Số 13 Phố Mink

Chương 1952: Chấn động (1)




Karen đứng ở sau lưng Neo, ánh mắt yên tĩnh.

Cũng không phải anh đang cố hết sức để ngụy trang, mà là khi Neo đứng ở phía

trước, sau khi lật ngược tất cả mọi thứ lại trong một hơi, Karen rõ ràng cảm

nhận được cảm giác an toàn đến từ đội trưởng.

Là một tên mắc bệnh mê chức quyền giai đoạn cuối, Neo không chút do dự bóp

chết tiền đồ phát triển của bản thân, chỉ vì giờ phút này có thể đứng ở phía trước

Karen, dẫn toàn bộ ngọn lửa vốn đang cháy trên người Karen lên trên bản thân,

sau đó "Chạy" đến trước mặt của Bộ trưởng Bernie, ôm hắn ta thật chặt, mời

hắn cùng nhảy chung một điệu múa.

Neo không cảm thấy mình thiệt thòi, Karen thật ra cũng không cảm thấy mình

áy náy.

Có đôi khi, ngay cả hai người trong cuộc như bọn họ cũng không thể giải thích,

hai người bọn họ xuất phát từ đâu mà có thể tin tưởng nhau đến như vậy.

Trao đổi bí mật với nhau chỉ là sự phát triển sau khi xây dựng sự tín nhiệm,

cũng không phải là vốn là như vậy;

Bởi vì đều là "Tàn dư Ánh Sáng"?

Nhưng bọn họ và những cái tên tàn dư Ánh Sáng giấu ở trong giáo hội kia cũng

không phải là cùng một bọn, bọn họ không chỉ không lợi dụng quyền lực của

mình để đi làm việc cho Ánh Sáng, vừa lúc lại trái ngược, bọn họ thường xuyên

lợi dụng thân phận "Tàn dư Ánh Sáng" để gài bẫy tàn dư Ánh Sáng.

Nếu như muốn thật sự tìm hiểu ngược dòng, có lẽ là sau khi biết được Pavaro

"Không chết" mà trở về, Neo mang theo một sự tôn trọng đến để "Thăm hỏi",

bởi vì liên quan đến Pavaro, hai người trong lúc ban đầu đã xây dựng một điểm

dựa cho mối quan hệ.

Về sau, Karen thông qua Neo tiến vào Đòn Roi Kỷ Luật, nhanh chóng học tập

và trưởng thành; nhưng trên một phương diện khác, bởi vì Irina chết, Neo thì

không ngừng tìm được lý do để tiếp tục sống từ trên người Karen.

Karen sẽ vì Neo không ngừng truy tìm việc khiến bản thân mình vui vẻ để làm

ẩu mà đau đầu, Neo cũng sẽ duy trì cái sự phản cảm vừa đủ kia đối với Karen;

Mặc dù cả hai vẫn luôn ghét bỏ nhau nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc lúc

đối phương cần, một bên còn lại lập tức đứng ra.

Chim ưng non còn trẻ cho dù có thông minh nhưng trong một số thời khắc cũng

sẽ cảm giác mất phương hướng trong cơn gió bão xuất hiện đột ngột, bởi vì tuổi

trẻ là có được ưu thế về thời gian, nhưng cùng lúc, tuổi trẻ lại là chỉ có thể dùng

thời gian thì mới có thể xóa đi nhược điểm.

Mà vào lúc này đây, cần một lão kền kền kinh nghiệm phong phú ra mặt.

Lão kền kền mặc dù trên người dính đầy máu me, nhưng vẫn dùng ánh mắt rực

máu, nhìn chằm chặp "Con mồi" đang ngồi ở phía dưới.

Thậm chí,

Nó còn có chút hưng phấn.

...

Giờ phút này, các phóng viên gần như đều đã nổi điên rồi, bọn họ có nằm mơ

cũng không nghĩ tới, vốn chỉ được mời đến đây cho đủ số lượng, tạo không khí,

cầm chút tiền trà nước làm xong nhiệm vụ, vậy mà có thể phát triển đến tình

huống như thế này, tin tức mang tính kích động cứ như từng đợt sóng lại tiếp

nối nhau, một đợt sóng sau vượt qua đợt sóng trước!

Trong đó, một tên phóng viên nhịn không được mà phát ra một lời cảm thán đối

với trợ thủ của mình:

"A, trời ạ, ta cảm giác mình đã kích động đến muốn nỗi nước tiểu không thể

kiềm chế mà bài tiết rồi!"

Hắn ta không thể khống chế giọng nói của mình, dẫn đến những vị đồng nghiệp

xung quanh đều nghe thấy, nhưng không ai đi cười chê hắn, bởi vì phần lớn

người ở đây đều có cảm giác tương tự, về phần một phần nhỏ còn sót lại... Có lẽ

đã ướt rồi.

Một tên phóng viên khác đang càng vừa không ngừng nhanh chóng viết tin vắn

tại hiện trường để đám trợ thủ nhanh chóng truyền ra ngoài vừa oán giận nói:

"Thần ơi, nếu có thể cắt nhỏ hoặc tạm dừng cuộc họp biểu dương ra, để cho ta

có thể viết tin suốt cả tháng thì hay chừng nào!"

Mọi người cùng nhau gật đầu, biểu thị rất tán thành.

Tin tức có được sức ảnh hưởng cực lớn và hấp dẫn sự chú ý rất khó tìm, có thể

được toà báo sắp xếp đến nơi đây tham gia cuộc họp biểu dương, thường

thường cũng là mấy nhân vật râu ria ngoài rìa của các tòa báo, nhu cầu của bọn

họ đối với loại cơ hội như thế này sẽ càng cấp thiết hơn, tự nhiên cũng sẽ càng

quý trọng nó hơn.

Mặt khác, bọn họ còn muốn lo lắng, trở về sau lần đưa tin lớn này, tháng sau chỉ

tiêu sẽ dựa trên cơ sở này mà đặt cao hơn, vậy đến lúc đó bọn họ phải làm như

thế nào để hoàn thành?

"Ha ha, ta nói này, các ngươi còn đang lo lắng sau này không có tin tức nào để

viết sao, đây là đang tuyên chiến, Đòn Roi Kỷ Luật đang chính thức tuyên chiến

với Ban quản lý đại khu, ta dám đánh cược, sau này chúng ta sẽ loay hoay bận

đến nỗi chân không chạm đất đấy!"

"Đúng, không sai, đây mới thật sự là buổi biểu diễn ca kịch quy mô lớn, bây giờ

chỉ là lúc vừa kéo tấm màn che ra thôi!"

"Tới đi, để bão tố càng thêm dữ dội!"

"Bộ trưởng Bernie ngồi ở dưới chắc cũng phải đứng lên."

"Đúng vậy, thế nhưng vì sao hắn còn chưa đứng lên thế?"

"Chắc là đang chuẩn bị cảm xúc rồi, dù gì thì lời tuyên chiến này cũng là do Bộ

trưởng phát động, không phải sao?"

"Đó là chuyện đương nhiên!"