hi sinh, rất xin lỗi, dùng
cái từ người hi sinh này không quá chuẩn xác.
Ngài, chắc chắn sẽ bị trị tội."
"Ngươi không cần nói những lời này với ta, Karen, ta rất rõ ràng tình cảnh của
mình, nhưng ta sẽ không phối hợp với ngươi, ngươi cũng đừng khờ dại muốn
dùng phương thức giúp ta phân tích kết cục để khuyên ta chủ động bàn giao thứ
gì.
Xem như đối với ta kết cục đã được định đoạt mà nói, nhưng ít ra, ta có thể
trông thấy mấy cái người mà ta không thích gặp kết cục rất xấu giống như ta.
Ngươi,
Thật ra ta cũng không phải đặc biệt hận ngươi, thật.
Cái tên chủ nhiệm phòng làm việc đá ta lúc ở trên mặt đất, tên là Neo đúng
không, ta cũng không phải rất hận hắn, mặc dù hắn để cho ta mất hết thể diện,
nhưng bây giờ suy nghĩ một chút, cũng không coi vào đâu.
Bây giờ ta hận nhất, là Waffron.
Ta vốn cho rằng, ta và hắn là bạn bè cũ nhiều năm, trước đó không lâu ta còn
đang vì trong nhà hắn có chuyện mà cảm thấy đau lòng, lúc đi an ủi hắn còn
cùng rơi lệ với hắn.
Nhưng ta thật không nghĩ tới, trước lúc hắn chết, thế mà muốn kéo ta xuống làm
đệm lưng.
Không,
Không chỉ có mỗi ta,
Hắn còn dự định kéo nhiều người trong ban quản lý đại khu, cùng nhau chôn
cùng!
Làm Đại chủ giáo, hắn đã không xứng chức."
Karen hỏi ngược lại: "Vậy thì như thế nào mới được xem như một Đại chủ giáo
xứng chức?"
Yedel lắc đầu, nói: "Ngươi không nên giảng giáo nghĩa cùng ta, cũng không cần
nhắc lại cái gì đúng và sai với ta, khi ngươi đứng trên đài lĩnh thưởng, dựa theo
yêu cầu của cấp trên mà tiến hành bắt giữ ta, ngươi không hận cấp trên của
ngươi sao?"
"Cái này không giống, ta có thể có lý do hận, nhưng ngài không có, bởi vì trong
lòng ngài cũng rất rõ ràng, bản thân mình đã phạm vào chuyện gì."