"Ầm!"
Một người đàn ông đầu trọc mặc trên người quần áo bằng da thú đang chuẩn bị
xông đến, đã nhìn thấy cả người Ventura lao về phía hắn, hắn lập tức vung tay
đấm mạnh đến, ngay sau đó cánh tay phải của hắn bị bẻ gãy ngay lập tức, cả
người cũng bị Ventura ép ngã trên mặt đất.
Thật ra, trong lúc Ventura lao người đến, huyễn cảnh ở xung quanh bốn phía
còn chưa hoàn toàn tan vỡ hết, cho nên cũng không biết hướng mà mình lao
người đến có người hay không, có điều sau khi cậu thành công đè một người
xuống, cái cơ thể cao lớn kia lập tứng phản ứng, tứ chi mở rộng, đè đối phương
ở dưới người, ngẩng đầu, hé miệng, cắn lên ngực của tên đầu trọc kia.
"Soạt!
Một tiếng vang lên, Ventura xé rách một mảnh thịt lớn, rất nhanh lại phun ra
ngoài.
Nếu như là máu thịt, lúc này cậu ta không chỉ sẽ không để ý mà ngược lại sẽ
càng kích thích sự cuồng bạo sâu trong lòng lên, nhưng vấn đề là sau khi miếng
thịt này đi vào trong miệng lại chua chát vô cùng, giống như là trực tiếp nuốt
sống một quả chanh lớn, đồng thời bên trong còn bỏ thêm vào trong không biết
bao nhiêu là mù tạc.
Mà phần da thịt trên ngực của tên đầu trọc kia nhanh chóng hồi phục lại như lúc
đầu, nhưng cơ thể lại trở nên phai nhạt hơn so với lúc trước rất nhiều, khả năng
phản kháng cũng theo đó mà giảm bớt, rất hiển nhiên rằng hắn ta cũng là thể
linh hồn đặc biệt tồn tại trong thế giới này.
Có điều, mặc dù không dùng miệng cắn được, nhưng Ventura cũng không phải
là không có những biện pháp khác.
So với đội trưởng luôn tự giễu mình thích cách thức đơn giản thô bạo, Ventura
mới đúng nghĩa là kiểu mẫu của sự thô bạo.
Chỉ thấy cậu nâng đầu lên, hít sâu một hơi, sau đó dùng đầu đập lên trên tên đầu
trọc kia!
"̀m!"
Đầu của tên đầu trọc giống như một quả dưa hấu bị một tảng đá đập lên, nổ
tung.
Nhưng khi Ventura nâng đầu lên một lần nữa, đầu của tên đầu trọc lại khôi phục
bình thường một lần nữa, nhưng cơ thể trở nên càng phai nhạt.
Ventura lại tiếp tục đập đầu của mình xuống!
"̀m!"
Đầu của hắn lại bị đập nát thêm một lần, sau đó phục hồi lại như cũ một lần
nữa.
"̀m!"
Lần này, đầu của tên đầu trọc cũng không tiếp tục phục hồi như cũ, cơ thể của
hắn đã đến điểm giới hạn, trực tiếp tiêu tán.
Phương thức hữu hiệu nhất khi phải đối phó với thể linh hồn đó là sử dụng thuật
pháp, nhưng nếu như có chỉ số vật lý quá cao, cũng hoàn toàn có thể tạo ra hiệu
quả vượt mức bình thường.
Ventura dùng hai nắm tay đấm vào trên ngực mình, cậu ta đứng người lên với
hai con ngươi đỏ rực, tìm kiếm mục tiêu mới ở bốn phía.
Nhìn vào kẻ to lớn cuồng bạo trước mắt này cũng không thể nào tưởng tượng ra
được hình ảnh của cậu thanh niên nghe lời, rất hiểu chuyện mà giúp đội trưởng
của mình chùi bồn tắm mỗi tối.
Lúc này Karen đang đối mặt với một người phụ nữ tóc dài sát đất, thanh kiếm
ngay lập tức chém về phía cô ta.
Người phụ nữ nhanh chóng lùi người về phía sau, trong lúc đang lùi lại, còn có
hai cô gái tóc ngắn lao về phía Karen, hình dáng của họ gần như giống nhau,
điểm khác biệt duy nhất đó là phụ kiện trên người tương phản nhau, hẳn là một
đôi song sinh.
Đang lúc Karen chuẩn bị dùng kiếm quét bọn họ ra, bên trong hai con ngươi của
họ phóng ra năng lượng linh hồn tấn công vào ý thức của Karen, Karen lập tức
nhắm mắt lại.
Người phụ nữ tóc dài sát đất nhanh chóng kéo giãn khoảng cách, bộ tóc dài ở
đằng sau tiếp tục kéo dài ra, hóa thành vô số sợi dây leo màu đen giống như một
đóa hoa ăn thịt người muốn xé nuốt Karen.
Karen vẫn đang nhắm nghiền hai mắt như cũ, nhưng nâng tay trái lên, bàn tay
giơ về phía những luồng tóc đang lao về phía mình.
"Ánh Sáng Thiêu Rụi."
Ngọn lửa Ánh Sáng xuất hiện từ lòng bàn tay của Karen, vọt về phía luồng tóc
dài kia, sau đó chui vào bên trong, cả người của người phụ nữ tóc dài kia cũng
cứng đờ lại, những sợi tóc đen kia nhanh chóng bao phủ lại bản thân.
Rất nhanh, người phụ nữ hé miệng, muốn nói chút gì đó, lúc này bên trong
miệng toát ra một ngọn lửa màu trắng, sau đó từ các chỗ tai mắt mũi miệng đều
có ngọn lửa tràn ra, mái tóc dài càng giống như là một đống rơm khô bị bắt lửa
mà bốc cháy.
Sức mạnh Ánh Sáng là một trong những phương pháp hữu hiệu nhất để đối phó
với thể linh hồn, nhất là khi đối phương trước đó cũng không phòng bị một chút
nào, tương đương với một người bình thường uống phải một bình thuốc độc
chết người.
Hai cô gái song sinh kia cũng bị cảnh tượng trước mặt hù sợ, bọn họ bắt đầu
nhanh chóng lùi về phía sau muốn chạy khỏi nơi này, nhưng tốc độ của Karen
nhanh hơn so với hai cô, sau khi đuổi kịp, vung thanh kiếm Lưu Tư lên, chém
đứt ngang lưng một người, lập tức hất kiếm lên, tiếp tục xuyên qua người còn
lại.
Karen không cảm thấy mình ra tay tàn nhẫn, lúc tên thám tử kia cầm trong tay
túi thuốc độc, lập trường của hai bên cũng đã được xác định rõ ràng.
Nếu như không phải mình cảnh giác cao độ mà phát hiện trước, cô ta đã thật sự
vượt qua sự canh chừng, hạ độc mọi người thành công trong lúc nghỉ ngơi, mọi
người có thể sẽ không chết, nhưng kết cục sẽ là bị trói lại một chỗ thành một
đám gia súc chờ bị mua bán.
Cuối cùng còn thừa lại một tên nhỏ con, hắn ta vốn là muốn gia nhập cuộc chiến
để giúp đồng bọn giải quyết Karen trước, nhưng sau khi thấy Karen dứt khoát
giải quyết hết ba tên đồng bọn của mình, trong đó còn bao gồm tiểu đội trưởng
của đội thợ săn tiền thưởng, hắn cũng ngẩn người.
Sau khi nhanh chóng tỉnh táo lại, hắn cũng muốn chạy trốn, nhưng khi quay
người đã đụng phải cơ thể cứng rắn của Ventura, ngay sau đó bị Ventura giang
hai cánh tay, ôm vào trong người.
"Rắc rắc rắc
Tiếng ma sát, âm thanh nghiền nát không ngừng truyền đến.
Ventura đã có kinh nghiệm khi đối phó với thể linh hồn, thay vì dùng sức đập
mạnh nó, không bằng trực tiếp nghiền nát bọn chúng.
"̀m!"
Người đàn ông nhỏ con bị Ventura ôm nát.
Ventura lè lưỡi, hai tay giương lên, liên tục giết chế hai người, mặc dù là thể
linh hồn, nhưng đó cũng là sinh mạng, khoái cảm khi giết chóc đang kích thích
đại não của cậu ta, để cho cậu ta trở nên vô cùng hưng phấn.
Thật ra cậu ta chưa từng giết người, bởi vì trước khi tham gia cuộc tuyển chọn,
cậu ta còn đang theo học trong trường học của giáo hội, là nhờ có sự giúp đỡ và
đề cử của hiệu trưởng nên cậu ta mới có thể đến tham gia vòng tuyển chọn.
Nhưng vấn đề là, sâu trong lòng của cậu ta còn có một mặt khác, khi cậu ta còn
bé đã từng chịu đủ tra tấn từ sự ô uế, giai đoạn trưởng thành cũng bởi vì nguyên
nhân bản thân bị ô uế nên đã từng chịu đựng rất nhiều sự bất công và kỳ thị, sở
dĩ cậu vẫn có thể duy trì một tấm lòng bình thường, nguyên nhân một phần là
bởi vì bên trong cậu ta thực chất rất kiên cường, một phần nguyên nhân quan
trọng khác thì là cậu ta thành công áp chế tất cả cảm xúc tiêu cực vào trong một
"Mình" khác sâu trong lòng.
Đó là một bộ mặt ngang ngược dữ tợn thuộc về cậu ta
Karen đi đến trước mặt Ventura, rất bình tĩnh mà nhìn xem cậu ta.
Ventura phát ra tiếng gầm giận dữ về phía Karen. Karen vẫn yên tĩnh mà nhìn
cậu ta như cũ.
Thời gian dần trôi qua, tiếng gầm càng lúc càng yếu, càng ngày càng thấp, càng
ngày càng nhỏ lại, càng lúc càng ngại ngùng;
Cuối cùng, Ventura biến trở về hình dạng bình thường, có chút lo lắng mà gãi
đầu nhìn Karen,
"Đội trưởng, hình như tâm trạng tôi vừa nãy có hơi quá hưng phấn.
"Chờ đến khi chúng ta trở về, ta sẽ phụ đạo tâm lý cho cậu một chút."
Trước đó Karen thật đúng là không phát hiện thằng này có vấn đề về tâm lý,
hiện tại cậu ta vẫn còn trẻ, chờ đến khi lại lớn hơn một chút, vấn đề ở phương
diện này sẽ càng nghiêm trọng hơn, thậm chí có thể sẽ dẫn đến việc cậu ta bị lạc
lối.