Chuyện này vốn cũng không giấu được, mặc dù những người ở trong sân luyện
tập sẽ giữ bí mật, nhưng các ông bạn già của Levin ngồi "Xem trận đấu" cũng
sẽ cố hết sức lực mà tuyên dương chuyện này ra ngoài một cách trắng trợn.
Mấy ông bạn già, tựa như là tương của Wien, để càng lâu thì càng dễ bị hư.
Một ông lão vừa vuốt vuốt lồng ngực của mình vừa lên tiếng nói: "Người thanh
niên tên Karen này có chút thú vị, rõ ràng cậu ta rất am hiểu việc chiến đấu cận
chiến, lại lừa lão Levin không đỡ được."
"Đúng vậy, Levin nói một câu không sai chút nào, những loại người này là
người không muốn trông thấy trong danh sách đối thủ nhất, nhưng lại hi vọng
trông thấy trong danh sách đồng đội của mình, ta thích loại người trẻ tuổi có đầu
óc như vậy."
"Các người có phát hiện hay không, cậu ta cực kỳ am hiểu thuật pháp, thuật
pháp sử dụng ra không chỉ trên mặt hiệu suất hay là cường độ đều đã vượt qua
cảnh giới của thẩm phán quan bình thường, không, là cảnh giới mà thẩm phán
quan bình thường vốn không thể đạt được."
"Chú ý đến một điểm khác, đó là ta thấy cậu ta vẫn còn chưa dùng đến hết sức,
có chút kiềm chế."
"Từ từ và chắc chắn dồn Levin đến góc tường, cuối cùng một kiếm nữa đánh
cho ông ta nằm sấp, ngay cả thú hộ thân của Levin phản công đều đã tính toán
kỹ, lúc nào mới có thể dùng phương thức chiến đấu này thì có lẽ cậu ta cũng rõ
ràng, chỉ cần không phạm sai lầm không mạo hiểm, thì có thể thắng một cách
dễ dàng.
Người mà cậu ta đối mặt thế nhưng là Phó đoàn trưởng đấy, cho dù là đã giải
nghệ, dù là hạn chế thực lực xuống cấp một, nhưng loại tâm tính này, chậc chậc,
con cái nhà ai thế?"
"Là một nhân tài nha, lúc trước lão già Levin kia luôn nói nhân tài xuất thân từ
Kỵ Sĩ Đoàn sẽ không giống những người ở bên ngoài mà có điểm yếu rõ ràng,
ta nhìn cái cậu tên Karen này, mới thật sự không có điểm yếu."
"Đúng rồi, Piro, hôm qua ông đã lên lớp giảng bài, có ấn tượng đối với học viên
này không?"
Piro gãi gãi đầu: "Cậu ta tên là gì?"
"Karen. Họ là Silva."
Piro lắc đầu, nói: "Không có ấn tượng, ta cũng sẽ không muốn mặt mũi mà làm
giống như Levin như thế, giảng dạy không nổi thì tự mình nhảy xuống đơn đấu
với học sinh, ha ha."
"Như vậy thì ngày mai ta lên lớp dạy, cần để ý tên nhóc này một chút."
Piro cười nói: "Ta khuyên ông đừng phí sức nữa, ý của cấp trên rất rõ ràng,
nhóm người trẻ tuổi này sẽ có sự sắp xếp cụ thể, ông không đào người đi được
đâu."
"Đào được hay không cũng không quan trọng, tuổi tác càng lớn, thì càng nhìn
mấy tên trẻ tuổi gọi là thiên tài kia càng không vừa mắt, thật vất vả mới nhìn
thấy được một người trẻ tuổi vừa mắt."
"Đúng vậy, thiên tài đã thấy quá nhiều rồi, lại có mấy cái thiên tài có thể sống
đến tuổi này của chúng ta."
Piro yên lặng nâng tách trà lên, nhấp một ngũm trà, trong lòng có chút hối hận,
hối hận hôm qua mình keo kiệt, chỉ tặng một đồng tiền xu.
...
Mặc dù thầy giáo bị đánh ngã, nhưng chương trình học hôm nay, thật ra chỉ vừa
mới bắt đầu.
Karen đặt đại kiếm lại bên cạnh kệ vũ khí, không có treo lên.
Bởi vì dựa theo quá trình quy định, có lẽ anh còn phải đánh thêm hai lần.
Sau đó, Karen quay trở lại trong hàng, mở miệng nói: "Mọi người tiếp theo lúc
tiếp nhận sự chỉ điểm của thầy thì cần để ý kĩ phương thức chiến đấu mà thầy
lựa chọn để ứng đối, thầy sẽ để cho mọi người xuất chiêu trước, lại tùy lúc phá
vỡ chiêu thức và tiến hành phản kích lại các ngươi, cho nên đừng lựa chọn dùng
một phương thức để đối chiến toàn lực, nên chuẩn bị cho mình phương án dự
phòng, các người nên tin rằng, trên cơ sở sức mạnh ngang nhau, ngươi không có
khả năng đánh bại thầy giáo.
Cho nên, nếu có thể càng kiên trì lâu hơn một chút, thì càng có thể học được
thêm nhiều thứ từ trên người thầy."
Các đội viên bên cạnh nghe thấy đều gật gật đầu, ngay cả bên phía tiểu đội Muri
cũng đang nghe.
Levin đột nhiên cảm giác được, người trẻ tuổi từ lúc bước vào cửa này nhìn có
vẻ không vừa mắt lắm, hiện tại càng ngày càng vừa mắt, nói mấy câu cũng càng
lúc càng làm người khác dễ chịu.
"Một người bước lên đi." Levin hô.
Muri không do dự, trực tiếp đi lên, lựa chọn một thanh đo đoản đao và một tấm
khiến.
Nhìn sự phối hợp này, Levin mở miệng hỏi: "Gia tộc Benda?"
"Vâng."
"Mobiteng, là gì của cậu?"
"Là ông nội tôi."
"Được rồi, ta đã biết."
Gia tộc Benda, được xưng là gia tộc hộ vệ thứ nhất của Trật Tự Thần Giáo, gia
tộc bọn họ có một sứ mệnh được truyền qua các thế hệ, đó chính là bảo vệ cho
các đời Đại Tế Tự, là đội trưởng đội hộ vệ của Đại Tế Tự.
Gia tộc này có truyền thống từ rất xa xưa, từ thật lâu trước đây, một vị tổ tiên
của gia tộc Benda vì cản lại quân truy kích ở phía sau để giúp cho Đại Tế Tự bị
thương rút lúi, một người dựa vào một thanh đoản đao và một tấm khiên mà
ngăn chăn một số lượng kẻ địch truy đuổi suốt ba ngày ba đêm, cuối cùng kiệt
sức mà chết.
"Nói ra cảnh giới của cậu."
"Thẩm phán quan."
"Được rồi, sức mạnh cấp 4."
Hai bên bắt đầu chiến đầu.
Một vị đầu bếp ưu tú, có thể dùng nguyên liệu nấu ăn bình thường nhất để tạo ra
những món ăn ngon nhất, nhưng nếu như ngươi có thể cho vị đầu bếp đó
nguyên liệu nấu ăn càng dồi dào và cao cấp hơn thì nhất định có thể nấu ra được
các món ăn càng tốt hơn.
Levin đủ để chứng minh cho ví dụ này, bằng vào sức mạnh cấp bốn, ông ấy có
thể càng thong dong, mà sự thong dong ông ấy được xây dựng trên tình thế chật
vật của Muri.
Thanh đoản đao và tấm khiên chắn kia được cậu ta dùng phối hợp để cân bằng
tấn công và phòng thủ, nhưng ở dưới thế tấn công của Levin, cậu ta căn bản
cũng không có biện pháp tiến hành phản kích, chỉ có thể phòng ngự một cách bị
động.
Nhưng sau khi phòng ngự trong suốt một khoảng thời gian dài thì cậu ta cũng
bắt đầu chống đỡ hết nổi.
Cuối cùng, Muri lựa chọn mạo hiểm nà công kích, cánh tay trực tiếp bị trường
thương đập trúng, đoản đao bị đánh bay, trường thương thuận thế duỗi thẳng
vào, phá tan tấm chắn, mũi thương chặn ngay trước cổ của Muri.
Muri vứt tấm chắn xuống, giơ tay lên.
Levin thu hồi trường thương, nghiêng mặt, nói: "Người tiếp theo."
"Hô..."
Muri thở một hơi dài nhẹ nhõm, vốn dĩ cậu ta cho là mình sẽ bị xem như đối
tượng đầu tiên để thầy giáo kiếm lại thể diện sau khi vừa mất hết mặt mũi vào
lúc nãy, nhưng rất hiển nhiên, ông ấy cũng không có làm thế.
Sau đó, mọi người từng người một bước lên, cảnh giới của mọi người cơ bản
đều là Thẩm Phán Quan, chỉ có hai người bây giờ vẫn là thần mục.
Nếu như là Mục Sư hay là Trận Pháp Sư hoặc là Thuật Pháp Sư chuyên môn,
Levin sẽ cố ý kéo dài một chút thời gian để bọn họ giao chiến thêm mấy lần để
cảm ngộ nhiều hơn.
Nếu như là người am hiểu cận chiến, Levin sẽ không chút nể tình mà gia tốc
tiến trình, dùng phương thức nhanh nhất và tàn nhẫn nhất để kết thúc cuộc
chiến.
Giống như Bart và Ventura, thời gian mà bọn họ chống cự được còn ngắn hơn
cả Mas và Blanche chống cự, bởi vì đối với bọn họ mà nói, kết quả cận chiến,
thường thường sẽ rất mau thể hiện, vốn ngươi cũng không có nhiều thời cơ để
thong dong bố trí, bởi vì ở trong đoàn đội, bọn họ vĩnh viễn là người cần đứng ở
hàng thứ nhất.