Số 13 Phố Mink

Chương 1389: Alfred truyền giáo (2)




Pall đứng ở phía trước vách tường nôn ọe một cái, đồng thời đối mở miệng nói

với Alfred bên dưới: "Này yêu tinh radio, ta cảm thấy rất hối hận bởi vì đêm

nay thấy tò mò mà đi qua đây với ngươi đấy."

Alfred nhẹ nhàng vung bàn tay lên, góc độ của những ánh nến được điều chỉnh,

cái bóng phản chiếu ở trên vách tường của Pall, trở nên càng lớn cũng càng uy

nghiêm, đã không giống như là một con mèo, càng giống là một con sư tử đang

ngồi xổm ở đó.

"Hiện tại, xin cho phép tôi được giới thiệu con mèo này đến mọi người một lần

nữa:

Thiên tài ưu tú nhất trong lịch sử của gia tộc Ellen;

Tiểu đội trưởng của đoàn thám hiểm đã tung hoành trên biển cả một trăm năm

trước

Tinh linh được sinh ra từ ngọn lửa mãnh liệt;

Người thừa kế được Thần Ánh Sáng lựa chọn;

Kỵ sĩ Tà Thần

Người nằm bên gối của Đấng vĩ đại;

Xinh đẹp làm rung động lòng người …tiểu thư Pall. Ellen!"

Pall: "Này, cái danh hiệu cuối là cái thứ gì thế?"

Alfred đáp lại nói: "Tôi chỉ là đang trần thuật sự thật mà thôi, không có tăng

thêm bất cứ giọng điệu phô trương hay méo mó trào phúng nào cả, được rồi, cô

có thể hành lễ chào mọi người rồi."

Pall chu mỏ một cái, vẫn uốn gối hành lễ.

Muri lập tức đáp lễ.

Ventura thấy thế lập tức học theo mà làm động tác tương tự.

"Tôi biết trong đầu của mọi người lúc này chắc chắn có rất nhiều nghi hoặc,

nhưng không cần phải gấp gáp, xin cho phép tôi lại giới thiệu hơn một vị."

Alfred vừa dứt lời, Pall đã đi tới bên phía còn lại, dùng món vuốt đẩy bức tranh

đó ra, bức tranh rơi xuống, phía trên có vẽ một con chó vàng.

Pall nhỏ giọng trêu chọc nói: "Con chó ngu chắc chắn sẽ cảm thấy rất hối hận vì

không đến đây, nhưng mà treo hờ cái di ảnh nhìn cũng không tệ."

Ngón tay Alfred chỉ về bức tranh rồi quay đầu nhìn về phía Muri và Ventura,

hỏi: "Các người chắc hẳn cũng nhận biết nó chứ?"

Muri gật đầu: "Có gặp qua."

Ventura trả lời: "Là con chó vàng trong nhà đội trưởng."

"Đúng vậy, nhưng lại không phải, nghe cho kỹ, nó là:

Kẻ sở hữu Thần vị;

Bề tôi của Thần Trật Tự;

Bao tay trắng* của Thần Luân Hồi và một loạt các Chủ Thần khác;

Kẻ hạ bệ Hải Thần;

* Đeo bao tay trước khi làm việc dơ bẩn, có nghĩa đứng ra làm chuyện xấu giúp

người khác.

Bàn tay sau màn khiến Hải Thần Giáo tan rã;

Người ái mộ kiên định nhất của Nữ Thần Mills;

Kẻ trông coi trung thành trước cửa phòng ngủ của Đấng vĩ đại;

Tà Thần Ranedal bị Trật Tự Thần Giáo phán định."

"Tà Thần?" Muri sững sờ tại chỗ,

"Ý là con chó vàng ở nhà của đội trưởng, nó... Nó là... Tà Thần sao?"

Ventura kinh ngạc nói: "Tôi cùng từng cho nó ăn!"

"Bên trong Cánh Cổng Luân Hồi thì mọi người cũng đã gặp phân thân của nó,

chính là vị Lãnh chúa Dal kia."

Muri và Ventura cùng đứng ở nơi đó, đã có chút hóa đá.

Mèo và chó trong nhà của đội trưởng, lại có bối cảnh đáng sợ như vậy sao?

Nếu nói theo một cách khác, đội trưởng có thể có loại chó và mèo này làm thú

cưng, bối cảnh của bản thân đội trưởng, lại đáng sợ đến cỡ nào?

Alfred phủi tay, Pall hừ một tiếng, vẫn là hỗ trợ đẩy một bức tranh xuống,

những bức họa này đều là do Alfred vẽ xong từ trước đó.

Trên bức họa, là một ông lão.

"Lúc ở trong lăng mộ của gia tộc Congers, phu nhân Gandiro... A, chính là tên

của vị phu nhân kia. Phu nhân Gandiro đã từng ở trước mặt mọi người nói qua,

bối cảnh gia đình của thiếu gia là cao nhất bên trong tất cả mọi người, hiện tại,

tôi xin được phép giới thiệu cho mọi người bối cảnh gia đình của thiếu gia:

Thiên tài chói sáng nhất trong một trăm năm nay của Trật Tự Thần Giáo;

Người nguyền rủa Thần Trật Tự;

Người sở hữu ba mảnh vỡ Thần cách;

Người nổ tung Trật Tự Thần Điện;

Ông nội của Đấng vĩ đại;

Thẩm phán quan Trật Tự vĩnh viễn của thành phố La Giai....

Dis. Inmerais."

"Nổ tung Thần Điện?" Muri tất nhiên cũng biết đến sự kiện này,

"Là do ông ấy làm, là ông nội của đội trưởng làm?"

Alfred mỉm cười nói: "Tôi nghĩ, không ai sẽ ngốc đến nỗi mà mạo hiểm nhận

cái vinh hạnh đặc biệt này cho bản thân mình, bởi vì thật sự sẽ chết người đấy,

mà lại sẽ chết một cách rất thảm.”

Ventura nghe xong thấy chóng mặt, kiến thức và nhận biết của cậu ta, tất nhiên

đã sớm tách rời khỏi tình huống hiện tại, chỉ có thể hỏi Muri: "Cho nên, ông nội

của đội trưởng là...."

Muri đáp lời: "Ông nội của đội trưởng là Trưởng Lão Thần Điện."

"Wow." Ventura phát ra một tiếng kinh ngạc, "Ông nội của đội trưởng cũng lợi

hại giống như đội trưởng."

Muri lộ ra một nụ cười khổ, bởi vì cậu ta hồi tưởng lại Karen từng trêu chọc gia

đình mình, mình còn từng nói rằng sống trong loại gia tộc lớn như thế cơ bản

đều không thể thoát khỏi vấn đề này; lúc nói những lời này, giọng điệu của

mình nói với đội trưởng còn có vẻ rằng anh không hiểu đâu;

Bây giờ suy nghĩ một chút, trong lòng người ta không biết đang cười như thế

nào đấy.

Cháu trai của Trưởng Lão Thần Điện!

"Tiếp theo...

"Chờ một chút, chờ một chút, ngài Alfred, xin ngài chờ một chút!"

Ventura giơ tay lên, giống như là phát hiện cái gì, cậu ta chạy đến gần chân

dung của Dis một chút, nghi ngờ nói: "Tại sao tôi có cảm giác, ông ấy, nhìn

quen mắt như thế nhỉ?"

Nói xong, Ventura đem ngón tay đặt ở trước mắt, che khuất một phần tầm nhìn

của mình, sau đó từ từ lui về sau, cố khả năng mà xem xét từ từ che lại vài bộ

phận trên mặt rồi xem xét.

"Tại sao lại có vẻ quen mắt như thế nhỉ? Nhìn thật quen mắt..."

Alfred không có để Ventura tiếp tục nghi ngờ và tự hỏi, trực tiếp nói cho cậu ta

biết đáp án:

"Lão gia Dis từng ở thành phố York, trị liệu cho một cặp vợ chồng trong Trật

Tự Thần Giáo bị ô uế, lão gia Dis còn từng cảm thấy tiếc nuối, ông ấy chỉ có thể

giảm bớt sự đau đớn và kéo dài một chút tuổi thọ cho bọn họ, lại không có cách

nào giải quyết bọn vấn đề ô uế trên người đứa con của hai vợ chồng ấy, chỉ hi

vọng đứa bé kia có thể tự mình kiên cường lớn lên.”