"Còn phải đợi thêm những đội khác sao?" Karen hỏi.
Luân Hồi thần giáo có hai tiểu đội đi vào nơi này nên tổng cộng là 12 người, ở
chỗ này tính luôn Lango thì mới chỉ có 6 cái.
"Chúng ta chỉ còn lại 6 người, bởi vì nửa đường xuất hiện chút ngoài ý muốn."
Mặt Lango mỉm cười mà nhìn xem Karen "Đội hình của các ngươi cũng còn rất
hoàn chỉnh."
Trong làn sóng truy sát người tham gia thí luyện kia của Rylisa, những người
tham gia thí luyện của Luân Hồi Thần Giáo vốn nghĩ mình đã an toàn, sau đó bị
tấn công bất ngờ từ những người bên phía Luân Hồi, thương vong thảm trọng.
"Chúng ta hơi may mắn một chút, vậy còn một tiểu đội kia thì sao?"
"Tạm thời còn không biết tình huống của bọn họ, có lẽ còn có người sống sót,
có lẽ cũng không có, có điều bây giờ căn bản không có cách nào để tìm kiếm
bọn họ, nếu như bọn họ vẫn còn sống mà nói, chắc là sẽ đến tế đàn để chờ đội
trận pháp dịch chuyển."
"Vậy chúng ta bây giờ…"
"Bên ngoài bây giờ rất loạn, Xám Nguyệt trên trời cũng mới vừa biến mất một
nửa, ta tin tưởng trừ phi đến lúc Cánh Cổng đóng lại, bên ngoài chắc là cũng
không nhớ đến chuyện đưa chúng ta trở về, cho nên chúng ta dự định tự mình
khởi động trận pháp dịch chuyển để rời đi trước."
"Vậy chúng ta xem như vừa lúc đi nhờ xe?" Karen mỉm cười nói.
"Ừm, hình dung rất chuẩn xác, có điều, nếu như chúng ta không xuất hiện mà
nói, các ngươi có phải dự định sẽ tự mình đi qua Cánh Cổng Luân Hồi hay
không?"
"Đúng vậy, ta có quyết định này, bởi vì chúng ta không muốn tiếp tục này ở lại
chỗ này, bởi vì không rõ ràng sẽ còn gặp phải nguy hiểm gì."
"Vậy ngươi có biết nếu như đi bộ xuyên qua Cánh Cổng Luân Hồi sẽ phải chịu
áp lực như thế nào sao, thần uy của Cánh Cổng, có thể làm cho ít nhất một nửa
số người, linh hồn tan rã, không thể đi ra."
"Ta không biết." Karen rất ngay thẳng mà thừa nhận, "Ta nghĩ nếu như gặp phải
loại tình huống này, ta sẽ kịp thời dẫn các đội viên của mình rút về, sẽ không
cậy mạnh."
Lango rút ra hai thanh đao trên lưng mình, cắm nó xuống dưới mặt đất, từ trên
thanh đao phóng ra ánh sáng màu xám, đầm lầy phía dưới bắt đầu mở rộng.
"Còn phải cần một khoảng thời gian, ta sẽ triệu hồi hai Người Khổng Lồ Lạc
Lối để đưa chúng ta trở về."
"Vất vả rồi, rất cảm ơn."
"Không có gì, đúng rồi, ngươi gọi là Karen đúng không?"
"Đúng thế."
"Vậy chắc ngươi cũng quen biết hắn nhỉ?" Lango đưa tay chỉ về Peder đứng ở
phía sau, "Hắn từng bị ngươi dạy dỗ qua phải không?"
"Có biết, chúng ta từng trao đổi giao lưu với nhau."
"Ha ha, cái thứ không có tiền đồ như hắn, ở bên ngoài bị người ta đánh, không
nghĩ cách tăng cường thực lực của mình lên để đánh lại, ngược lại thừa dịp tiến
vào Cánh Cổng để báo với trưởng bối, hi vọng mượn tay của Thần Giáo để báo
thù ngươi. Nhà Simerson, cũng giống như cái Luân Hồi Thần Giáo này vậy, là
càng ngày càng không được, như vậy đi, ta nhìn hắn có vẻ cũng không thoải
mái, bây giờ ngươi đánh hắn một trận đi."
"Chuyện này không tính là gì, chỉ là người trẻ tuổi không hiểu chuyện mà thôi."
"Ha ha."
Karen để ý đến, khi Lango nói ra những lời này, Peder đứng ở phía sau ngoại
trừ mặt mũi đỏ bừng ra, thì cũng không có động tác khác, điều này có nghĩa là
tên Lango này không phải là người tham gia thí luyện bình thường, hẳn là
trưởng bối của hắn, kinh nghiệm rất sâu.
Suy nghĩ đến việc giới hạn tuổi tác khi tiến vào trong Cánh Cổng Luân Hồi, cho
nên, tên Lango này là người của Luân Hồi Thần Giáo trong Cổng, chiếm giữ cơ
thể của người tham gia thí luyện?
Đầm lầy dâng lên, từ giữa xuất hiện hai Người Khổng Lồ, phía sau lưng của
bọn nó đều có một cái khung sắt lớn.
"Tranh thủ thời gian ra ngoài đi, ta sợ đợi chút nữa sẽ còn có chuyện gì khác
phát sinh thêm." Lango nói.
"Được rồi."
Không gian của lồng sắt trên lưng của người khổng lồ cũng rất lớn, 12 người
cũng dễ dàng đứng vào trong.
Ngay sau đó, trên đầm lầy phóng ra ánh sáng, người khổng lồ lúc trước ngồi
xổm xuống, lập tức bắt đầu nhảy vọt lên.
Sau một khoảng thời gian rung lắc kéo dài khá lâu, đến khi kết thúc, hai người
khổng lồ đã xuất hiện trên bậc thang phía ngoài của Cánh Cổng Luân Hồi.
Phóng tầm mắt nhìn tới, phía trước khắp nơi đều là dấu vết chiến đấu, khắp nơi
có thể thấy được xác chết, trong không khí, còn tràn ngập các loại mùi nồng
nặc.
"Đã xảy ra chiến tranh sao?"
"Bọn họ ở chỗ này chặn đánh Bích Thần?"
Các đội viên bởi vì không có tư cách quan sát trực tiếp, cho nên cũng không rõ
ràng lắm về tình huống từng phát sinh bên ngoài.
Karen quan sát đến bốn phía, trong lòng suy nghĩ sau trận chiến này thì rốt cuộc
Luân Hồi Thần Giáo tổn thất sẽ lớn đến chừng nào, sau hai lần tổn thất nặng nề
liên tiếp, Luân Hồi Thần Giáo lại có thể giữ được địa vị của Luân Hồi Thần
Giáo hay không?
Có một việc có thể xác định đó chính là, Luân Hồi Thần Giáo bây giờ đúng là
không rảnh rỗi để đi chú ý đến những người tham gia thí luyện, sau khi ra ngoài
thật lâu cũng không có ai tới đón.
Cuối cùng vẫn là nhờ Pacio lấy ra đạn tín hiệu của Trật Tự Thần Giáo, sứ đoàn
bên phía Trật Tự đến đón người, vậy mà còn sớm hơn người của Luân Hồi Thần
Giáo đến tiếp đón đám người Lango.
Trụ sở của sứ đoàn cũng không xa, ngay ở bên ngoài thành trấn, sau khi vào nơi
này, đám người Karen được tiếp đãi rất tốt.
Bác sĩ giáo hội bắt đầu giúp mỗi người kiểm tra cơ thể, Grovin mang theo mấy
tên thần quan lớn tuổi khác, kiểm tra trạng thái linh hồn của tất cả mọi người,
làm ghi chép, lắng nghe báo cáo.
Hai phần kiểm tra rất nhanh cũng kết thúc, tiếp theo là thời gian mọi người rửa
mặt nghỉ ngơi, sau khi mọi thứ đều kết thúc, mọi người đều bị sắp xếp vào lều
riêng của mình để nghỉ ngơi.
Sau khi tắm một cái, Karen và Ventura cùng đi về lều vải, Ventura trải chăn mền
giúp cho Karnen, sau đó thì chui vào trong chăn của riêng mình, nhìn thấy
Karen chỉ ngồi ở bên kia, Ventura hơi nghi ngờ một chút nói:
"Đội trưởng, ngài không nghỉ ngơi sao?"
"Ta còn có việc, chờ một chút."
Quả nhiên, vừa dứt lời, Grovin đã vén cửa rèm lên, nhìn Karen một chút, sau đó
rời đi.