Nhưng lần này, rõ ràng là không giống. Tiếng kêu thảm thiết khi này là như thế
nào? Một tên cầm đầu bắc loa bắt đầu kêu gọi: "Nơi này là Wien, nơi này là
vùng đất mà thần ban ân, là ánh sáng văn mình của người Maclay, được vinh dự
xem như là trái tim của Đế quốc, còn các người thì đám người mọi rợ bị Thần
phỉ nhổ, không, các ngươi căn bản cũng không phải là người, chỉ là một đám
khỉ tóc tím! Ta thật rất khó tưởng tượng, tại sao có thể có loại người có màu tóc
này, các ngươi là thứ phế phẩm của tạo hóa, là đầu nguồn của tất cả sự bẩn thỉu!
Các ngươi là một đám heo, làm bẩn mảnh đất này của chúng ta, tranh giành
lương thực của chúng ta, trộm đi công việc của chúng ta, xâm chiếm nhà cửa
của chúng ta, các ngươi, nên xuống Địa ngục!"
Cùng với việc càng lúc càng nhiều Tín Đồ Thánh Hỏa tập trung lại khu vực này,
một đống lửa bị đốt lên, ngay sau đó, một cảnh tượng khiến mọi người khiếp sợ
xuất hiện, các Tín Đồ Thánh Hỏa đem bảy tám người nam nữ bị dây kẽm cột
chặt ném vào trong đống lửa, tiếng kêu thảm thiết truyền đến lần nữa. Trong
mấy khu nhà xám, lúc này cũng truyền tới tiếng kêu hoảng sợ, tất cả mọi người
đều rõ ràng, tình huống trong đêm này, hoàn toàn không giống với lúc trước.
"Lên đi, để cho Thánh Hỏa thiêu đốt sự bẩn thỉu của nơi này! Lên đi, để cho
Thánh Hỏa trông thấy sự dũng cảm và thuần khiết của các ngươi! Chiến đấu với
đám heo này, đưa bọn chúng về nơi vốn thuộc về bọn chúng, đống rác, đầm lầy!
Lên đi,... Những chiến sĩ có huyết mạch thuần túy của Maclay, các ngươi là
đang vì con cháu và hậu duệ của chúng, bảo mảnh đất thuộc về chúng ta!"
"Ô ô ô ô ô ô ô ô!!!!!"
"Ô ô ô ô ô ô ô ô!!!!!"
Tất cả đám người mặc áo bào trắng đội theo mũ cao đều phát ra tiếng thét chói
tai, sau đó lấy ra vũ khí đã chuẩn bị sắn, có đao, có rìu, có tên thì đem theo súng
săn hoặc là súng lục, từng nhóm bọn chúng xông vào trước những khu nhà xám
ở trước mặt. Ở trong hành lang, khi trông thấy người có tóc màu tím thì lôi bọn
họ ra ngoài, chuẩn bị ném vào đống lửa để đốt. Gặp được người phản kháng, thì
trực tiếp chém chết hoặc là bắn chết.
Ngay sau đó, bọn chúng bắt đầu phá cửa, cửa phòng bên trong những khu nhà
xám tất nhiên vào lúc này cũng không có tác dụng phòng ngự gì cả, thường
thường đều bị một cước bị đá văng ra, đàn ông thì bắt đầu bị chém chết, phụ nữ
thì bắt đầu bị cưỡng bức. Tiếng cười của đám người áo trắng và tiếng kêu thảm
thiết, tiếng la khóc xen lẫn cùng một chỗ, tạo thành khung cảnh giống như Địa
Ngục trần gian. Sau khi sự tàn ác được thể hiện ra, những thứ gọi là tổ chức
cũng biến mất, tất cả thứ còn lại cũng chỉ là phần thú tính trong con người.
Cũng bởi vậy, đám người ở những tầng trên đều lựa chọn chạy trốn, hoặc là đi
tìm những thứ gậy gộc sào phơi quần áo để chống cự, nhưng ở trước mặt của
đám người mặc áo trắng đã có chuẩn bị từ trước, những sự chống cự này thường
trở nên rất yếu ớt. Nhưng cho dù chống cự nhợt nhạt thì cũng làm chậm lại quá
trình giết hại, mỗi một tầng đều sẽ có rất nhiều tên áo trắng ở lại làm ác, trên
một mức độ nhất định giảm bớt số lượng người tiếp tục xông lên những tầng
trên, điều này cũng giúp cho những người ở tầng trên có thêm thời gian để chạy
trốn. Cha mẹ, các chú và dượng út của Healy cũng đã cầm gậy gộc cùng với
mấy người đàn ông khác ở tầng này ngăn ở cầu thang.
"Healy, Healy, mau trốn, mau trốn đi, dắt theo mấy đứa em cùng nhau trốn!"
Mẹ của Healy đẩy ở sau lưng cô, ra hiệu cô mau trèo xuống sợi dây nối lại bằng
mấy tấn ga trải giường.
"Mẹ, mọi người cũng nhanh leo xuống đi!"
Healy cũng không trì hoãn quá lâu, sau khi mấy đứa em đều trèo xuống dưới, cô
cũng nắm chặt sợi dây làm từ ga giường rồi trèo xuống dưới. Sau khi mấy đứa
em họ và em trai của cô trèo xuống, Healy cũng chạm đất, cô đang lo lắng nhìn
về phía trên, chờ mọi người cùng xuống. Nhưng vào lúc này, hai người mặc áo
bào trắng chạy đến nơi này.
"A ha, ta vốn cho rằng hai chúng ta tới trễ, không thể theo kịp, bây giờ phát
hiện, chúng ta đến vừa kịp lúc!"
"Ta thích con nhỏ này, ồ, nhìn thấy cái mông của nó thì ta đã cảm giác mình
cứng lên rồi."
"Đến lúc đó ta tới trước, ngươi thứ hai."
"Mẹ nó, dựa vào cái gì!"
"Bởi vì tốc độ của ta nhanh hơn người!"
"Ngươi... Thôi được rồi."
"Mấy đứa đi mau!"
Healy nhặt một cành cây từ dưới đất lên, bảo mấy đứa em nhanh chóng chạy
trốn, còn cô thì một mình đối mặt với hai người mặc đồ trắng này, bây giờ cô rất
sợ hãi, nhưng cũng không phải hoàn toàn bối rối, về mặt gan dạ, cô cũng đã
được rèn luyện rất nhiều ở nhà của thiếu gia.
"Như vậy đi, ngươi cùng với hai người chúng ta một đêm, chúng ta sẽ tha mạng
cho ngươi, thấy thế nào?"
"Ta thích cái mông của ngươi đấy, chỉ cần ngươi có thế để cho ta cảm thấy hài
lòng dễ chịu, chúng ta sẽ tha cho ngươi, dù sao thì hai chúng ta cũng không
giống bọn họ đâu, chúng ta nhân từ và cũng lương thiện hơn đấy."
Vừa dứt lời, thì hai ngón tay xuất hiện ở bên mặt của hai tên này, cảm giác lạnh
lẽo thấu xương trong nháy mắt lan khắp toàn thân bọn họ. Bọn họ vô ý thức
muốn hé miệng la lên, lại phát hiện mình cũng không la ra được âm thanh nào,
mà lại cơ thể như đang bị một luồng sức mạnh vô hình nhấc lên, hai chân đã rời
khỏi mặt đất. Một khuôn mặt từ từ xuất hiện giữa hai người bọn họ, mỉm cười
nói:
“Nghe nói, hai ngươi đang muốn cướp cái mông của thiếu gia nhà ta sao?"