Bên trong trường học, đống lửa cháy lên.
Một đám người đang nhảy múa bên ngoài đống lửa, một đám người thì đang
nhảy múa bên trong đống lửa.
Đây là một cảnh tượng cực kỳ hoang đường, một đám kẻ sát nhân mặc áo bào
màu trắng, giơ lên hung khí đang nhỏ máu trên tay mà ca hát một bài ca dao
thần thánh của bọn chúng
Nếu bảo rằng bọn chúng là đang cúng bái, chẳng bằng bảo rằng bọn chúng là
đang phát tiết cảm xúc, mà sự trang nghiêm và không khí trang trọng này càng
giống với việc dùng bánh mì để ăn kèm với tương của Wien vậy, cũng không
phải là bởi vì bánh mì ăn kèm ngon đến cỡ nào mà là người ta chỉ cần nhờ nó để
giảm bớt vị mặn và ngấy của tương.
Trước khi người ta phát minh ra dù che mưa thì vốn đã sớm học xong cách phủ
lên tấm áo tơi cho linh hồn của mình.
Giờ phút này, trong cái biển người ngập tràn không khí "Chúc mừng" này, có
một người mặc áo bào trắng, trong tay bưng lấy một cái bình gốm trông đầy vẻ
cổ xưa mà đi giữa đám người, hắn hoàn mỹ dung hòa vào trong đó, nhưng lại lộ
ra sự tách biệt.
Khi hắn ta đi xuyên qua giữa đám tín đồ Thánh Hỏa này hai lần, lập tức ôm
bình gốm đi tới phía bên ngoài, rẽ vào một con hẻo vắng người, cúi đầu xuống,
tăng nhanh bước chân, nhanh chóng rời đi.
Đúng lúc này, một bóng người xuất hiện cản ở trước mặt hắn.
Người mặc áo bào trắng ngẩng đầu, phát hiện mặt của người đàn ông trước mặt
chỉ toàn máu tươi, không có tai mắt mũi miệng, hỏi.
"Ngươi là ai?"
Neo đưa tay, chỉ chỉ vào người áo bào trắng này, nói: "Có lẽ, vấn đề này phải để
cho ta hỏi ngươi thì thích hợp hơn.
Người mặc áo bào trắng tay phải tiếp tục ôm lấy bình gốm, tay trái thì móc ra
một khẩu súng lục, đây là một thanh súng lục thuật pháp.
"Ầm!"
Người mặc áo bào trắng bóp vào cò súng, đạn bắn ra.
Đêm nay ở một vài nơi, tiếng súng đã trở thành một âm thanh bình thường.
Trước người của Neo trước xuất hiện một lớp chắn Ánh Sáng, phát đạn thuật
pháp bắn trúng lớp chắn thì sau đó vỡ ra, tạo thành một con rắn điện, đây là một
khẩu súng lục thuật pháp sơ cấp, sử dụng đạn gây tê liệt, tác dụng chủ yếu của
nó cũng không phải là gây sát thương, mà là cố khả năng đền bù sự thiếu hụt
của người dùng trên phương diện độ chính xác khi ngắm bắn.
Sau khi ngăn cản phát bắn một cách đơn giản, Neo trực tiếp thoắt một cái sau
đó xuất hiện ngay trước mặt của người mặc áo bào trắng, tay trái bắt lấy cánh
tay phải của hắn, Ngọn Lửa Ánh Sáng xuất hiện, lập tức dùng ngọn lửa hòa tan
cánh tay phải của hắn, bình gốm cũng vì vậy mà rơi xuống.
Sau đó Neo đưa tay đỡ được bình gốm, một tay khác thì vươn về trước tóm lấy
cổ của đối phương, không có một chút do dự nào mà trực tiếp bẻ gãy cổ của
hắn.
Nhưng mà, trong lúc Neo dự định mang thi thể của người này đi, trên thi thể
bỗng nhiên nhô ra hai cánh tay màu xám, bắt lấy cánh tay của Neo, nó không
mang theo bất cứ sức tấn công nào, mà chỉ là để đánh dấu ký hiệu lên trên
người, cũng vì nguyên nhân chính là nó vô hại, cho nên làm Neo không phát
hiện kịp thời.
Đồng thời, thi thể bắt đầu nhanh chóng đốt cháy, chỉ trong chớp mắt đã hóa
thành một đống bụi, bên trong không khí tràn ngập một mùi vị vô cùng gắt mũi.
Neo cầm bình gốm trong tay bắt đầu nhanh chóng lùi về phía sau, tiếp đó bóng
người xuất hiện ở bên cạnh chỗ Karen đang đứng, vẻ mặt ngưng trọng nói:
"Bây giờ ta cho cậu hai sự lựa chọn, hoặc là bây giờ cậu tranh thủ thời gian
chạy về Nhà Tang Lễ của mình để đi ngủ, hoặc là bây giờ cùng ta chạy trốn,
giúp ta thoát khỏi đám người sẽ đổi theo."
Karen hỏi: "Vì cái gì mà hai lựa chọn do ngài đưa ra không thay đổi trình tự?"
"Bởi vì ta sợ cậu thật sự quay trở về đi ngủ!"
Karen tự nhiên là không thể nào từ bỏ Neo, lúc này hai người đã mang theo
bình gốm nhanh chóng chạy về hướng ngoại ô thành phố, trên đường đi Neo
nhanh chóng giải thích tình huống vừa phát sinh khi nãy:
"Sự kiện lần này thật sự là quá không bình thường, vô cùng không bình thường,
cái tên mà ta giết lúc này chỉ là người bình thường, trên người hắn không có
một chút năng lượng linh tính nào, nhưng linh hồn của hắn lại đã bị người
nhúng tay vào từ trước, trong cơ thể của hắn cũng bị đưa vào các loại vật liệu
đặc biệt.
Bây giờ, trên người của ta không chỉ bị dính lớp bụi mang theo cái mùi kia, trên
linh hồn còn bị đánh dấu, cầm lấy!" Neo ném bình gốm sang cho Karen, Karen
chụp được nó.
Lập tức, trên người Neo bắt đầu không ngừng lóe lên năng lượng Ánh Sáng để
tiến hành thanh tẩy cơ thế, loại cảm giác này giống như dùng cồn khử trùng để
xối lên trên cả người.
Karen hỏi: "Đã thanh tẩy hết rồi sao?"
"Làm cho nó nhạt đi bớt, nhưng lại không thể biến mất hoàn toàn, cuối cùng là
thế lực nào đứng sau chuyện này mà có thể bố trí một âm mưu lớn như thế, cậu
có hiểu chuyện này giống như việc gì không, quả thực cứ như ngân hàng thuê
một đám kiến đi chuyển tiền đấy!"
Cách ví von của Neo cực kỳ sinh động, lại không có phóng đại chút nào, kế
hoạch trước đây của Neo vốn là lấy được bình gốm hoàn chỉnh sau đó giết chết
cái tên vận chuyển kia, mang theo thi thể của hắn đến một khu vực an toàn để
sử dụng "Thức tỉnh", sau đó tiến hành tra hỏi.
Có thể nói, Neo đã làm rất cẩn thận, nhất sau khi phát hiện hắn ta chỉ là một
người bình thường, Neo cũng không muốn giảm bớt việc mà giữ hắn còn sống.
"Karen, bây giờ ta thật sự đang giẫm một chân vào trên một cái bẫy chuột, mà
lại thật sự bị kẹt cứng rồi."
"Ngược lại thì tôi thấy cái này không phải là để kẹp ngài lại, mà là bọn họ
không muốn hoặc là không thể để cho thần quan đến tham gia vào hành động
lần này, lúc này mới cố ý sắp xếp người bình thường tới làm việc, nhưng sự việc
lại rất quan trọng và không được phép sai lầm, cho nên mới tăng thêm một vài
thủ đoạn đảm bảo vào."
"Đây là một việc làm cực kỳ xa xỉ."
"Đúng vậy, khá là xa xỉ."
Neo ngẩng đầu, nhìn về phía không trung: "Trên trời không trông thấy có Kỵ Sĩ
chim ưng, nhưng ta suy đoán bọn họ bây giờ đã hành động rồi.