Số 13 Phố Mink

Chương 1184: Trật Tự như ngươi mong muốn (3)




Ông lão cầm đầu đám người bị bao vây nói: "Chỉ có ở trong giấc mơ của bọn

ngươi thì chúng ta mới có thể đầu hàng, cho nên, muốn để chúng ta đầu hàng

mà đi sám hối, còn không bằng chui vào trong lòng của mẹ ngươi, ôm bà ấy rồi

tranh thủ ngủ một giấc, a, nói không chừng, mẹ của ngươi còn có thể vì thế mà

sinh cho các ngươi một đứa em trai đấy!"

Muri hơi kinh ngạc mà nhìn xem Karen, hỏi: "Đây cũng là nhờ rạp chiếu phim

dạy sao?"

"Ừm."

"Về sau tôi sẽ thường xuyên đến rạp chiếu phim."

"Ừm, nên vậy, đọc sách nhiều thêm một chút, trong phòng sách của ta có rất

nhiều tiểu thuyết, về sau cậu có thể tới mượn đọc."

"Tôi hiểu rồi."

Karen chỉ chỉ về quần áo của những người ở trước mặt, nói: "Họa tiết được thêu

trên quần áo của họ, cậu có cảm thấy có chút quen mắt hay không?"

Quần áo ở thế giới bên trong Cổng được dệt từ thực vật, hoặc là dùng vật liệu

đặc biệt mà tạo thành, nói ngắn gọn đó là chất liệu có thể đong đưa theo nhịp

điệu của cơ thể.

Cho nên, họa tiết trên quần áo, rất dễ dàng có sai lệch, lúc để dưới đất có thể

thấy rất rõ ràng, sau khi mặc ở trên người sẽ trở nên rất méo mó.

"Nhìn khá quen mắt." Muri bắt đầu dùng đầu ngón tay vẽ hình theo lên trên

tảng đá, nhưng bởi vì quá trừu tượng, trong chốc lát rất khó có thể xác nhận cụ

thể.

"Được, vậy ta sẽ triệt để kết thúc các ngươi, bọn dị đoan như các ngươi, căn bản

không xứng để hưởng thụ vinh quang của Luân Hồi!"

Nói xong,

Toàn bộ đám người truy sát kia khoác lên trên người một lớp vảy xám.

Áo giáp của thể linh hồn.

Quả nhiên là khi đến gần thành Hesse, hình thức biểu hiện của linh hồn nơi này

có khác biệt rất lớn.

Thật ra, sự giải thích và giới thiệu của trưởng thôn đối với Karen đều rất trừu

tượng và phiến diện, cho nên sự nhận thức đặc thù của Karen đối với thể linh

hồn ở các thành trấn đều dựa trên sự giới thiệu của trưởng thôn mà ra.

Áo giáp thể linh hồn cường hóa, nếu như có thể ký kết khế ước cùng với linh

hồn này, như vậy thì đối với thần quan thuộc thể loại cận chiến mà nói thì chẳng

khác gì nhận được thêm một tầng cường hóa.

Những linh hồn thể này cũng không có máu thịt, nếu như bọn chúng có được cơ

thể để ký gửi vào, những năng lực đặc thù này hoàn toàn có thể tác dụng lên

trên cơ thể sống.

Ông lão phát ra tiếng gầm giận dữ, trên người được bao trùm bởi một lớp vẩy

màu đen.

Mấy thiếu niên ở bên cạnh ông lão cũng tức giận trừng mắt nhìn về phía đoàn

người truy đuổi này, trên người cũng nổi lên vảy giáp màu đen, mà khí tức lại

vô cùng thuần túy.

"Mấy đứa bé kia không sai, độ tinh khiết của linh hồn cực kỳ cao, cũng hiểu rất

rõ về cách sử dũng năng lượng linh hồn." Muri nói.

"Đúng vậy, thật đáng tiếc."

Thể linh hồn ở thế giới trong Cổng cần có một quá trình để trưởng thành, mấy

người thiếu niên này bây giờ thật ra đang thể hiện tài năng của bọn họ, bọn họ

chỉ cần yên tâm trưởng thành, chờ sau khi thành niên, thực lực tự nhiên sẽ đạt

đến cấp bậc rất cao.

Chỉ tiếc, bọn họ cũng không có cơ hội này.

Ông lão quay đầu nhìn thoáng qua mấy chục phụ nữ trẻ em ở sau lưng, nói:

"Các ngươi chuẩn bị kỹ mà tự sát đi, không nên bị bắt sống trở về, vậy sẽ phải

chịu đựng sự tra tấn còn đau đớn hơn cái chết gấp chục lần."

Mọi người nghe vậy, đều rối rít cầm lên những con dao làm từ tinh thạch màu

đen, rất nhiều phụ nữ còn ôm con của mình trong tã lót, trẻ con thể linh hồn còn

rất yếu ớt, thật giống như là một miếng thạch lớn, nhưng lại trông có vẻ rất đáng

yêu.

Tiếng khóc, bắt đầu truyền ra, đây là tín hiệu kết thúc phần mở màn.

Thủ lĩnh của những kẻ đuổi giết phía bên này đã vung tay lên, đám thuộc hạ đã

bọc sang sườn núi hai bên cánh, đây là đang dự định tạo thành vòng vây kín.

Trên điều kiện đã có ưu thế cực lớn về nhân số và địa hình rồi mà vẫn còn cẩn

thận như vậy.

Rất nhanh, Karen đã phát hiện ra nguyên nhân khiến đám người kia cẩn thận,

ông lão đang trở nên trẻ lại với tộc độ mà mắt thường có thể thấy được, khí thế

của linh hồn cũng bắt đầu tăng vọt một cách điên cuồng, một luồng sóng linh

hồn đã tỏa ra.

Một màn này, để những người đuổi giết không khỏi dừng chân lại, tất cả mọi

người không còn dám tiếp tục đi tới, bởi vì bọn hắn rõ ràng, những người tiếp

xúc đầu tiên ở phía trước, có lẽ sẽ bị ông lão kia kéo theo chết chung, mất mạng

một cách nhảm nhí.

"Bí thuật thiêu đốt linh hồn của thế giới này thật đặc sắc." Muri nói.

Ông lão thiêu đốt linh hồn mình, thu được sức mạnh của thời điểm mạnh nhất,

nhưng nguồn sức mạnh này cũng rất ngắn ngủi dù là tiếp theo không có người

tấn công ông ta, sớm muộn ông ta cũng sẽ diệt vong.

"Bọn nhỏ, lúc đầu ông nội muốn dẫn các ngươi chạy khỏi nơi này, tranh thủ cho

các ngươi một tương lại để bắt đầu lại, đáng tiếc, ông nội cũng không làm được,

trước lúc ta chết, ông nội cũng chỉ có thể giao cho các ngươi một món đồ cuối

cùng, đó chính là niềm thành kính của chúng ta dành cho Tín ngưỡng của

mình!"

Không khí, bắt đầu trở nên bi tráng.

Karen liếc mắt nhìn qua phía Muri một cái, Muri nhẹ gật đầu, hai người bắt đầu

lùi dần về phía sau.

Các đội viên gần đó trông thấy động tác của hai đội trưởng, cũng đều nhao nhao

ra hiệu, mọi người bắt đầu lui về.

Nhìn rõ mọi chuyện là được, xem kịch thì đến màn này cũng đã đủ.

Bọn họ là người tham gia thí luyện, không có hứng thú mà dính líu vào việc

tranh đấu của dân bản xứ, đây không phải là vấn đề được hay mất, mà là làm

thế cũng không có ý nghĩa.

Dù gì thì trên thế giới này, giới hạn rõ ràng giữa cái thiện và cái ác thật sự rất

mong manh, mọi người phần lớn vẫn dựa theo lập trường của mình mà nhìn

nhận.

Nhưng mà, đang lúc Karen và Muri quay người lại chuẩn bị rời đi, lại nghe

được phía sau ông lão đang trong vòng vây gầm lên giận dữ:

"Trật tự — Lồng Giam!"

Karen và Muri đồng thời dừng bước!

Tất cả các đội viên xung quanh cũng đều dừng bước, mọi người hai mặt nhìn

nhau.

Mọi người lập tức quay đầu, trong bãi đất trũng, ông lão sử dụng "Trật Tự Lồng

Giam", bao vây đám phụ nữ và trẻ con ở sau lưng lại, cho bọn họ thời cơ để tự

sát mà không bị quấy rầy.

Là Trật Tự Lồng Giam, là năng lượng của thuật pháp Trật Tự!