Thần bộc?
Nụ cười trên mặt Levin lúc này cứng đờ.
Ông ta cúi đầu nhìn vào tờ giấy chứng nhận của Karen đưa đến đang cầm trong
tay.
Chức vị: Viên chức Sở thẩm phán Pavaro.
Cảnh giới: Thần bộc.
Thế mà thật sự là thần bộc!!!
Những học viên khác ở đây sau khi nghe được cái "Cảnh giới" này, cùng nhìn
nhau, hoặc là sắc mặt căng cứng, hoặc là hơi cúi đầu ho nhẹ, tóm lại cố gắng
giữ dáng vẻ của mình nghiêm túc, không nên cười ra.
Trong số bọn họ, hoặc là thành viên của tiểu đội Karen, hoặc là tận mắt nhìn
thấy Karen dẫn dắt tiểu đội vượt qua vòng tuyển chọn cuối cùng, không ai sẽ
thật tin tưởng rằng Karen chỉ là một thần bộc.
Nhưng việc liên quan đến giấy chứng nhận này, sau khi nhận được giấy chứng
nhận lần đầu tiên, nếu như bản thân không chủ động đi đổi mới, thì nó cũng sẽ
không có gì thay đổi.
Mấy ngày trước đây, cũng chính là lúc kết thúc cuộc tuyển chọn, trong mấy
công văn do Giáo Đình ban hành xuống, còn có một điều lệ yêu cầu, đó là triển
khai hành động kiểm kê và đổi mới giấy chứng nhận của thần quan.
Chỉ có điều là lần hành động này một là do vừa mới ban hành xuống không bao
lâu, thứ hai đó là giai đoạn đầu cũng chỉ hướng đến những người trẻ tuổi trong
từng hệ thống bộ môn.
Bởi vì cái quần thể này, mới là những người dễ dàng lười biếng trong việc thay
đổi giấy chứng nhận.
Còn những người giống như Ventura, cậu ta đổi mới giấy chứng nhận chắc chắn
sẽ rất nhanh chóng, mặc dù trước đó cậu ta còn đi học trong trường học giáo hội
nên không có chức vị, nhưng có thể căn cứ vào việc cảnh giới tăng lên mà mỗi
tháng nhận được thêm một khoản trợ cấp, cậu ta cũng không thể nào bỏ qua
phần trợ cấp này.
Mà những người con cháu của gia tộc, bọn họ vốn cũng chướng mắt phần trợ
cấp hằng tháng này, cho nên thường thường vào lúc nhậm chức hoặc chọn bộ
ngành thì mới sẽ đi thay đổi thông tin trên giấy chứng nhận của mình.
Cho nên, mặc dù cái "Hoạt động thanh tra" này là bởi vì ngài Hồng Y Giáo Chủ
nhìn thông tin tư liệu về Karen mà tạo nên, nhưng bản thân Karen, ngược lại
vẫn trở thành cá lọt lưới như cũ.
Karen yên lặng đứng ở nơi đó.
Lúc trước Karen chủ động mấy lần để nói câu "Có chuyện tôi cần báo cáo
trước", bây giờ, anh cũng không nói thêm một chữ nào.
Thật ra, lúc thật sự muốn nói ra điều gì đó, cho dù đối phương có ngắt lời như
thế nào đi nữa, cũng vẫn có thể nói ra như cũ, bỏ qua phần câu mở đầu là được,
mấy lần muốn nói cái gì, lại phải thuật lại câu mở đầu một lần, vậy thì có nghĩa
là người nói vốn cũng không muốn nói cho đối phương nghe.
Phân tích tâm lý và dự đoán trước hành vi của ông lão này thật ra là một việc rất
đơn giản, bởi vì ông ta vốn là một người rất đơn giản.
Nếu so sánh ông ta với một người đơn giản bình thường khác, ông ta chỉ có
thêm một điều kiện khác, đó chính là mạnh hơn mà thôi.
Tóm lại, kết quả tốt nhất đã đạt được, mình muốn mở miệng giải thích, mình
muốn chủ động đưa bậc thang để ông ta bước xuống, mình muốn chủ động hoà
giải.
Nhưng thật có lỗi, mình không có cơ hội.
Huống hồ, Karen cũng không nghĩ ra lý do để thuyết phục mình hỗ trợ vãn hồi
không khí một chút, chả nhẽ cứu vãn bầu không khí này xong thì hại mình bị
đánh một trận?
"Cậu thật sự chỉ là thần bộc?" Levin hỏi một câu nhảm nhí.
Thần bộc, làm sao có thể xuất hiện ở đây, làm sao có thể đứng ở trước mặt
mình.
"Thưa thầy, đây là giấy chứng nhận do đại khu cấp, trên giấy chứng nhận có
viết rõ, là thần bộc." Karen trả lời lại bằng một câu nhảm nhí.
"Ha ha." Levin cười khan hai tiếng, "Người trẻ tuổi cũng không thể lười biếng
như thế này, nếu như tất cả mọi người giống đều đi đổi giấy chứng nhận trễ
giống như cậu, vậy thì lúc mà giáo hội cần người, không tìm được đủ, thì làm
sao có thể phục vụ cho Thần Giáo, sao có thể phục vụ cho Thần Trật Tự?"
"Thầy dạy rất phải, chờ đến khi trở về, tôi lập tức đến cao ốc giáo vụ để đổi mới
giấy chứng nhận của mình."
"Ừm, cho nên cậu thật..."
"Nhưng nhiều khi, lúc nhìn thấy hai chữ Thần bộc trên giấy chứng nhận, ta đều
sẽ có cảm giác tự tỉnh táo lại bản thân mình, khuyên bảo mình không nên kiêu
ngạo, toàn tâm toàn ý làm thần bộc của Thần Trật Tự, phục vụ cho Thần Trật
Tự vĩ đại.
Cho nên bây giờ trên giấy chứng nhận của tôi ghi rõ là Thần bộc."
Karen nói xong, nhìn về tất cả mọi người phía dưới,
Nói:
"Chúng ta, mãi mãi cũng là nô bộc của Thần. Ca ngợi Thần Trật Tự vĩ đại!"
Tất cả thành viên của tiểu đội Karen đều hai tay đặt chéo trước nực, bên phía
tiểu đội của Muri cũng nhao nhao hỗ trợ và phối hợp, đám người cùng kêu lên:
"Ca ngợi Thần Trật Tự!"
Levin cũng không thể không làm đồng dạng tương tự: "Ca ngợi Thần Trật Tự."
Lúc này, lại thêm một vòng giúp đỡ.
Muri quay đầu hỏi đội viên Illaman xuất thân từ Kỵ Sĩ Đoàn trong tiểu đội của
mình: "Illaman, nếu là thần bộc thì trong Kỵ Sĩ Đoàn được tính là cấp mấy?"
Illaman trả lời: "Đương nhiên là cấp một."
"A, cấp một à."
Ánh mắt Karen hướng về phía Muri, hơi gật nhẹ đầu.
Khóe miệng Muri thì nhếch lên một đường cong rất nhỏ.
Hắn ta đương nhiên biết rõ nếu lúc này chủ động đứng ra chặn đường lùi của
giáo viên thì rất có thể dẫn đến việc khi mình ra sân sẽ được ông ta “chăm sóc”
thêm, nhưng hắn cũng không sợ, bởi vì cho dù hắn lúc này không làm gì cả, đợi
đến lượt mình thì cũng sẽ bị vị giáo viên này đánh ngã sau đó giẫm lên lưng
mình mà đưa ra lời phê bình.
Thay vì như vậy, còn không bằng cùng hỗ trợ, đào hố cho ông ta.
Công tử của đại khu Dinger cũng cao hơn công tử của các đại khu khác một
bậc, bởi vì Giáo Đình đặt ở chỗ này, mặc kệ làm chuyện gì, bọn họ đều càng có
niềm tin