Karen nhìn về phía Gaitanbert, lúc trước khi vừa tiếp xúc với hắn, trong lòng
Karen đã cảm thấy rất kỳ lại, vị này đã từng là người canh gác cổng lớn của Trật
Tự Thần Điện, làm sao bây giờ lại cho người ta một loại cảm giác "Ngoài mạnh
trong yếu".
Đây cũng là nguyên nhân mà Karen chắc chắn Gaitanbert lúc này tuyệt đối
không phải là vị Gaitanbert trước kia, một vị từng giữ vị trí quan trọng kia và
chấp hành nhiệm vụ bí mật, đồng thời còn là nhân vật xuất hiện trên tranh tường
của nội bộ Trật Tự Thần Giáo, sẽ là một loại người như thế này.
Lúc trao đổi cùng với bệnh nhân, cần thông qua các phương diện như ngôn ngữ,
biểu lộ và các hành động trong lúc vô thức mà quan sát và phân tích suy nghĩ
trong lòng của bệnh nhân, mà trong tình huống ý thức linh hồn đối mặt với
nhau, ngược lại có thể lược bỏ những quá trình này, bởi vì sự giao tiếp lúc này
thật ra đều là sự rung động phát ra từ ý thức linh hồn.
Gaitanbert tựa như đã đoán được vài thứ, ví như việc Trật Tự hóa truyền thừa
của huyết mạch, rốt cuộc có ý nghĩa như thế nào. Sau đó, hắn cực kỳ hoảng hốt,
cũng cực kỳ sợ hãi, sự nhát gan và bất lực kia thể hiện ra một cách rõ ràng và vô
cùng trực tiếp.
Thậm chíKaren còn cảm nhận được, nếu như lúc này Gaitanbert vẫn còn có
thực thể, còn ở trong hình thái của con sư tử kia mà nói, thì bây giờ hắn sẽ
giống như một con chó mà nầm cuộn mình trong góc, run lẩy bẩy.
Cho dù hắn không phải là Gaitanbert thật sự, mà là ý thức bên ngoài chiếm giữ
thân phận Gaitanbert thì cũng không nên là bộ dáng này mới đúng.
Karen không khỏi có chút nghi ngờ, hắn có phải từng bị ai đó thuần hóa rồi hay
không.
Có vài người và động vật, lúc bình thường nhìn có vẻ bình thường, nhưng chỉ
cần kích thích đến một điểm tới hạn, trong nháy mắt sẽ tiến vào một trạng thái
khác. Karen mở miệng nói: "Bây giờ giải trừ khống chế của ngươi với tấm
khiên chắn kia đi."
Gaitanbert lập tức nói: "Được rồi."
Tấm khiên rời khỏi sự khống chế của Gaitanbert, bị Karen hút qua, Xiềng Xích
Trật Tự lại xuất hiện một lần nữa, giống với thanh đoản đao lúc nãy, Karen cũng
hoàn thành quá trình thanh tẩy nó.
Nếu như cẩn thận quan sát, có thể phát hiện sợi xích mà Karen dùng để "Thanh
Tẩy", có dính một ít màu tím.
"A…"
Từ sâu trong linh hồn, cảm giác đói bụng cồn cào lại truyền đến một lần nữa,
khi thế linh hồn của Karen, cũng trong nháy mắt trở nên có sức tấn công hơn.
Con người trong lúc đói, thường thường sẽ biểu hiện ra trạng thái táo bạo và dễ
nóng nảy hơn.
Gaitanbert lập tức nói: "Ngài là người thừa kế của vị vĩ đại nào?"
Karen biết, đây là Gaitanbert tưởng nhầm mình thành người thừa kế của một
nhân vật vĩ đại nào đó, tựa như là giáo viên Marvalho đã dạy thuật pháp 【
Pháo Đài Hắc Ngục 】 cho bọn họ, hắn ta chính là người thừa kế mảnh vỡ ký
ức của Marchettini - một trong mười hai Kỵ Sĩ Trật Tự.
Nếu đặt ở thần giáo khác, giống như là thần tử của Thần chi nhánh, chỉ có điều
Trật Tự Thần Giáo bởi vì không có Thần chi nhánh, cho nên cũng không tồn tại
cách gọi thần tử, nhưng hệ thống dưới trướng của Thần Trật Tự năm xưa, thật ra
thậm chí còn ưu tú hơn thể hệ của các Thần chi nhánh khác, chỉ đơn giản là
không có danh phận của Thần mà thôi.
Dưới mắt nhìn của Gaitanbert, chỉ có người thừa kế, kế thừa năng lực đặc biệt
của những vị vĩ đại kia, mới có thể sử dụng ra những thủ đoạn khiến người khác
kinh sợ như vậy, mới có thể để cho cấp bậc Trưởng Lão Thần Điện để lại tinh
hoa huyết mạch trong người!
Đối mặt với sự hiểu lầm này, Karen không có lựa chọn đi giải thích gì thêm, mà
là mở miệng nói: "Giao phần ký ức thuộc về Gaitanbert kia cho ta."
Gaitanbert đáp lại nói: "Tôi có thể giao nó cho ngài, mặc dù việc này sẽ khiến
cho linh hồn của tôi suy yếu đi rất nhiều, nhưng chỉ cầu xin ngài có thể ban cho
tôi một con đường sống."
"Chỉ cần ngươi giao nó cho ta, ta sẽ không giết ngươi, ta dùng sự trung thành
với Thần Trật Tự mà thề."
"Được rồi."
Gaitanbert lập tức duỗi tay ra, đâm vào bộ ngực của mình, thời gian dần trôi
qua, một quả cầu ánh sáng màu vàng đang từ từ bị hắn lấy ra từ trong cơ thể.
Karen cẩn thận chú ý đến quả cầu ánh sáng kia, đây chính là thứ mà lãnh đạo
của Trật Tự Thần Giáo muốn có được.
Chỉ cần có thể mang nó về, cho dù không thể đưa linh hồn của Gaitanbert và
Fornites thể, ban lãnh đạo cũng sẽ không để ý. Có điều, đây có phải cũng có
nghĩa, sau khi có được quả cầu ánh sáng này thì bên phía Fornites có cũng được
mà không có cũng không sao rồi? Cho dù là như vậy, cũng cần tìm một lời giải
thích hoặc cái cớ phù hợp.
Lúc nghi thức ký kết khế ước đang được tiến hành, bị Luân Hồi Thần Giáo đánh
lén?
Hai ngài ấy vì bảo hộ tôi và Muri, chém giết cùng với người của bên Luân Hồi
Thần Giáo để chặn lại phía sau, còn giao quả cầu ánh sáng này lại để cho chúng
tôi mang về cho Thần Giáo?
Vì sao bên phía Luân Hồi Thần Giáo lại muốn tham gia vào sự kiện lần này?
Bọn họ chắc chắn không dám mạo phạm đến Trật Tự Thần Giáo của thế giới
bên ngoài vào lúc này mới đúng. Chả nhẽ là vì quả cầu ánh sáng này sao?
Không, Luân Hồi Thần Giáo cũng không biết những việc liên quan đến quả cầu
ánh sáng này, nếu không thì không cách nào giải thích được vì sao đã nhiều năm
như vậy, vì cái gì mà bọn họ không đến lấy nó đi.
Mà lại, mình cũng không nhìn thấy rõ ràng nội dung trong quả cầu ánh sáng
này, xem ra, muốn đọc được nội dung cũng rất khó, mà lại tất nhiên sẽ để lại
dấu vết, cho nên dùng quả cầu ánh sáng này làm điểm lợi ích then chốt của việc
này trên cơ sở không biết được nội dung của nó thì có chút không quá phù hợp.
Vậy thì phải lấy cớ như thế nào đây?
Luân Hồi Thần Giáo đã khống chế Gaitanbert và Fornites, để lại cấm chế trong
cơ thể của họ, hai người họ vì có thể đưa quả cầu ánh sáng này ra ngoài mà vào
lúc trước, họ đã không tiếc phải phối hợp với Luân Hồi Thần Giáo để diễn kịch,
về sau khi Luân Hồi Thần Giáo phát hiện điều bất thường nên muốn can thiệp,
hai người bọn họ chặn đường phía sau để bảo vệ đoàn người của mình, hoàn
thành việc tận trung với Trật Tự Thần Giáo.
Ừm, lý do này đã đầy đủ, mà lại cũng rất hợp tình hợp lý