Số 13 Phố Mink

Chương 1255: Thần khóc (3)




Chiến lực cấp cao không có toàn lực xuất chiến, quân đoàn phía dưới bởi vì

nguyên nhân phối hợp không ăn ý, không chỉ không có thể phát huy ra được

hiệu quả vốn có, ngược lại bởi vì mất đi sự kiềm chế của chiến lực cấp cao, dẫn

đến những thần quan cấp thấp phía dưới thương vong càng nghiêm trọng hơn.

Dưới sự bất đắc dĩ, Romir chỉ có thể dùng danh nghĩa của Người Gác Cổng

Luân Hồi đương thời mà hạ lệnh thổi lên kèn lệnh Luân Hồi.

Đây có lẽ là một lá bài tẩy cuối cùng của Luân Hồi Thần Giáo, tác dụng lúc đầu

của nó hẳn là để bảo vệ Luân Hồi Cốc, là một hàng phòng ngự cuối cùng của

trung tâm Luân Hồi Thần Giáo.

Luân Hồi Cốc là một hòn đảo chiếm diện tích cực lớn, nhưng khu vực sinh sống

của các tín đồ bên trong nếu so sánh tương đối với diện tích cả hòn đảo này mà

nói cũng chỉ chiếm một phần rất nhỏ.

Tiếng kèn thổi lên, trong hang động, khe hở, mây mù, đầm lầy của từng khu

vực, những nơi không thể nào thám hiểm, xuất hiện tiếng vang.

Phía nam, có một đội binh sĩ xương khô đang sắp xếp đội ngũ chỉnh tề mà tiến

đến, trong đoàn quân xương khô, có một bộ xương màu đen thể trạng rất lớn,

một bộ xương màu tím và ba bộ xương của người khổng lồ phía trên có đầy phù

văn.

Phía bắc, có một bầy vong hồn lang thang tới, trên người bọn chúng tản ra oán

niệm nồng nặc cực kỳ, càng có một bầy linh hồn gần như có thực thể đang được

một vong hồn chỉ huy.

Phía tây, một đám xác sống vừa gào thét vừa chen chúc đi đến nơi này với điệu

bộ ngờ nghệch.

Phía đông, một đám huyễn ảnh của những con yêu thú khổng lồ đang lao nhanh

về phía nơi này, trên người của vài con yêu thú khổng lồ, còn mang theo xích

sắt cũ kỹ ở trên người.

Bọn chúng từ bốn phương tám hướng gia nhập vào chiến trường, rất nhanh, trên

người Rylisa đã bị bọn chúng bám đầy.

Bọn chúng hoặc là sinh vật vong linh, hoặc là linh hồn bị nô dịch, có thể chịu

đựng thương tổn rất cao, cho dù Thần muốn tiêu diệt bọn chúng, cũng cần phải

tiêu hao nhiều sức mạnh hơn.

"̀m!"

Một con Rồng xương va vào trên người của Rylisa.

Ngay sau đó, hai tên khổng lồ xương, mỗi con bắt lấy một bên tay của Rylisa.

Sau đó là vô số sinh vật linh hồn ùa lên, bắt đầu liều mạng gặm nuốt cơ thể của

Rylisa, cho dù những sinh linh nhai nuốt Thần sẽ ngay lập tức bị tiêu diệt,

nhưng chúng nó vẫn xuất hiện như tre già măng mọc dưới tiếng kèn lệnh.

Trên người của Rylisa bắt đầu xuất hiện ngọn lửa màu vàng, Con Rồng xương

cùng với hai bộ xương khổng lồ kia đang nhanh chóng bị hỏa táng, những sinh

vật vong linh leo lên trên người Rylisa cũng theo đó mà hóa thành tro bụi.

Bà ta ngẩng đầu, phát ra một tiếng rít gào, bắt đầu gần như điên cuồng mà tấn

công bốn phía, những con côn trùng lúc nãy nhập vào người bà ta, vào lúc này

bắt đầu từng cái tách ra, hóa thành hình người, sau đó phát ra tiếng gào thét,

nhào tới các sinh vật vong linh xong quanh. Chiến đấu vẫn còn tiếp tục.

Ánh mắt Romir bình tĩnh nhìn về cảnh tượng phía trước, thỉnh thoảng lại tiếp

tục ra lệnh, đưa thêm lực lượng mới tham gia vào.

Nhưng sinh vật vong linh từ bốn phía, số lượng giống như là vô tận vậy, những

con côn trùng được Rylisa triệu hồi ra kia dần dần bị áp đảo, đám sinh vật vong

linh lại lần nữa nhào lên người của Rylisa.

"Bắt đầu đi." Romir mở miệng nói.

Từng người từng người người thần quan mặc thần bào Luân Hồi có thêm tộc

huy khác nhau dần dần nổi lơ lửng trên không, bọn họ triệu hồi ra linh hồn khế

ước của mình, hơn nữa là dùng việc thiêu đốt bản thân mình để cung cấp cho

linh hồn khế ước, lấy được thực lực mạnh nhất trong một khoảng thời gian

ngắn.

Trong chốc lát, càng nhiều bộ xương khổng lồ và Rồng xương xuất hiện, còn có

rất nhiều vong linh mạnh mẽ đang gia nhập cuộc chiến. Rylisa dần dần bị áp chế

xuống, bà ta vẫn giãy dụa mãnh liệt như cũ, nhưng mỗi lần tiêu diệt và xua đuổi

vong linh sinh vật dần dần ít đi.

Đám kiến, đang sắp cắn chết voi...

"Creed, lần trước trong kế hoạch khai chiến với Luân Hồi, nếu như chiến sự

phát triển đến muốn giai đoạn tiến công Luân Hồi Cốc, loại tình huống này đã

được cân nhắc đến trong kế hoạch hay chưa?"

"Báo cáo ngài, là có cân nhắc đến, kế hoạch lúc ấy nếu như chiến tranh phát

triển đến Luân Hồi Cốc, lúc đối mặt tình huống này, chúng ta sẽ sử dụng lực

lượng của Kỵ Sĩ Đoàn Thứ Nhất để giảm bớt thương vong của người sống."

"Ừm, việc nên làm." Đại Tế Tự Norton gật gật đầu.

Hồng y giáo chủ Creed tiếp tục hỏi: "Thưa ngài, lần này Luân Hồi Cốc tiêu hao

rất lớn, lá bài này cũng đã dùng đến, những thứ này, mặc dù còn kém rất xa với

Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất của chúng ta, nhưng đây cũng là nội tình thật sự mà Luân

Hồi để dành."

"Ta biết ngươi muốn nói cái gì, nhưng một cái Luân Hồi Thần Giáo suy yếu và

đi xuống, đã không thích hợp để chúng ta tiếp tục ra tay với nó, ít nhất là lúc

này cũng không thích hợp.

Ta không hi vọng kích thích sự e ngại và mâu thuẫn của các Thần Giáo khác đối

với Trật Tự Thần Giáo chúng ta, cuối cùng dẫn đến bọn chúng chấp nhận liên

minh và đoàn kết lại.

Mặt khác, tiếp theo ta chuẩn bị khởi động chương trình nghị sự, đặt ra một loạt

kế hoạch nâng đỡ và giúp đỡ Luân Hồi Thần Giáo, việc như điều khoản trong

lần đàm phán trước có quy định Luân Hồi Thần Giáo muốn cử người trẻ tuổi

đến Trật Tự Thần Giáo chúng ta để trao đổi và học tập có thể tăng lên, hiện tại

Luân Hồi Thần Giáo bị thương nghiêm trọng, chắc chắn không có cách nào để

bồi dưỡng tốt thế hệ trẻ tuổi của họ, vậu chúng ta sẽ giúp đỡ chuyện này cho tốt,

dù sao thì người trẻ tuổi mới là tương lai thần giáo, phương diện đãi ngộ tất cả

đều sẽ được nâng cao."

"Vâng, thưa ngài, tôi đã biết."

Norton khoanh hai tay, hỏi: "Sắp kết thúc rồi sao?"

"Cũng đã sắp rồi."

"Đáng tiếc, còn thiếu một màn kết thúc hoành tráng nữa, nếu không thì cũng

không đủ hoàn mỹ."

"Nhưng đây chính là hiện thực, thưa ngài."

"Ha ha."

Đại tế tự Norton giơ tay lên, người cầm roi tối cao của hệ thống Đòn Roi Kỷ

Luật - Verden đưa xì gà vừa mới châm xong lên.

"Creed, cũng là ngươi đã nói với ta, chiến tranh với Thần, không thể dùng tư

duy bình thường để cân nhắc, ha ha."

Một đoàn sương mù bay ra từ trong miệng của Đại Tế Tự Norton, để cho mặt

mũi của ông ta trở nên mơ hồ.

Phía dưới, Creed không khỏi nghĩ đến lúc trước mình đi vào đại điện đã thấy

được tình cảnh một Norton đang làm việc, một Norton khác thì đang đọc sách.

Cũng không nhịn được nhớ tới một lời truyền miệng, đó chính là vị Đại Tế Tự

này mặc dù không có gia tộc, nhưng bản thân ông ta, rất có thể là một người

thừa kế của vị nào đó bên trong thần thoại tự thuật.

Vốn dĩ, Creed là không tin tưởng lời truyền miệng này, nhưng nhìn xem lúc thái

độ lúc trước của ngài Đại Tế Tự Rasma tiền nhiệm khi đối mặt với Trật Tự

Thần Điện, lại nhìn thái độ của Norton đối với Trật Tự Thần Điện … Trong

lòng Creed cũng bắt đầu dao động.

Vốn dĩ tầng lớp lãnh đạo trong nội bộ thần giáo đều nghĩ rằng vị này là một

người do Đại Tế Tự Rasma đề cử lên làm người kế nhiệm vị trí lâm thời sau khi

vội vàng từ chức, bây giờ, đã có không ít người ý thức được, có lẽ Đại Tế Tự

Rasma nhanh chóng rời chức, có lẽ cũng có một phần nguyên nhân là vì Norton.

• • • • • •

Rylisa đã ngã nhào xuống đất, cơ thể của bà ta đang bị gặm nhắm và bào mòn,

ngay cả xương cốt, đều xuất hiện từng vết nứt.

Mọi việc, tựa như sắp kết thúc.

Nhưng vào lúc này, hai con ngươi Rylisa hóa thành màu đỏ đậm hoàn toàn,

bóng người của Lynda xuất hiện trên trán của bà ta, khoanh tay, cúi đầu.

"Thần, ngài đang khóc sao?"

"Thần, ngài tại bi thương sao?"

"Thần, ngài đang tức giận sao?"

Lynda ngẩng đầu, cao giọng nói:

"Vậy thì để bọn chúng, lắng nghe tiếng ngài khóc than, cảm giác được sự bị

thương của ngài, chịu đựng cơn phẫn nộ của ngài đi!"

"Ông!"

Rõ ràng cái gì cũng không thay đổi, nhưng ở trong nhận thức của mỗi người,

tựa như không gian xung quanh lập tức yên tĩnh lại. Romir mở to hai mắt, lập

tức giơ tay lên, phát ra mệnh lệnh:

"Tất… cả… lùi… về … sau!"

Nhưng âm thanh và động tác của Romir, trong nhận thức của bản thân bà ta và

những người khác, đều trở nên cực kỳ chậm chạp. Màu đỏ như máu từ trong hai

con ngươi của Rylisa tràn ra ngoài,

Trong chốc lát,

Cả Luân Hồi Cốc đều bị bao trùm bởi một màu đỏ!