Số 13 Phố Mink

Chương 1797: Chó mèo tranh đấu (1)




Người phụ nữ rõ ràng bị lý do này làm cho bối rối, phản ứng đầu tiên của cô đó

là Ranedal đang trêu đùa mình, điều này khiến cô ta cực kỳ phẫn nộ, mà cô ta

cũng thể hiện toàn bộ tâm trạng của mình ra, hai bàn tay nắm chặt, ngực chập

trùng lên xuống.

A, Karen yên lặng lắc đầu, đúng vậy, cái lý do giết người này cực kỳ nhảm nhí,

thế nhưng mà đặt ở trên người Ranedal, lại trở thành một chuyện rất đương

nhiên.

Cái tên này, vì Nữ thần trong lòng, thật sự là chuyện gì cũng đều dám làm, lại

với một thứ logic không thể tưởng tượng, chỉ cần dán cái nhãn hiệu của Nữ thần

Mills lên, thì có thể trở thành điều dễ hiểu.

Thậm chí lúc trước khi Rylisa vừa thức tỉnh trong Cánh Cổng Luân Hồi, bởi vì

khí tức trên người mình mà nhận lầm mình thành Ranedal, còn nói chuyện về

Nữ thần Mills cho mình nghe.

Điều này có thể nói rõ, sau khi Ranedal thành Thần, ở trong "Thần giới", sự si

tình của hắn đối với Nữ thần Mills, cũng là có tiếng tăm, ít nhất cũng không

xem như là bí mật gì.

Khó trách bây giờ biến thành chó, thế này sao có thể gọi là thụt lùi sau khi bị

trấn áp, quả thực là đảo ngược lại mà chứng đạo* (ý chỉ lúc trước làm liếm chó,

còn giờ thành công biến thành chó).

* Liếm chó (ngôn ngữ mạng của Trung Quốc): Ý chỉ những chàng trai dù biết

đối phương không thích mình, tỏ ra ghét bỏ nhưng vẫn bất chấp theo đuổi cô ta,

bỏ công sức, tiền bạc yêu thương chạy theo cô ta dù bị mọi người khinh rẻ

"Ranedal, ngươi sẽ vì hành vi này của ngươi mà trả giá lớn, sự trừng phạt của

Hải Thần Giáo, tất nhiên sẽ rơi xuống trên người của ngươi."

"Vào cái ngày mà Hải Thần bắt đi ánh trăng của ta, ta đã thề, cuối cùng cũng có

một ngày, ta sẽ để Hải Thần giáo phân rã, ta sẽ làm cho cả biển cả... Thút thít!"

Trong mắt người phụ nữ lộ ra vẻ kinh ngạc, so với hành vi chặn giết cô ta của

Ranedal, thật ra cô ta càng khiếp sợ một câu cuối cùng của Ranedal, để biển cả

thút thít, ý của hắn chẳng phải là đang khinh nhờn Hải Thần vĩ đại?

"Sự cuồng vọng của ngươi sẽ chịu sự trừng phạt của Thần!"

Đây là hình ảnh trong ký ức, đoán chừng thời điểm đó người phụ nữ kia cũng sẽ

không nghĩ tới, Hải thần và Hải Thần giáo, thật sự bởi vì kẻ trước mặt này mà

bị diệt vong.

Lúc này, Ranedal hành động, hắn xuất hiện ở trước mặt người phụ nữ, trên

người phụ nữ xuất hiện Áo Giáp Hải Thần, chỉ có điều là Áo Giáp Hải Thần của

cô ta không giống với Karen, màu sắc lưu chuyển, lộ ra vẻ cực kỳ thần thánh và

trang nghiêm.

Cho nên, đây chính là hình thái của Áo Giáp Hải Thần cấp bậc cao hơn sao?

Trong một khoảng thời gian rất dài trong quá khứ, Karen dựa vào hai thứ để

chiến đấu, một cái là Lưỡi Đao Ám Nguyệt để chủ tấn công, một cái khác là Áo

Giáp Hải Thần chủ phòng thủ;

Hiện tại, mình có được Con Mắt Ám Nguyệt sau đó lại hấp thu Xương Cốt Ám

Nguyệt, tương đương với việc tăng cường Lưỡi Đao Ám Nguyệt lên mức cao

nhất, mà cái giới hạn cao nhất này cũng cao vô cùng.

Nhưng còn Áo Giáp Hải Thần, nếu chỉ dựa vào việc hấp thu một Trái Tim Hải

Thần thì hiển nhiên là không đủ, may là thể chất mình được tăng cường nên

cũng hạ thấp yêu cầu trên phương diện bảo vệ cơ thể.

Sau đó hình tượng cũng có chút xấu xí cùng không hài hòa, trên người người

phụ nữ mặc Áo Giáp Hải Thần thánh khiết xuất hiện trước mặt một người đàn

ông để trần không có chút lông nào trên người;

Nhất là cái đầu trần trùng trục kia, cực kỳ giống một quả trứng muối cực lớn.

Ranedal một quyền đánh tới, đồng thời còn phong tỏa ngăn cản không gian né

tránh của người phụ nữ kia.

"Ầm!"

Một đấm này, tạo ra sóng không gian chấn động nhanh chóng khuếch tán sang

bốn phía.

Người phụ nữ vốn bị thương trong lúc truy sát, đi đến chỗ của con Cự Long này

để tìm kiếm sự che chở, cô ta bây giờ vốn cũng không phải là đối thủ của

Ranedal, ngay cả con Cự Long mà cô ta vốn trông cậy vào để cứu mình, cũng bị

Ranedal đánh nằm xuống.

"Ông!"

Áo Giáp Hải Thần trên người phụ nữ hóa thành từng chấm sáng mà tán đi, cô ta

phun ra một ngụm máu lớn, đồng thời làn da trên người bắt đầu xuất huyết.

Một đấm này đã khiến cô ta gần như mất hết năng lực phản kháng.

Một tay Ranedal nắm chặt cổ của cô ta, một cái tay khác trực tiếp đưa đến trước

ngực, cứ thế mà kéo một trái tim màu tím đang đập ra.

"Ồ... thứ tốt đây."

Ranedal vẫn luôn có thói quen nuốt Trái Tim Hải Thần, cái thói quen này dù là

khi hắn biến thành một con chó cũng vẫn bị giữ lại như cũ.

Lần trước Karen có được chất dịch tách ra từ Trái Tim Hải Thần vốn do Kevin

vất vả gặm lên từ dưới biển.

"Két..."

Ranedal vừa ăn "Đồ ăn vặt" của mình, vừa dời ánh mắt của mình sang trên

người con Cự Long kia.

Âm thanh vỗ cánh từ bên ngoài truyền đến.

Trong mắt Ranedal toát ra một chút vẻ mong mỏi, nhưng vẫn hô lên: "Vào đi."

Một đám dơi bay vào, sau đó ngưng tụ ra bóng dáng của một người đàn ông trẻ

tuổi, khuôn mặt yêu dị, mang theo một loại mê hoặc bẩm sinh.

Ranedal cười nói: "Dị Ma Khát Máu các ngươi quả thật là có được cái mũi

giống như vậy."

"Ta chỉ là dựa theo ước định, để hoàn thành cuộc giao dịch này, ta nghĩ, máu

tươi của con Cự Long hẳn là đủ để nuôi nấng rất nhiều con non trong tộc của ta,

thậm chí có tỉ lệ có thể làm cho huyết mạch của bọn nó biến dị, cho ta một sự

vui mừng bất ngờ."

"Có thể, ta lấy đi thứ ta cần, còn lại, đều cho ngươi, nhớ kỹ, hãy tuân thủ ước

định của chúng ta."

"Đương nhiên, điều này, cũng xin ngươi yên tâm, chúng ta không tín nhiệm lẫn

nhau, thứ duy trì quan hệ của chúng ta, chỉ có lợi ích, mà cái này, lại là quan hệ

ổn định nhất trên đời, không phải sao?"

"Ngươi nói nhảm quá nhiều."

"Không cho ta nói chuyện thì ta sẽ đau khổ đến nỗi không thể thở nổi, ta sẽ

dùng móng tay của ta mà bóp chặt vào cổ mà ngạt chết đấy, ha ha."

"Vậy thì đối với ngươi mà nói, hình phạt tốt nhất là phong cấm một mình ngươi,

để ngươi không tìm thấy người thứ hai có thể nói chuyện cùng."

"Cũng không quan trọng, ta có thể tìm hậu duệ huyết mạch của ta để nói chuyện

mà, ha ha ha, ta sẽ thì thầm ở trong đầu của bọn nó."