Số 13 Phố Mink

Chương 1195: Vị Thần thứ nhất trở về (1)




Đây là tình huống như thế nào?

Karen cũng không khỏi phải vừa giữ nụ cười trên mặt vừa quay người lại nhìn

về "Pall" đứng ở phía sau mình.

Trong tay Pall cầm gậy phép, trên người tỏa ra sự uy nghiêm, bên trong hai con

ngươi, càng có hai ngọn lửa cháy chập chờn khiến người ta cảm thấy khó thở.

Đứng trước mặt luồng khí thế này, người phụ nữ trên lưng của bọ rùa bắt đầu

run rẩy nhè nhẹ.

"Ngươi muốn giành với ta sao?"

Người phụ nữ lập tức hoảng sợ mà cúi thấp đầu, nói: "Không, tôi không dám."

Nói xong, người phụ nữ lại chui vào bên trong bọ rùa, bọ rùa hạ thấp dáng

người, lộ ra vẻ dịu dàng và ngoan ngoãn hơn so với trước kia. Linh hồn đối với

linh hồn, về mặt cảm giác, có thể cảm nhận được càng chân thực hơn.

Nhưng vào một số thời điểm, loại cảm giác chân thật này lại có thể dễ lừa gạt

người khác nhất.

Đương nhiên, điều này cũng có quan hệ với hoàn cảnh đặc thù của thế trong

Cổng này, ở chỗ này tất cả đều là thể linh hồn, mọi người đã sớm tập thành thói

quen dùng khí thế của linh hồn để biểu thị ra sự mạnh mẽ của mình, ngược lại

để cho Pall có cấp độ linh hồn rất cao nhưng thực lực thật sự lại yếu không thể

tả lợi dụng được sơ sót này.

Karen đưa tay chỉ về phía trước, nói: "Đi qua sườn núi phía bên kia, bỏ đi

phòng hộ rồi đi vào bên trong trận pháp, ngươi sẽ trông thấy đối tượng ký kết

khế ước với mình, đi đi."

"Vâng." Bọ rùa bay về hướng bên kia đi.

Đợi một hồi, cảm giác được trận pháp phía sườn núi được kích hoạt, Karen

xoay người, mặt hướng về Pall. Trong nháy mắt Pall bỏ xuống vẻ uy nghi lạnh

lùng vừa này, hưng phấn mà quơ quơ gậy phép, cười nói:

"Ha ha, vừa mới nãy có phải ta rất có khí thế đúng không, meo!"

"Chuyện gì xảy ra? Là bởi vì hoàn cảnh đặc biệt của thế giới trong Cổng để cho

cô trở nên linh động hơn rồi sao?"

Lúc trước khi mình sử dụng sức mạnh của Thủy Tổ Ellen, hình chiếu của Pall

cũng sẽ xuất hiện, nhưng đều là hai mắt nhắm nghiền lại, chỉ tăng cường năng

lượng thuộc tính Hỏa cho mình mà thôi, đây là lần thứ nhất Karen trông thấy

Pall linh động như vậy.

"Ta cũng không biết được, có lẽ cũng có một phần nguyên nhân là vậy đi, ở chỗ

này, tất cả những thứ liên quan đến năng lượng linh hồn, chắc hẳn đều sẽ bị giải

trừ đi những hạn chế vốn có, ta cảm thấy nguyên nhân chủ yếu là bởi vì mấy

ngày sau khi cậu đi, mỗi ngày ta đều đang cố gắng ăn uống thuốc bổ, với lại

cũng luôn siêng năng luyện tập tín ngưỡng gia tộc

Sức mạnh, hiệu quả, cực kỳ rõ rệt!"

"Thuốc bổ có hiệu quả tốt như vậy sao?"

"Ừm, ba mẹ của Ashley thật sự là rất nhiệt tình, thậm chí là loại thuốc bổ

chuyên dụng dành cho các loại yêu thú quý hiếm đều đưa đến cho chúng ta một

phần, cậu phải quan tâm đến Ashley nhà người ta một chút nha, ta cảm thấy ta

còn phải tiếp tục dùng thêm nhiều đợt trị liệu đấy."

"Chuyện này không cần cô phải nói."

"Đến đây, con chó ngu, sủa cho bé Karen nghe xem nào. Karen, cậu nghe được

không, con chó ngu đang gọi cậu đấy."

"Không nghe được."

"A, cũng đúng, nếu cậu nghe không được, vậy ta giúp chuyển lời nó nói cho cậu

nghe, gâu gâu meo!"

"Mọi người trong nhà vẫn khỏe chứ?"

"Đều rất tốt, không có chuyện gì xảy ra, a, mấy hôm trước yêu tinh radio bỗng

nhiên ôm quyển bút ký kia mà khóc ròng ròng."

"Ôm quyển bút ký mà khóc sao?"

"Ừm, có thể là hắn ta lại lĩnh ngộ ra được đạo lý sâu sắc gì đó từ trong quyển

bút ký, có đôi khi ta cũng hoài nghi, hắn nghiên cứu ra được nhiều thứ như vậy,

lúc cậu viết bút ký, thật sự đều đã nghĩ đến chúng sao."

"Thật ra Alfred cũng không phải chỉ đang nghiên cứu về tôi."

"Con chó ngu bây giờ cũng thích ở chung một chỗ với Alfred đấy, còn những

người khác thì vẫn ổn, Dora và Doreen mỗi ngày đều đi học, bây giờ càng ngày

càng sáng sủa hơn, phu nhân Lake hôm trước đến nghĩa trang để tảo mộ, dạo

này cái mông của Healy càng to hơn một chút."

"Loại phương pháp này rất tốt, về sau lúc đi ra ngoài, còn có thể tiết kiệm chút

tiền điện thoại."

"Vậy cậu có biết ta phải trả giá cỡ nào không, sau khi nói chuyện lần này với

cậu xong, thì có lẽ ta cần phải ngủ suốt hai ngày hai đêm đấy."

"A, như vậy sao."

"Có phải cậu đang cảm thấy ta ngủ hai ngày hai đêm cũng không sao phải

không, dù sao thì ta cũng ở nhà không làm gì?"

"Không có."

"Cậu có ý đó!"

"Vậy thì nói vài thứ có tác dụng đi, nói cho Kevin, bây giờ tôi đang ở Hang Đá

Hắc Ám."

"A, được rồi. Con chó ngu hỏi cậu, Hang Đá Hắc Ám là nơi nào? Mặt khác, ta

cảm thấy cái địa danh này lấy tên thật ngu ngốc."

"Vậy cô hỏi Kevin, nó có biết đến Xám Nguyệt không?"

"Con chó ngu nói nó biết, là do Thần Luân Hồi dùng con mắt của một Nữ Thần

Hệ Nguyệt mà luyện chế ra, được vinh dự làm viên minh châu chiếu sáng thế

giới trong Cổng.

"Nữ Thần hệ Nguyệt?”

Đây là lần đầu tiên Karen nghe được cách gọi này.

"Nói cho Kevin, vị trí bây giờ của ta, lấy Xám Nguyệt làm gốc, chắn hẳn là

đang ở phía Tây Nam của nó."

"Con chó ngu nói vị trí mà cậu đưa ra, quá rộng lớn, ai nha, ta cũng quên mất, ta

có thể tự mình đo mà!" Pall giơ gậy phép lên, bắt đầu vẽ một vòng tròn, đây là

đang bố trí một cái thuật pháp cỡ nhỏ.

Karen hơi kinh ngạc nói: "Khế ước cộng sinh có thể làm đến loại tình trạng này

sao?"

"Đương nhiên, chẳng qua là chúng ta lúc trước… a không, là do ta quá yếu, cho

nên không có cách nào cung cấp cho cậu sự trợ giúp gì cả. Cậu đã quên cái

người phụ nữ tên là Anita kia và sinh vật khế ước cộng sinh Rimmer sao, là cái

cục bông trắng mềm kia. Nó có thể giúp cô ta đánh nhau, biến thành áo giáp

bám trên người.

Hừ hừ, đây chẳng qua là hình thức biểu hiện cấp độ thấp nhất, chờ đến khi mọi

thứ hoàn toàn khôi phục lại, ta có thể xử lý tất cả giúp cậu, cấm chú nữa, hừ hừ,

ta cũng có thể dùng được mấy loại."

"Còn bây giờ cô đang làm cái gì?"

"Một cái thuật pháp định vị, do tự ta sáng tạo đấy, cậu cũng biết trước đây ta rất

thích ra ngoài thám hiểm, chắc chắn phải tự sáng tạo một vài loại thuật pháp để

dùng cho thuận tay rồi."

Thật ra nhiều lúc, Karen đều rất khó liên hệ con mèo nhà mình với hai chữ

"Thiên tài" này lại chung một chỗ.

Nhưng trên thực tế, Pall là một vị thiên tài thật sự, từ các chi tiết đều có thể cho

thấy điều này, không chỉ riêng là cảm xúc tùy ý khi nói đến việc tự sáng tạo ra

thuật pháp riêng mà còn có sự sợ hãi của bản thân Bernard đối với Pall.

Một chùm nhanh chóng chuyển động trước mặt Pall, tạo thành hình một quả

cầu