Sau một lát, một ông lão râu trắng đi vào phòng hội nghị, bước tới trên bục
giảng.
Đầu tiên ông ấy dùng tay sờ lên trên loa phát thanh trên bục giảng, sau đó nói
vào trong loa:
"Hây, hây!"
Trong chốc lát, một luồng sóng âm kinh khủng trực tiếp quét qua phòng hội
trường.
Hai mắt Karen nhắm nghiền, cơ bắp trên người trong nháy mắt đều căng cứng
lên, Muri ngồi bên cạnh cũng giống như vậy, không ít người ngồi phía sau phát
ra tiếng kêu rên, chủ yếu là bởi vì quá bất ngờ nên không chuẩn bị kịp.
"Ha ha, thật có lỗi, thật có lỗi." Ông lão râu trắng cười cười, "Ta là giáo viên
trận pháp của mọi người, mọi ngươi có thể gọi tên của ta —— Piro."
Đám người ngồi phía dưới đều nhao nhao đứng người lên, chuẩn bị hành lễ với
vị giáo viên này.
Piro phủi tay:
"Ba! Ba!"
Sau một khắc, đám người vốn đang ngồi trong phòng hội nghị, tất cả đều xuất
hiện ở trên bãi cát, cùng với một cơn sóng đánh tới, quần áo của tất cả mọi
người đều ướt.
"Khụ khụ, thật có lỗi, điều chỉnh khoảng cách có chút sai sót, ta cũng không
muốn làm cho mọi người đều dính nước." Trên người Piro cũng ướt, ông ta cầm
lấy chòm râu bạc phơ của mình rồi vắt nước ra.
"Chương trình học của chúng ta chỉ tới nửa đêm nay mà thôi, sau nửa đêm thì
mọi người phải đi về nghỉ ngơi, ngày mai còn có tiết, cho nên ta không có ý
định nói với mọi người về những điều cơ sở của trận pháp.
Bởi vì ta biết trong số mọi người ở đây chắc chắn có người khá tinh thông về
trận pháp, ta ngồi giảng về kiến thức cơ bản cũng không có ý nghĩa gì, đối với
những người không tinh thông về trận pháp thì cho dù có hiểu được kiến thức
cơ sở, thì thật ra cũng chả có bao nhiêu tác dụng, nếu như đối phương là một
trận pháp sư trình độ bình thường, ta tin tưởng các ngươi có thể dùng những
phương thức khác để giải quyết hắn.
Cho nên, ta quyết định, đêm nay, ta sẽ dẫn mọi người đi ngắm cảnh.
Có ai biết, ta đã bố trí trận pháp từ lúc nào hay không?"
Karen thầm nghĩ: Lúc alo alo.
Pacio, Digart và Mas nhao nhao giơ tay lên.
"Mời cậu." Piro chỉ chỉ Pacio.
"Thưa thầy, ngài là sử dụng sóng âm để bố trí trận pháp."
"Trả lời chính xác, trận pháp sư cao cấp, trong lúc bọn họ sử dụng trận pháp, có
thể biến trận pháp phức tạp nhất thành những thứ đơn giản như ngọn gió hay
cơn mưa, trong lúc các ngươi còn chưa phát hiện ra, cũng đã đưa các ngươi vào
trong tầm kiểm soát rồi."
Piro giang tay ra, bên người xuất hiện một cái bọt khí.
Karen thấy thế, lập tức giơ tay lên, hô: "Theo sát ta!"
Muri cũng lập tức hô: "Theo sát ta."
Tất cả người của hai tiểu đội phân biệt mà dựa sát vào đội trưởng của mình.
Dưới chân Karen lập tức xuất hiện "Trật Tự Lồng Giam", bảo phủ bản thân và
toàn bộ tiểu đội vào trong.
Muri thì rút ra một quyển trục, bên trong quyển trục phóng ra ánh sáng màu
đen, tạo thành một màn sáng bao phủ mọi người.
Sau một khắc, hoản cảnh bỗng nhiên biến đổi, mọi người xuất hiện giữa mặt
biển.
Piro cười nói: "Xem ra phản ứng của mọi người rất nhanh nhỉ, alo alo."
Hai tiếng "Alo" hóa thành sóng nước, đánh lên trên lớp chắn của hai tiểu đội.
Karen lập tức thực hiện thêm lớp lồng giam thứ hai thứ ba thứ tư để gia cố.
Phía bên cạnh, Muri thì tiếp tục tăng cường thêm năng lượng linh tính vào trong
quyển trục.
Hai tay của Piro mở ra, kéo xuống dưới một cái.
"Ông!"
Nước biển phía dưới mọi người nhanh chóng đóng băng, hóa thành từng cái cột
băng, không khí lạnh trong phút chốc phá vỡ phòng ngự Trật Tự Lồng Giam
của Karen cũng như phá vỡ trận pháp phòng ngự bên trong quyển trục của
Muri.
Tất cả mười hai người trẻ tuổi đều rơi vào trên cột băng, cột băng bắt đầu không
ngừng mà nhô lên cao, cao lên khỏi mặt biển, vẫn tiếp tục vươn lên cao.
Đợi đến lúc nó dừng lại, khách sạn mà Karen trông thấy cách đó không xa, lúc
này đã ở phía dưới chân, lộ ra vẻ nhỏ bé vô cùng.
Mas kinh ngạc nói: "Chỉ là tiện tay bố trí rút ngắn khoảng cách, vận dụng năng
lượng hệ thủy và trận pháp đóng băng ngưng tụ sơ cấp, đã có thể tạo ra hiệu quả
mạnh như vậy. Đây chính là sức mạnh thật sự của Trận Pháp Sư sao?"
"Đúng, nhưng cũng không phải." Piro cười nhìn về phía đám người, "Ta hỏi mọi
người một chút, các người cảm thấy, bản chất của trận pháp là cái gì?"
Maas mở miệng nói: "Là chuyển hóa!"
Pacio mở miệng nói: "Là vay mượn!"
Digart mở miệng nói: "Là vận chuyển!"
Trong lòng Karen nói: Là bố cục.
—— đến từ « bút ký trận pháp trận pháp của Hoven »
Piro sờ lên chòm râu bạc phơ,
Nói:
"Là bố cục.
Ta đã từng có một người bạn vừa thân vừa lạ, từng viết thư để chỉ giáo cho ta,
hắn mói ta vẫn đang làm toán cộng, đã đến thời điểm nên học làm toán trừ.
Ta hỏi hắn, cái gì là phép toán trừ?
Hắn nêu ra ví dụ, phép trừ là khi có một ngọn núi đang đứng trước mặt ngươi,
ngươi ngẩng đầu nhìn nó, ngươi không cách nào thấy rõ toàn cảnh ngọn núi,
nhưng khi ngươi không ngừng lui về phía sau, cảnh tượng hoàn chỉnh của ngọn
núi dần dần hiện ra trước mặt của ngươi.
Hắn còn nói, cảnh giới của ta cao như vậy, lại dựa vào sự lý giải đối với trận
pháp vượt qua người bình thường, cưỡng ép gia tăng hiệu quả của trận pháp,
hiệu quả mặc dù được tăng lên, nhưng mức độ cũng chẳng đáng là bao.
Ta xem trận pháp như cơ thể của võ sĩ, búa của thợ rèn, đại kiếm của kiếm
khách, chim ưng của kỵ sĩ, nhìn vào thì có vẻ chính xác, nhưng lại càng lúc
càng lệch khỏi con đường đúng đắn.
Trận pháp thật sự, không phải để một vị chủ giáo phong ấn thành công một con
hung thú.
Mà là,
Để một tên thần bộc, đi phong ấn một vị thần!"