Số 13 Phố Mink

Chương 1790: Đây là một vị Tà Thần? (3)




"Đội trưởng, cái đoàn thể này của chúng ta, quy mô sẽ càng lúc càng lớn phải

không?"

"Mục đích của chúng ta không phải là vì mở rộng quy mô." Karen sửa lời,

"Trước mắt đến xem, ta chỉ hi vọng có thể tập trung những người sẽ không phản

bội chúng ta vào trong tập thể này. Còn những thứ như cương lĩnh hoạt động thì

để cho Alfred làm đi."

"Alfred quả thật cực kỳ am hiểu những thứ này."

"Anh ta ưa thích làm những việc này, ha ha, từ lúc vừa mới bắt đầu chính là như

vậy, bây giờ đã đỡ hơn khi trước rất nhiều đấy."

"Từ trong ghi chép của Ánh Sáng Trật Tự và tranh vẽ tường thì có thể thấy

được, năm đó các tùy tùng và kỵ sĩ bên người Thần Trật Tự, cũng có không khí

giống như chúng ta bây giờ."

"Chuyển tiếp quá cứng nhắc, vào ý chính quá trực tiếp."

"Vâng, lần sau thuộc hạ sẽ chú ý."

"Cũng dưỡng thương rất nhiều ngày, ngày mai cậu đẩy ta ra ngoài vận động cơ

thể một cái, ta không muốn mình nghỉ ngơi đến nỗi cơ thể rỉ sét."

"Được rồi, đội trưởng."

Xe lái vào trong trang viên Ellen, Karen để ý một chút, không phải là chiếc xe

Pens màu đen second-hand kia của mình.

Muri nhìn thoáng qua ánh mắt của Karen, mở miệng nói: "Ngài Alfred nói, chủ

nhiệm đã mang chiếc xe của ngài đi cải tiến rồi."

"Lần này thu hoạch cũng không tệ."

"Đúng."

...

"Nơi này vậy mà đang ẩn giấu bí mật sao?"

Philomena ngắm nhìn bốn phía nói, cô đã từng đến nơi này, Karen từng dẫn

theo người trong tiểu đội đến trang viên để mở tiệc.

"Ừm, chỉ có điều là lần trước cô không có tư cách đi vào nơi đó."

"Tư cách?"

"Là lòng trung thành."

"Ngài Alfred..."

Lão Anderson mang theo người tới nhiệt tình nghênh đón.

"Ngài Anderson, khán thính phóng đã được chuẩn bị xong chưa?"

"Đã chuẩn bị xong, giống như yêu cầu lần trước của ngài."

"Được rồi, vậy ta dẫn người đến khán thính phòng trước."

"Được, mời ngài."

Alfred chỉ chỉ Philomena, nói: "Cô đi theo ta."

Philomena đi theo Alfred vào khán thính phòng.

Cái khán thính phòng này từng là một công trình kiến trúc do tiểu thư Pall.

Ellen cho xây dựng trong lúc tùy hứng, bây giờ đã bị cải tạo thành trung tâm

tuyên truyền giáo dục và cất giữ thi thể của Karen.

Sau khi nghe xong lời giới thiệu của Alfred đối với nhân vật nằm trong hai

chiếc quan tài kia, Philomena tò mò hỏi: "Mục đích lưu giữ thi thể của bọn họ ở

đây là để làm gì?"

"Chờ đợi đến khi thiếu gia có được sức mạnh của cấp bậc kia, thức tỉnh bọn họ,

đồng thời ban cho bọn họ sự vĩnh sinh. A, đúng, vị phu nhân Gandiro kia về sau

cũng sẽ đến đây, người phụ nữ mà chúng ta gặp phải khi tiến vào nơi sâu nhất

của lăng mộ dưới đáy biển."

"Karen bạn cho bọn họ sự vĩnh sinh?"

"Ta biết, có lẽ trong mắt cô bây giờ, sự trung thành của cô, giống như một thứ

hồi báo, càng giống với hình thức trung nghĩa của bang hội, nhưng ta hiện tại

muốn thể hiện ra cho cô thấy nó là một loại cấp bậc khác, sự trung thành của sẽ

hóa thành tín ngưỡng.

Ta sẽ dẫn dắt để cô nhận biết và trông thấy, một đối tượng mới để tôn thờ."

...

"A, đáng thương cô bé nhà Filsher, đêm nay sẽ bị yêu tinh radio mê hoặc linh

hồn, ô ô ô, thật đáng thương meo."

Pall đang ngồi trên lưng Kevin mà ai thán, thỉnh thoảng dùng cái chân mèo của

mình lau lau khóe mắt, nhưng chẳng thấy giọt nước mắt nào chảy ra.

"Gâu?"

"Ai nha, ta biết ngươi không kịp chờ để lên mái nhà ăn nho với Nữ thần của

mình, nhưng bây giờ ngươi đang có tác dụng, lúc yêu tinh radio kết thúc quá

trình tẩy nào thì tốt nhất phải để cho người ta vừa ra tới đã gặp được ngươi.

Ngươi thế nhưng là Tà Thần đấy, Tà Thần có thể nhìn thấy bằng mắt thường,

chờ một chút, hẳn là sắp kết thúc rồi, chờ đến khi xong, ta lại đưa thêm cho

ngươi một chai rượu đỏ quý nữa, để ngươi và Nữ thần từ từ uống mấy ly.

Ngoan, nghe lời, không được bực bội."

Pall vừa dùng chân xoa nắn cái đầu trọc của Kevin vừa tiến hành trấn an bằng

ngôn ngữ.

Lúc này,

Trong khán thính đài, Alfred dẫn Philomena ra ngoài.

"Tới, tới rồi, này chó ngu, ưỡn ngực của ngươi lên, đón nhận sự cúng bái và

kinh ngạc từ tín đồ mới đi, ngài Ranedal vĩ đại! Bắt đầu nhếch ánh mắt của

mình lên nào!”

Kevin lập tức ngẩng đầu chó, bên trong ánh mắt lộ ra năm phần kiêu căng, ba

phần thận trọng, hai phần hờ hững.

Philomena dừng bước lại, nhìn xem con chó vàng đang ngồi xổm ở đó, bên

trong ánh mắt mang theo sự hoài nghi.

Cô gái nhìn con chó, chó cũng đang nhìn cô gái.

Một người một chó, đối mặt nhau một hồi lâu.

Kevin cảm thấy cảm xúc trong ánh mắt mình đã không duy trì nổi nữa, mắt chó

đang rất mỏi.

Lúc cảm thấy mình sắp không kiên trì mà giữ hình tượng được nữa, Kevin dùng

cái đuôi chó nhẹ nhàng quét Pall bên cạnh một chút.

Pall trêu chọc Alfred nói: "Yêu tinh radio, lần này xem ra nghiệp vụ của ngươi

cần phải tiến bộ thêm một chút đấy."

Alfred lắc đầu, nói: "Vừa lúc tương phản, tôi cảm thấy hiệu quả lần này vô cùng

tốt."

"Ồ?" Pall tò mò nhìn về phía Philomena, hỏi, "Ngươi là đang hoài nghi thân

phận của Karen sao?"

Philomena nghe vậy, lắc đầu, rất bình tĩnh nói:

"Ta tin tưởng ngài Dis hùng mạnh, từ nhỏ đến lớn bà nội đều kể chuyện xưa về

ông ấy trước mặt ta.

Ta tin tưởng Karen là người thừa kế của Thần Trật Tự vĩ đại, bởi vì Karen từng

xuất hiện ở trong mộng của ta, khi Xiềng Xích Trật Tự vờn quanh cơ thể của

ngài ấy, ta đã rõ ràng cảm giác được một loại khí tức vô thượng thuộc về Trật

Tự."

Nói xong, Philomena cúi người, tiếp tục nhìn xem Kevin:

"Việc để cho ta thật sự khó mà tin tưởng đó là nó lại là một vị Tà Thần."

Ranedal: "..."