Phu nhân Ganfusen cùng bốn người thiếu niên đều nghe đến nỗi bối rối.
Bọn họ thật sự không biết, thì ra "Trong Cổng" mới là "Ngoài Cổng", mình mới
thật sự là đang ở "Trong Cổng", mà thế giới ở ngoài Cổng, Trật Tự Thần Giáo
vậy mà hùng mạnh như thế.
Karen cân nhắc qua chuyện nếu mình nói ra những lời này thì có phù hợp hay
không, vì sẽ phá vỡ nhận biết về thế giới này của họ, nhưng cuối cùng, Karen
vẫn là quyết định nói ra sự thật.
Bởi vì tình cảnh hiện tại của bọn họ, đã không thể càng tồi tệ hơn, thay vì để
bọn họ tiếp tục đau khổ giãy dụa ở chỗ này, không bằng nói cho bọn họ, ở ngoài
cửa có hi vọng chân chính.
Quả nhiên, ngoại trừ phản ứng của bà lão còn có chút chậm chạp, tâm tư có chút
trầm lặng ra, sau khi bốn người thiếu niên kia biết được sự thật thì tất cả lập tức
lộ ra vẻ sợ hãi xen lẫn vui mừng, cảm giác áp lực và chán nản lúc trước bị quét
sạch.
Bọn họ đã phải chịu đựng rất nhiều nỗi oan khuất và nhục nhã, bọn họ khát
vọng có thể thay đổi, sự nhận biết có tính đột phá này mới là điều mà bọn họ
mong muốn nhất.
Phu nhân Ganfusen rốt cục cũng tỉnh táo lại, lẩm bẩm nói:
"Thì ra Trật Tự chúng ta vốn hùng mạnh như vậy, Ganfusen nghĩ sai, nhưng ông
ấy, lại nghĩ đúng rồi."
Ông ấy nhận biết sai về tình cảnh của Trật Tự Thần Giáo ở "Thế giới trong
Cổng", nhưng niềm tin của ông ấy về sự lớn mạnh của Trật Tự Thần Giáo, là
chính xác.
Karen mở miệng nói: "Ta rất đáng tiếc vì không thể nói cho ông Ganfusen
những lời lúc nãy."
Phu nhân Ganfusen lập tức nói: "Tôi đã nhìn thấy vẻ mặt của ông ấy trước lúc
ra đi, ông ấy, đã ra đi mà không còn điều gì nuối tiếc."
Karen chỉ chỉ vào bốn thiếu niên trước mặt, hỏi: "Bốn người này, là cháu trai
của bà và ông Ganfusen sao?"
"Đúng vậy, bọn chúng là cháu trai của chúng tôi, mặc dù, không phải là ruột
thịt, con cái của chúng tôi đã chết ở trong cuộc truy sát, mà cha mẹ của chúng
nó, cũng giống như vậy, bọn họ, là cô nhi mà tôi và Ganfusen thu nhận, đều là
những đứa trẻ rất ưu tú."
Karen đưa tay vẫy vẫy với bốn người thiếu niên này, nói: "Tới đây, để ta xem
một chút."
Nghe được câu này, trên mặt phu nhân Ganfusen lộ ra vẻ kích động, lập tức thúc
giục nói: "Nhanh bước lên trước, nhanh lên.”
Bốn người thiếu niên lập tức đi đến trước mặt Karen, đứng thành một hàng
trước mặt Karen, có vẻ rất là câu nệ.
Ngay sau đó, Ashley phát hiện trong ánh mắt của đội trưởng có màu đen đang
chuyển động.
Lúc này Karen đang sử dụng Con Mắt Ám Nguyệt, chỉ có điều là được che lấp
bởi năng lượng Trật Tự.
Năng lực của Con Mắt Ám Nguyệt giai đoạn hiện tại đó là khả năng cảm nhận
về phương diện linh hồn trở nên nhạy cảm hơn, lúc trước khi mình và Muri nấp
đằng xa để quan sát tình hình, đã từng đưa ra đánh giá về tố chất của những
thiếu niên này.
Bây giờ sau khi dùng Con Mắt Ám Nguyệt để quan sát trong khoảng cách gần,
Karen phát hiện được đánh giá của mình lúc trước vẫn còn quá nông cạn, cường
độ linh hồn của bốn thiếu niên này để cho người ta phải kinh ngạc.
Điều này có nghĩa rằng tài năng bẩm sinh của bọn họ rất cao, đợi đến khi bọn
họ trưởng thành, bọn họ chính là chiến sĩ Trật Tự trời sinh.
Karen không khỏi đang nghĩ, ông Ganfusen lựa chọn nuôi dưỡng bọn họ, có lẽ
cũng là vì xem trọng tài năng của bọn họ,
Cho rằng sau khi trưởng thành, bọn họ sẽ là hy vọng của thần giáo nơi này trong
tương lại.
Cũng không thể vì vậy mà cho rằng Ganfusen là một con buôn, mà là hoàn cảnh
sinh hồn khốc liệt để ông ấy không có lựa chọn nào khác.
"Ashley, gọi Bart, Ventura, Illaman và Dehmel qua bên đây."
"Vâng, đội trưởng."
Chỉ chốc lát, bốn người Bart đã đi tới, Karen đứng dậy đi về phía bọn họ, sau
khi đến một khoảng cách nhất định, bố trí một cái kết giới giản dị.
Phu nhân Ganfusen đưa tay ôm lấy bốn người thiếu niên, rất chờ mong những
cũng rất là sợ hãi mà chờ đợi kết quả.
Bà biết muốn có lẽ sẽ có chuyện gì đó xảy ra, chuyện đó sẽ có ý nghĩa ra sao
đối với bốn đứa bé này, hoặc là nói là đối với một hoặc hay trong số chúng.
Illaman kinh ngạc nói: "Đội trưởng Karen, ý của ngài là để chúng ta lựa chọn
một trong bốn đưa bé này để ký kết khế ước linh hồn sao?
Dehmel cũng cảm thấy việc này vô cùng hoang đường: "Ngài xác định không
phải đang nói đùa chứ?"
Bart cũng có chút chần chờ, hiển nhiên, đó cũng không phải là kết quả trong
tưởng tượng ban đầu của cậu ta.
Bọn họ muốn tìm kiếm linh hồn mạnh mẽ để dựa dẫm, mà không phải chơi trò
chơi nuôi dưỡng ở chỗ này.
"Ta đã kiểm tra qua, tài năng bẩm sinh của bọn họ cực kỳ tốt, bây giờ bọn họ
vẫn chỉ là thiếu niên, chờ thêm mấy năm nữa, lúc cấp độ linh hồn của bọn họ
đến mức thành niên, cường độ linh hồn sẽ tăng lên thêm một bước.
Tương lai của bọn họ, thật ra cũng không kém với các linh hồn mạnh mẽ mà các
cậu muốn tìm trong thành Hesse, lợi ích như nhau, trước mắt hay là lâu dài,
thường thường nên lựa chọn lâu dài, lợi ích mới có thể tối đa hóa.
Còn có hai điểm rất quan trọng.
Một, bọn họ đều tín ngưỡng trật tự, các cậu cũng có tín ngưỡng giống với bọn
họ, mà lại chúng ta vừa mới cứu được bọn họ, cho nên về mặt tín ngưỡng hay
tình cảm đều rất thân thiết, ký kết khế ước linh hồn cùng với bọn họ, không chỉ
sẽ không xuất hiện các loại vấn đề như lạc lối, hay cảm xúc xung đột, bọn họ
trái lại sẽ giúp các cậu lĩnh ngộ thêm một bước trên con đường tín ngưỡng Trật
Tự của mình.
Tin tưởng ta, đề cao khả năng học tập là một việc rất quan trọng.
Hai, các ngươi cũng muốn cân nhắc thái độ của phía lãnh đạo chúng ta, chúng
ta thông qua tuyển chọn cuối cùng để tiến vào trong Cánh Cổng Luân Hồi, là vì
có thêm kinh nghiệm, đạt được sự giúp đỡ của linh hồn hùng mạnh là vốn liếng
về sau của chúng ta, nhưng cùng lúc đó... Các ngươi cho rằng bọn họ thật sự sẽ
hoàn toàn tin tưởng các ngươi sao?
Những vị lãnh đạo đó sẽ không lo lắng rằng các ngươi sẽ chịu sự ảnh hưởng của
linh hồn đó sao? Sẽ không lo lắng rằng các ngươi có khả năng lạc lối và ô uế?
Ban lãnh đạo chắc chắn sẽ trọng dụng các ngươi, nhưng cùng lúc, cũng sẽ đề
phòng các ngươi, trong bốn ngươi các ngươi, có ba người, trong gia tộc đều có
bối cảnh Kỵ Sĩ Đoàn, ta tin tưởng tương lai các ngươi chắc chắn sẽ trở thành
thành viên cấp cao trong Kỵ Sĩ Đoàn và sẽ hướng đến vị trí Quan chỉ huy.
Nhưng nếu các ngươi mang về linh hồn hùng mạnh thì tương lai của các ngươi
sẽ bị hạn chế chết ở một chỗ, nhiều nhất cũng chỉ leo đến bậc trung, không có
khả năng để cho các ngươi thật sự lên được vị trí tối cao.
Lúc chúng ta mang một linh hồn hùng mạnh ra khỏi Cánh Cổng Luân Hồi,
trong mắt của giới lãnh đạo thì chúng ta đã trở thành những công cụ hình người
mà không còn là người trong nội bộ.
Dung hợp cùng bọn họ, thì có thể tránh khỏi một vấn đề này, không chỉ sẽ
không bị mất điểm mà sẽ còn được thêm điểm, ở phương diện về sự trung thành
với Trật Tự, rất khó có người có thể so sánh được với các ngươi, bởi vì các
ngươi là một cơ thể hai linh hồn, toàn bộ đều tín ngưỡng Trật Tự.
Cho nên ta hi vọng ba người các ngươi có thể... Hả?
Ventura đâu?"
Karen xoay người, lúc này mới phát hiện Ventura sau khi nghe nói mình sẽ ký
kết linh hồn khế ước với bốn thiếu niên kia, đã lập tức từ bỏ nghi ngờ và nghe
giải thích, chạy đến chỗ bốn người thiếu niên và lão phu nhân ở đằng kia.
Lúc này, Ventura đang gãi đầu mình, rất ngại ngùng mà nói: "Ai trong số các
ngươi đồng ý cùng chơi đùa với ta?"