Số 13 Phố Mink

Chương 1975: Phản công (2)




"Nửa giờ sau, Phó chủ nhiệm của ta sẽ giúp ta tiến hành công bố tình hình

không thể điều động các tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật ra bên ngoài, ta tin tưởng

rằng những tên phóng viên kia rất nguyện ý đưa tin về việc này.

Một vị chủ nhiệm Đòn Roi Kỷ Luật trẻ tuổi và thành kính với Điều Lệ Trật Tự,

có can đảm chống lại đám Chủ giáo, không chỉ vừa bị ám sát, mà trong quá

trình điều tra, nhân lực còn bị cấp trên của mình hạn chế.

Hắn ta thật gian nan làm sao, giống như thế lực cả hai bên đều đang tiến hành

áp chế hắn, đều không hi vọng cái người trẻ tuổi giàu tinh thần trọng nghĩa này

mặt phá tan sự ăn ý tốt đẹp ở bên ngoài."

"Tuần Báo Trật Tự cũng không phải là vầng mặt trời của thành phố York này;

Trong giới giáo hội, không có nhiều người vô tội như vậy, ngươi đừng dùng

cách chơi trong trong xã hội thế tục để đưa vào trong này, ngươi chơi không

được đâu, Karen, thế giới này, không có đơn giản giống như trong tưởng tượng

của ngươi."

"Không không không, ta chưa từng hoài nghi tới sự phức tạp của thế giới này,

nhưng ta vẫn lựa chọn đơn giản như cũ."

"Cái này chính là sự trả thù của ngươi sao?" Bernie hỏi, "Trả thù sự sắp xếp của

ta trong đại hội biểu dương của ngươi?"

"Ngài là sẽ không tin, thật ra, ta vẫn đang bước đi theo Điều Lệ Trật Tự, đương

nhiên, cũng không loại trừ ảnh hưởng từ quyết định ngày hôm đó của ngài đối

với ta."

Bộ trưởng Bernie đứng người lên, nhìn xem Karen: "Tốt, ta sẽ sắp xếp nhân lực

cho ngươi, ta sẽ lấy danh nghĩa của ta, lại xin Trưởng khu lấy danh nghĩa Người

Cầm Roi địa phương, điều động tất cả tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật trong thành

phố York, và tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật ở các đại khu lân cận, toàn bộ đều đến

đây để nghe sự điều khiển của ngươi."

"Cảm tạ sự ủng hộ của ngài đối với công việc của ta, thưa ngài Bộ trưởng."

"Hi vọng ngươi có thể sớm ngày lấy được thành quả, nếu không, buổi họp báo

mấy ngày kế tiếp, ngươi không có khả năng tiếp tục để người ám sát mình đâu,

số lượng nội gián cũng không đủ để ngươi dùng như vậy."

"Đúng vậy, chính ta cũng đang đau đầu đây thưa ngài Bộ trưởng, có lẽ, trước

tiên người có thể giao hồ sơ hoàn chỉnh của Chủ giáo Yedel cho ta, nếu được

như vậy thì ta sẽ vô cùng biết ơn ngài."

"Hồ sơ, ta đã để người đưa cho ngươi."

"Nhưng trên hồ sơ ngoại trừ một chút vấn đề trên mặt đạo đức cá nhân của bản

thân Chủ giáo Yedel và người một nhà của hắn thì cũng không có những thông

tin nào hữu ích khác."

"Có lẽ đây đã nói rõ rằng bản thân Chủ giáo Yedel không có vấn đề gì lớn, là do

chúng ta oan uổng cho hắn ta rồi?"

"Thế nhưng mà cuộc điều tra này là lấy danh nghĩa của ngài để triển khai, nếu

như không thể tiếp tục điều tra thuận lợi, người chịu ảnh hưởng lớn nhất hẳn là

ngài."

"Ta đã chuẩn bị tốt để chịu quở trách, thậm chí là bị giáng chức, thật đấy."

"Không nên bi quan như vậy, ngài Bộ trưởng, ta vốn là thuộc hạ ưu tú của ngài,

sẽ không để cho ngài rơi vào trong cái bẫy này, ta cam đoan."

"Được rồi, ta rất chờ mong."

Bernie quay người rời đi.

Wilker bước ra từ phòng trong, hắn vừa mới nghe xong tất cả đoạn đối thoại,

nói: "Chủ nhiệm, ngài cầm chắc được hắn sao."

Karen lắc đầu, nói: "Không có, là do hắn đổi sách lược."

"Đổi sách lược?"

"Mặc dù ta không biết người phía trên hắn vì sao phải ra lệnh cho hắn đến chơi

ta, nhưng sau khi Neo lật bàn, nhiệm vụ bây giờ của hắn đã rất rõ ràng, đó chính

là lấy tốc độ nhanh nhất để dập tắt ngọn lửa ở đại khu thành phố York.

Nhưng hắn đã không có cách nào bắt đầu dập lửa từ đầu nguồn, bởi vì ta không

phối hợp, bởi vì ta còn vừa mới châm thêm một mồi lửa.

Xem đi, tiếp theo, hắn sẽ biểu hiện ra vẻ rất cực lực ủng hộ ta làm việc, tạo ra

thanh thế.

Bởi vì còn có một loại phương pháp để ngọn lửa nhanh chóng dập tắt, tăng tốc

độ cháy của nó, chờ đến khi không còn củi để cháy, lửa cũng sẽ tắt."

Trong mặt Wilker lộ ra vẻ suy tư, cảm khái nói: "Phản ứng của hắn nhanh như

vậy?"

"Hắn vốn cũng không phải là một nhân vật đơn giản, trước lúc đại hội biểu

dương, ta và Neo còn đang thương lượng làm như thế nào để giúp hắn ta nhanh

chóng thăng chức để cho chúng ta có thể cùng thăng chức theo, bởi vì ta và Neo

đều cảm thấy, hắn là một cấp trên ưu tú, tối thiểu nhất sẽ không làm cản trở.

Cho nên, ta suy nghĩ ròng rã một ngày một đêm, ta đều không nghĩ ra hắn tại

sao lại muốn chơi ta?"

"Thuộc hạ cảm thấy, chúng ta tạm thời có thể không cân nhắc đến vấn đề này."

"Đúng, cậu nói không sai, trước hết cứ làm ra chút thành quả thực tế đi, nếu

không thì thật sự sẽ không còn củi để đốt, liên hệ với bên phía Leon rồi sao?"

"Tối hôm qua đã liên lạc, nhưng Leon hỏi thăm ông nội của cậu ta... Đại chủ

giáo trả lời: Ông ta không có." Wilker dừng một chút, "Thuộc hạ cảm thấy, Đại

chủ giáo có thể là thay đổi chủ ý."

"Ông ta không có khả năng thay đổi chủ ý, ta nghĩ, chắc là còn có lý do gì

khác."

"Thuộc hạ đề nghị, ngài có thể dành thời gian đi gặp Đại chủ giáo một lần, ít

nhất, thì cầm được một phần hồ sơ liên quan đến tình tiết vụ án của Chủ giáo

Yedel, rốt cuộc, trong cuộc họp báo ngày mai, ngày mốt và ngày kia thì ngài

không thể cứ nói giống như hôm nay được."

"Không có tác dụng, cậu tin không?"

"Thuộc hạ..."

"Được rồi, vậy bây giờ cậu giúp ta kết nối với điện thoại văn phòng Đại chủ

giáo đi."

"Được rồi, chủ nhiệm."

Wilker cầm ống nghe lên, bấm điện thoại văn phòng Đại chủ giáo, bên kia đầu

dây rất nhanh đã bắt máy, chắc hẳn là Leon.

"Đúng vậy, chủ nhiệm hy vọng trò chuyện cùng với ngài Đại chủ giáo, tốt, ta

chờ."

Một lát sau, Wilker nhướng mày, trả lời: "Được rồi, ta đã biết."

Wilker cúp điện thoại, nhìn về phía Karen, nói: "Chủ nhiệm, Leon nói ông nội

của cậu ta không muốn trò chuyện với ngài."

"Ta đã nói rồi."

Đối với điều này, Karen không cảm thấy có chút ngoài ý muốn nào.

"Hiện tại, thuộc hạ thực sự không thấy rõ lập trường của vị Đại chủ giáo này

lắm, theo lý thuyết..."

"Ông ta là thất vọng." Karen nói ra đáp án trong lòng mình, "Nguyên nhân mà

ông ta không thích Đòn Roi Kỷ Luật cũng không phải là quyền lực của ban

quản lý đại khu bị phân chia, mà là ông ta cảm thấy một Đòn Roi Kỷ Luật bành

trướng ra, sẽ tạo thành sự bất ổn càng lớn hoặc thậm chí là nguy hại.

Vốn dĩ ông ta là dự định tin tưởng một lần trước khi mình chết, nhưng lại làm ra

chuyện như vậy.

Cho nên, ông ta thất vọng."