Số 13 Phố Mink

Chương 137: Chúng Ta Tới Đây 3




"Chết tiệt, đây rốt cuộc là chương trình quái quỷ gì, tin tức chứng khoán của ta đâu?"

"Đặc biệt là một nhà báo, khi cây bút nằm trong tay hắn ta không công bằng, thì..."

"Răng rắc!"

Tổng biên tập, đưa tay tắt đài phát thanh.

Cùng lúc đó,

Bên ngoài cũng truyền đến tiếng mở cửa.

Một lão già mặc áo choàng đen xuất hiện trước mặt hắn:

"Có người cáo buộc ngươi vi phạm trật tự, sai sử dị ma làm việc tư lợi, hiện tại căn cứ vào quy định của Trật Tự Thần giáo, tiến hành thẩm vấn ngươi."

"Ngươi là... Không, làm sao ngươi vào được, ngươi đang nói chuyện điên rồ gì đó, ra ngoài, ra ngoài cho ta, nếu không ta sẽ gọi cảnh sát ngay lập tức!”

Tổng biên tập đi đến bên cạnh điện thoại, nhấc ống nghe lên chuẩn bị gọi điện thoại.

Dis đứng đó không nhúc nhích.

Alfred ở trước mắt Karen giơ tay vẽ vào không trung một hình dạng số “Sáu”, dán vào mặt mình, giống như đang cầm một "ống nghe".

Tổng biên tập tiên sinh kết nối với bên kia điện thoại:

"Xinh chào, cục cảnh sát sao, ta là Humir, tổng biên tập tờ Nhật Báo Luo Jia, nhà ta ở tầng 3 chung cư hoa viên phố Orchid, hiện tại nhà ta xuất hiện một đám người xa lạ xâm nhập, tính mạng của ta đang bị uy hϊếp, xin các người nhanh chóng phái người tới đây, nhanh chóng, lập tức, ngay lập tức, nếu không ta sẽ ở trên báo chỉ trích các người lơ là nhiệm vụ lãng phí tiền thuế của người dân!"

Alfred mở miệng nói:

"Vâng, tiên sinh, xin ngài đừng tức giận, xe tang của chúng ta đã đến rồi."

"Xe tang cái gì..."

Tổng biên tập tiên sinh cầm ống nghe cả người ngây ngẩn cả người, vẻ mặt hoảng sợ nhìn người đàn ông mặc âu phục màu lam đang đứng đối diện khoa tay múa chân gọi điện thoại, lời đối phương nói vừa rồi, đúng là từ trong ống nghe điện thoại của mình truyền ra.

Đồng dạng, âm sắc của đối phương, cũng giống như đúc với giọng nói trên đài phát thanh lúc trước!

"Các ngươi... Các ngươi là ai..."

Tổng biên tập tiên sinh hoàn toàn hoảng hốt, hắn cảm thấy mình gặp phải chuyện không thể lý giải.

Dis đứng đó, không nhúc nhích.

Alfred có chút bất đắc dĩ nói: "Thiếu gia, xem ra vị tổng biên tập tiên sinh này thật sự không hiểu được một chút chuyện trong giáo hội.”

"Đúng vậy." Karen gật đầu.

"Hơn nữa trong nhà hắn cũng không có khả năng tồn tại dị ma." Alfred nói.

"Đúng vậy."

Muốn chạm vào sứ, nhưng không thể tìm thấy sứ.

Tuy nhiên, đây cũng không phải là vấn đề.

Tay Karen, sờ sờ đầu con mèo đen đặt trên vai mình:

"Đi đi."

Pall nhảy ra khỏi vai Karen và rơi xuống bàn trước mặt tổng biên tập tiên sinh.

Tổng biên tập tiên sinh lúc này như chim sợ cành cong, cho dù là một con mèo đen bỗng nhiên nhảy qua cũng khiến hắn sợ tới mức run rẩy.

Sau khi Pall tiếp đất, hướng phía tổng biên tập tiên sinh rất thân thiết hô một tiếng:

"Meo meo~"

Lập tức, xoay người hướng đám người Dis cùng Karen.

Nó nhe răng, nó nhếch miệng, nó dựng đuôi lên, nó nghiêng về phía trước, sẵn sàng tấn công!

Karen tiến lên,

"Meo!!!"

Pall nhảy vọt lên, hướng về phía mặt Karen, chính là một móng vuốt cào xuống!

Tóc của Karen bị đứt vài sợi tóc.

Sau khi rơi xuống đất, Pall tiếp tục nhe răng trợn mắt với Karen, lộ ra hung tướng.

Dis mở miệng nói:

"Sai sử dị ma gia hại người thường, vi phạm điều 1 chương 3 của <>."

"..." Tổng biên tập tiên sinh.

Trong lòng Alfred gào thét, mình cư nhiên bị một con mèo cướp trước!

Hắn chính là dị ma thực lực cường đại chân chính a, con mèo này, quả thực chính là sỉ nhục của dị ma, nhưng chính mình lại bị so sánh với sự sỉ nhục của dị ma này!

Karen đi về phía tổng biên tập;

“Ngươi làm cái gì, cái gì mà dị ma, con mèo kia là sao, đó không phải là mèo của các ngươi sao, đó là mèo của các ngươi, không phải mèo của ta, là mèo do các ngươi mang vào!”

"Đây rõ ràng chính là mèo của ngươi, ngươi không phát hiện sao, nó vừa mới thân thiết chào hỏi ngươi, sau đó quay đầu liền công kích chúng ta, cái này còn không thể nói rõ đây là mèo của ngươi sao? Nó đang bảo vệ ngươi.”

"Không, không, không, ngươi nói bậy, ngươi đổi trắng thay đen, ngươi vu oan, ngươi vu hãm, đây không phải là mèo của ta, là các ngươi muốn vu hãm ta, muốn vu hãm ta!"

Karen mỉm cười,

Nói:

"Đây là học theo ngươi à, tổng biên tập tiên sinh, mỗi ngày khi ta ăn sáng, đều học hỏi từ ngài, được lợi rất nhiều, hơn nữa hôm nay còn tình cờ dùng được.

Luận về vu oan, luận hãm hại, luận đổi trắng thay đen, ngài mới chân chính là người trong nghề, không phải sao?”

“Cút, cút khỏi nhà ta, các người cút đi!”

Tổng biên tập tiên sinh cầm lấy ống bút trên bàn làm việc của mình, ném thẳng vào Karen.

Karen nhắm mắt lại,

Dis mở tay ra, những cây bút bay ra vào lúc này ngưng đọng, sau một khắc, những cây bút này dùng tốc độ nhanh hơn bay ngược trở về, trực tiếp cắ m vào thân thể tổng biên tiên sinh, trong đó vị trí mi tâm, là một cây bút màu đen.

"Ta..."

Cả người của tổng biên tập tiên sinh ngã về phía sau, nằm trên mặt đất;

Hắn ta,

Chết dưới ngòi bút của chính mình.

Karen đứng bên cạnh tổng biên tập tiên sinh, nhìn một màn này, liếʍ liếʍ môi, một màn này, không hiểu sao lại có một loại mỹ cảm, làm cho người ta kìm lòng không được dừng chân muốn thưởng thức thêm một lát.

Và ở phía bên kia,

Dis nhìn Pall trên mặt đất,

Trầm giọng nói:

"Dị ma trong nhà hại người thường, vi phạm vào điều 7 chương 3 của <>, căn cứ vào mức độ nguy hại tạo thành, tiến hành xử tử dị ma hoặc là...Giam cầm.

Hiện tại nghị quyết tiến hành trừng phạt giam cầm đối với ngươi, trong thời gian cấm, nếu không cho phép, không được rời khỏi nhà Inmerais, ngươi, nhận hình phát sao?”

Pall chụm hai chân trước của mình lại, phủ lên mặt đất:

"Meo~"

Ngay lúc này,

Điện thoại reo lên.

Alfred trước tiên nhấn vào cô g tắc đài phát thanh, sau đó đi qua và cầm ông nghe:

"Xin chào, đây là nhà của Humir."

Alfred nói, hoàn toàn giống hệt với tổng biên tập tiên sinh đã chết.

Mà kế tiếp, âm thanh trong điện thoại thông qua đài phát thanh phát ra, tất cả mọi người ở đây đều có thể nghe được.

"Này, tổng biên tập tiên sinh của ta, phần báo ngày mai của ta đã sắp xếp xong chưa?"

Karen nhớ giọng nói này, đó là ông Oka.

“Đương nhiên đã chuẩn bị xong, ta làm việc, ngươi còn có cái gì lo lắng sao?” Alfred nói.

"Yên tâm, yên tâm, làm sao có thể lo lắng, gọi điện thoại tới đây, là bởi vì vừa mới biết được tin tức, lão gia hỏa Sikson kia chịu không nổi áp lực, chiều mai dự định nộp đơn từ chức lên chính quyền thành phố.

Hiện tại thị trưởng Montford của chúng ta và thượng nghị sĩ Haggett đang ở đây với ta, còn có nữ Thần môi trường của chúng ta, Dalis, đang ăn mừng chiến thắng của trận chiến chúng ta bằng một bản piani tuyệt vời a.

Cho nên, ta muốn hỏi tổng biên tập cơ trí vất cả của chúng ta, hiện tại có muốn tới uống một ly chúc mừng sớm một chút hay không?”

Alfred mở miệng nói:

"Moff tiên sinh đâu?"

"Cũng không cần phải gọi gắn, Morff tiên sinh nghỉ ngơi tương đối sớm, hắn tương đối chú trọng sức khỏe. Hơn nữa ngươi biết đấy, với tính tình của hắn ta, ta không muốn gọi điện thoại đánh thức hắn ta, mắc công lại phải nhìn thái độ của hắn.”

"Như vậy cũng không tốt, ngươi không dám gọi, vậy ta sẽ thử gọi điện thoại cho Morff tiên sinh một chút, dù sao người bị mắng cũng là ta."

"Ha ha ha, vậy thì không thể tốt hơn, bất quá ngươi phải nhanh lên, nếu không ta cố ý lấy ra rượu vang trân quý, sẽ bị lão nghị sĩ tiên sinh của chúng ta uống sạch a."

Khóe miệng Alfred lộ ra một nụ cười,

Nói:

"Đừng nóng vội, ta lập tức cùng Morff tiên sinh, cùng tới."