Philomena xuất hiện vào lúc này, vượt qua mây đen, tránh khỏi xương trắng,
xuất hiện ở trước người của Sainz.
Trước hết cô dùng nắm đấm đấm về phía trước, quần áo trên người Sainz, tạo
một màn bảo vệ cuối cùng chặn lại nấm đấm.
Nắm đấm của Philomena bị chặn lại trước người của Sainz, nhưng Philomena
không thèm quan tâm, nắm đấm xoay một cái, da thịt trên tay phải nứt ra, sau
đó tiếp tục cho đến phần cổ tay, rất nhanh toàn bộ tay phải đã hoàn toàn biến
thành xương trắng.
Cũng bởi vậy, lớp phòng ngự cuối cùng trước người của Sainz cũng xuất hiện
một lỗ hổng, tay trái Philomena cầm dao găm, toàn bộ sức mạnh trên người đều
truyền vào trên con dao găm, bao gồm cả khí huyết của bản thân.
Trong chốc lát, trên con dao găm lấp lánh ánh máu, mà bản thân Philomena thì
trở nên vô cùng tiều tụy.
Cô đẩy thanh dao găm vào, bản nhân thì dùng phần sức lực cuối cùng đạp về
phía Sainz, cả người bay ra ngoài, đồng thời tay trái vung về trước.
"Phốc!"
Thanh dao găm đâm vào cơ thể của Sainz, không có xuyên thủng qua đằng sau,
mà là dưới sự dẫn dắt của Philomena mà vọt lên trên rồi bay ra ngoài từ chỗ
xương sọ.
"Bốp!"
Cái mặt nạ bên ngoài mặt của Sainz bị phá hủy, lộ ra một khuôn mặt không
phân biệt được là nam hay nữ, tóc của hắn, là màu tím.
Lập tức, đầu của Sainz nổ tung....
...
"Tê... A..."
Bên cạnh bờ ao, một người đàn ông tóc tím ôm lấy đầu mình mà gào thét đau
đớn, nước mắt và nước mũi đều không bị khống chế mà bắt đầu chảy ra.
Bên cạnh có một cô gái mặc váy liền thân màu vàng, quay đầu nhìn về phía hắn,
hỏi: "Sainz, ngươi thế nào rồi?"
"Thưa thần tử, phân thân của tôi bị tiêu diệt."
"Nhiệm vụ thất bại rồi sao?"
"Đúng thế."
"Ngươi không nên trả lời một cách đơn giản như vậy."
"Thật có lỗi, thưa thần tử, phân thân của tôi không thể truyền lại ký ức trước khi
chết, nguyên nhân chắc hẳn là vì phần đầu bị phá hủy đầu tiên."
"A, là như thế sao."
"Thưa ngài thần tử, tôi đang hoài nghi bên phía Trật Tự Thần Giáo có lẽ đã nhìn
ra được kế hoạch của chúng ta, ở khu vực Wien, thế lực duy nhất có thể phá hư
hành động của chúng ta lúc này..."
"Cho nên?" Cô gái hỏi.
"Hành trình viếng thăm lần này của ngài có cần phải hoãn lại chăng?"
"Không có gì đáng ngại." Cô ta thờ ơ lắc đầu, thuận tay ngắt lấy một cánh hoa
đỏ thắm ở trước mặt rồi bỏ vào miệng, một chút nước màu đỏ tràn ra từ khóe
miệng, "Những việc làm lén lút sau lưng, đều là việc nhỏ, không chỉ không
được trì hoãn, còn phải hối thúc tiến trình, ta nghĩ, có lẽ ta nên sớm đến thành
phố York để bắt đầu đàm phán chính thức."
Có vẻ như ăn chưa đã, cô ta lại ngắt lấy một cánh hoa, trước khi để vào bên
trong miệng, mở miệng hỏi:
"Ta nhớ được trên tình báo có nói, vị công chúa của Đảo Ám Nguyệt kia, cũng
tiến vào Trật Tự Thần Giáo?"
"Đúng vậy, Trật Tự Thần Giáo bây giờ có vẻ như rất thích thu nạp người trẻ tuổi
của các thế lực khác đến chỗ bọn họ bồi dưỡng học tập, Luân Hồi Thần Giáo
lần này cũng chọn ra rất nhiều người trẻ tuổi để đưa đến."
"Phát cho phía Trật Tự một lời nhắn rằng khi ta đặt chân đến thành phố York rất
hy vọng có thể gặp được vị công chúa của Đảo Ám Nguyệt kia."
"Ngài cảm thấy hứng thú đối với cô ta?"
"Trên vầng trăng tròn lại xuất hiện một điểm màu đỏ, điều này có nghĩa rằng có
người thật sự đang kích hoạt truyền thừa của Nữ Thần Ám Nguyệt, đây chính là
thuốc bổ rất tốt, ta đang suy nghĩ ngọn nguồn của việc này sẽ là ai chứ."
"Ngài hoài nghi là cô ta?"
"Có khả năng này đi, ai biết được có lẽ Trật Tự Thần Giáo đã dùng cái biện
pháp đặc thù gì đó để kích thích huyết mạch của cô ta đâu."
"Nếu như ngài tự mình đến mà nói thì tôi cần đưa ra lời thỉnh cầu về phía Hội
Trưởng Lão, đồng thời yêu cầu bên phía Trật Tự Thần Giáo sửa đổi quy cách
tiếp đón."
"Đừng yêu cầu cái quy cách gì, Trật Tự Thần Giáo người ta vừa đánh bại Luân
Hồi, đang rất kiêu ngạo đấy, làm sao lại thèm để Mặt Trăng vào trong mắt của
mình đây."
Sainz vừa giơ khăn tay lên lau nước mũi và nước mắt vừa mỉm cười nói: "Việc
này cũng không nhất định, kết quả đàm phán của giai đoạn trước cho thấy, Trật
Tự Thần Giáo tựa như rất nguyện ý sửa chữa thần thoại tự thật, thay đổi quan hệ
giữa Nữ Thần Mặt Trăng và Thần Trật Tự trở thành tình nhân."
Cô ta nghe vậy, cười nói: "Vậy thì chẳng phải Ankara sẽ tức chết thêm một lần
sao?"
...
Phía dưới yên tĩnh trở lại, Kulisa đã hóa thành một vũng máu, không có Sainz
điều khiển, nó cũng không có lý do có thể tiếp tục tồn tại.
"Khục khục..."
Sau khi Karen liên tục ho khan, di chuyển tay, vung máu ở trên xuống.
【 Pháo Đài Hắc Ngục 】 cũng tiêu tán theo, Karen từ từ đáp xuống đất.
Anh nhìn khắp bốn phía, phát hiện trên mặt đất có không ít người đang nằm.
Được rồi, mặc dù lần chiến đấu này mọi người cũng không chơi đùa sảng khoái
cho lắm, nhưng ít ra toàn bộ đều còn sống.
Anh bắt đầu có chút nghi ngờ bản thân, nghi ngờ năng lực chỉ huy và lãnh đạo
của mình, lúc trước không có thời gian để suy nghĩ, bây giờ trong đầu anh bắt
đầu tự hỏi, nếu như Neo là người chỉ huy trận chiến này thì tình hình có thể
cũng trở thành như thế này hay không?
Suy nghĩ một hồi Karen nhớ lại lần thứ nhất đi theo tiểu đội Neo làm nhiệm vụ
bảo vệ cho Ophelia, lúc trên đường, Neo dẫn những người khác truy đuổi, đợi
đến khi mình và đám người Fanny đuổi theo đến nơi đã nhìn thấy là từng người
từng người thương binh nằm trên mặt đất, lúc liên hoan kết thúc nhiệm vụ,
người ngồi xe lăn đi tới còn nhiều hơn người đi bộ.
Ừm, sau khi so sánh bản thân cùng với Neo một chút thì phát hiện trong lòng
mình cũng không còn cảm thấy khó chịu như vậy, cảm giác bị thất bại cũng
giảm bớt rất nhiều.
Karen mím môi, giơ tay lên, dùng giọng nói mang theo một chút khàn khàn mà
hô lên:
"Điểm danh một lần, ai chết giơ tay lên."