Số 13 Phố Mink

Chương 1953: Chấn động (2)




Levin nhìn xem cảnh tượng trên hình chiếu, đưa tay, đẩy cằm của mình về vị trí

cũ:

"Các ngươi nói xem, chả nhẽ chuyện này đã được sắp xếp từ trước rồi sao?"

Piro không trả lời, Marvalho cũng không nói chuyện.

Levin hỏi theo: "Sao không ai trả lời thế? Lão già, Ngài Marvalho?"

Piro nhún vai, nói: "Bởi vì chúng ta cảm thấy trả lời câu hỏi này của ngươi, sẽ

có vẻ chúng ta ngu xuẩn giống như ngươi."

"Không phải được sắp xếp sẵn à?"

"Nếu như là đã sắp xếp sẵn, sự tình đều đã đi đến bước này, vì cái gì không phải

là cái tên Bộ trưởng Bernie kia tự lên trên sân khấu biểu diễn mà hắn nhất định

lại ngồi yên ở phía dưới, cố ý để cơ hội ra mặt này cho đám thuộc hạ?"

Levin hỏi ngược lại: "Chả nhẽ không thể vì hắn xem trọng người trẻ tuổi dưới

trướng của mình, cố ý cho bọn họ cơ hội, trải đường cho bọn họ?"

"A, làm sao có thể, trừ phi hắn ta điên rồi!

Bởi vì xem xét trên tình thế phát triển của việc này, cơn bão chính trị đã hình

thành, khi chuyện này phát sinh ở thành phố York thì rất nhanh thôi, nó sẽ

truyền ra hơn phân nửa thần giáo, trước mắt hắn đã cắt đứt trước tiền đồ của

mình, ta không tin tưởng hắn có thể vô tư dâng hiến đến loại mức độ này, hắn

cũng không có lý do nào để làm như thế.

Ha ha, trừ phi ngươi nói cho ta nghe rằng ông nội của Karen là một vị Trưởng

Lão Thần Điện vĩ đại."

"Vậy tình huống bây giờ là..."

Piro hút cái tẩu một hơi, phun ra khói trắng, cười cười, nói:

"Nơi mà ánh sáng có thể chiếu đến, cũng sẽ không có chuyện gì ly kỳ.

Ta cảm thấy, ngay từ đầu hẳn là dự định để cho Karen làm thanh đao này, nhưng

cái tên bước lên sau đó, dùng hai tay của mình bắt lấy cây đao này, không để ý

đến máu tươi đang chảy đầm đìa trên người mình, quơ đao về phía bộ trưởng

của mình, chính là cái tên Bernie kia.

Đây quả thật là vì bảo vệ Karen, trực tiếp lật bàn, ha ha, a không, đây là phá nhà

đập cửa!"

"Còn có thể chơi như vậy sao?" Levin đưa tay gãi gãi đầu của mình, "Bây giờ ta

cảm thấy có chút may mắn vì mình được sinh trưởng trong Kỵ Sĩ Đoàn."

"Đúng vậy, bằng với đầu óc của ngươi, ở trong hệ thống khác thì cũng đã sớm

bị người bán mà còn giúp người ta bán cá muối."

Levin không quan tâm đến lời trào phúng của Piro, mang theo một chút không

hiểu mà hỏi: "Nhưng ta vẫn cảm thấy, một người kế tục tốt như vậy, cứ bị dùng

làm một thanh đao như thế, thật là quá đáng tiếc, đám cấp trên của hắn làm sao

nỡ bỏ được?"

"Bởi vì những người khác không có tư cách để làm đao chăng." Piro suy đoán

nói, "Để Karen bắt đầu lại kết thúc công việc do Karen, nhưng thật ra là thích

hợp nhất, người trẻ tuổi vốn là dễ dàng bị mê hoặc nhất, sau đó thường thường

là đứng người đứng trong bóng tối phía sau vừa không cần gánh chịu nguy cơ

lại có thể nhận được lợi ích."

Marvalho đưa tay đặt lên môi dưới của mình, nói: "Ta suy đoán, có thể là xảy ra

một chút vấn đề ở chỗ nào đó."

"Vấn đề? Ngài Marvalho, ngài đang chỉ về phương diện nào?" Piro tò mò hỏi.

Levin vỗ tay một cái, nói: "Xem đi, ý của ngài Marvalho cũng nhất trí với ý

nghĩ của ta."

"Quyết định khen ngợi Karen, không phải được báo cáo lên từ đại khu thành

phố York theo từng bậc, sau đó được phê duyệt rồi đi theo từng bậc mà phát

xuống, mà là trực tiếp được phát xuống từ trên cấp cao của tổng bộ Đòn Roi Kỷ

Luật, ở giữa lại còn nhảy qua rất nhiều khâu phê duyệt, gần như là kết nối thẳng

tắp từ đại khu thành phố York đến tổng bộ của Đòn Roi Kỷ Luật."

Levin lập tức hỏi: "A, ngài Marvalho, sao ngài lại quan tâm đến việc của thằng

nhóc Karen này như vậy?"

Ánh mắt của Marvalho ngưng lại, nhìn về phía Levin.

Levin: "..."

Mặc dù không biết vì cái gì, nhưng Levin phát giác được ngài Marvalho hình

như bởi vì câu hỏi này của mình mà có chút tức giận.

Piro thì lập tức dẫn dắt chủ đề quay về: "Điều này có nghĩa rằng trên cao tầng

của hệ thống Đòn Roi Kỷ Luật có người thúc đẩy để cho quyết định khen ngợi

này được đưa xuống nhanh chóng?"

Levin lập tức nói tiếp: "Nhưng cũng không đúng, đây không phải có nghĩa rằng

thằng nhóc Karen này có người đứng ở trên trong Đòn Roi Kỷ Luật sao?"

Marvalho đưa tay cầm lấy một tách cà phê bên cạnh, nhấp một miếng, nói:

"Cho nên, vấn đề xuất hiện ở nơi này. Ta có thể hiểu được mấy tên cao tầng

trong tổng bộ của đại khu thành phố York muốn đẩy Karen ra để sử dụng như

tấm chắn dùng một lần, đây đúng là một cái phương thức đẩy người dưới tay ra

để đổi lấy lợi ích chính trị cho mình cực kỳ thành thục và cao tay.

Nhưng nếu như cân nhắc đến thiên phú, tiềm lực, phát triển, tiền đồ của Karen

và dấu hiệu thúc đẩy của phía trên từ trong quyết định biểu dương lần này, bọn

hắn cứ đẩy Karen ra để dùng như vậy, thật sự đúng là cần một chút quyết đoán.

Có đôi khi buôn bán, quả thực phải xem xét lợi ích trước mắt, một tay giao tiền,

một tay giao hàng, không để lại nguy cơ qua đêm, nhưng không phải mỗi một

người đều có thể kiềm chế được, đường dài có thể mang tới lợi ích to lớn."

Levin lập tức phụ họa nói thêm: "Đúng đấy, bọn hắn thế mà không biết được

phía sau thằng nhóc Karen này còn có ngài Marvalho đang đứng."

Ánh mắt của Marvalho lại lạnh xuống thêm một lần nữa.

Piro có chút bất đắc dĩ vỗ nhẹ lên trán của mình, thân phận của ngài Thần tử là

tôn quý vô cùng, nhưng dù sao bây giờ thần tử cũng còn trẻ, trên người cũng

không có chức vị tạm giữ trong bộ môn, cho nên bây giờ nói làm chỗ dựa gì đó,

cũng có chút hàm ý trào phúng.

Nhưng mà Marvalho cũng không thật sự phát cáu, mà là tiếp tục nói: "Cho nên,

ta thật sự rất tò mò, mục đích bọn hắn làm vậy là vì cái gì, có phải là vì nhận

được chỉ thị nào đó hay không, ta biết Trưởng khu Harry, ngồi trên vị trí kia của

đại khu đã rất nhiều năm, trước đây chỗ của Đòn Roi Kỷ Luật đại khu có thể

xem là nơi chăn dê, cho nên sau lưng của hắn chắc hẳn là không có người nào.

Ta rất tò mò, cái tên Bộ trưởng Bernie này, rốt cuộc là người trong mạng lưới

của ai ở phía trên của hệ thống Đòn Roi Kỷ Luật."

Levin hỏi: "Vì sao mà ngài cảm thấy phía sau của tên Bộ trưởng Bernie này có

người?"