Số 13 Phố Mink

Chương 1112: Thanh xuân (1)




Cũng không bởi vì đêm nay muốn đi đại khu Dinger mà Karen kéo dài thời gian

giấc ngủ của mình, buổi sáng bảy giờ anh đã ra khỏi phòng ngủ, bữa sáng tương

đối đơn giản, hai miếng sandwich và một chén sữa bò nóng.

Tang lễ của ngài Giotto sẽ bắt đầu vào lúc chín giờ sáng, Healy và phu nhân

Lake đang bận rửa và sơ chế nguyên liệu nấu ăn, sau khi Karen dùng xong bữa

sáng thì bắt đầu chủ trì việc nấu mấy món ăn đơn giản.

Bữa ăn nhẹ theo hình thức tự phục vụ, đồ ăn không cần phải phức tạp.

Karen đặt menu ra, rau trộn có bốn món: Chân gà rút xương cay, gỏi tai lợn, gỏi

sứa và đậu nành Wien.

Trong đó, món đậu nành Wien xem như một món ăn vặt không thể thiếu trong

các dịp chiêu đãi của người Wien.

Món ăn nóng có sáu món, theo thứ tự là: Thịt sườn kho tàu, gà nấu đậu, bánh cà

tím, nem rán, khoai lang ngào đường, thịt viên.

Món chính là bánh nướng và mì xào, đồ ngọt sau bữa ăn là chè nấm tuyết.

Đây không phải lần thứ nhất Karen tổ chức tang lễ ở Nhà Tang Lễ Pavaro,

nhưng lại là lần đầu tiên chuẩn bị bữa ăn, bởi vì mấy lần trước hoặc là dự đoán

không có khách đến viếng hoặc là chắc chắn không có khách viếng.

Alfred dẫn theo Pieck và Dincom ở phía trước bận rộn kiểm tra những chi tiết

sau cùng, Karen thì chỉ huy Healy và phu nhân Lake tiến hành chuẩn bị ở trong

phòng bếp.

Lúc này, cửa phòng có một gương mặt trẻ tuổi thò vào, là Ashley.

Tuy nói rằng việc đến chỗ Karen để tập hợp trước rồi cùng đến cao ốc giáo vụ

gần như đã là quy định ngầm mà mọi thành viên đều thừa nhận, nhưng hôm nay

cô vẫn là đến đây hơi quá sớm.

Lúc trước đi qua nhà trên, Alfred đang cùng với Pieck và Dincom vất vả kết

thúc công việc bố trí sau cùng cho tang lễ, cho nên để tiểu thư Ashley tự mình

đi vào trong, bỏ qua khâu thông báo. Còn cái gì có thể bỏ bớt và cái gì không

thể bỏ bớt, trong lòng Alfred rất rõ ràng.

Ashley nhìn Karen đang buộc tạp dề lên và động tác nấu nướng thuần thục, cảm

giác việc này có chút không chân thực.

Phụ nữ luôn luôn dễ dàng có ấn tượng tốt với đàn ông biết nấu cơm, đương

nhiên, điều kiện tiên quyết đó là cũng không phải là sẽ chỉ nấu mỗi “cơm”.

Karen nhìn thoáng qua cửa, trực tiếp dặn dò nói: "Vào giúp một tay đi."

"A, được rồi, đội trưởng!"

Ashley không kháng cự chút nào, tiến vào chuẩn bị hỗ trợ, nhưng cô cũng

không có nấu cơm bao giờ, việc trong nhà bếp thì cô vốn cũng không hiểu, phu

nhân Lake rất hiểu ý mà để cô làm công việc rửa rau.

Một lát sau, Bart cũng tới, lúc vừa đến cậu ta cảm thấy có chút xấu hổ, cảm thấy

có phải mình đã đến quá sớm hay không, có chút quá gấp gáp.

Nhưng sau khi trông thấy Ashley đang ngồi trong góc bếp rửa rau, cậu ta cũng

thấy yên lòng, ha, lại có người tới sớm hơn mình.

"Đội trưởng!"

"Ngào bột."

"Được rồi!"

Bart đi nhào bột, Healy chỉ huy cậu ta, cậu ta chỉ cần nhào bột hết sức là được.

Người tới cuối cùng là Ventura, cậu ta vẫn mang theo một cái túi nhựa như mọi

khi, bên trong vẫn là điểm tâm mà bà nội cậu ta tự làm.

"Ashley, Bart." Ventura chào hỏi từng người, cuối cùng hô: "Đội trưởng!"

"Điểm tâm phân cho mọi người, sau đó giúp một tay."

"Được rồi, đội trưởng."

Ventura xách theo cái túi, đưa chút điểm tâm cho mọi người, Pall đang ngồi trên

lưng Kevin mà vừa tản bộ vừa phơi nắng trong sân, trông thấy Ventura xách

theo cái túi điểm tâm đi đến trước mặt bọn nó.

Nhưng Ventura lại quay trở về đút cho Kevin một cái, lúc cho Pall ăn, Pall

không ăn, bởi vì mỗi ngày cô đều có thời gian dùng điểm tâm cố định, nhưng cô

dùng móng vuốt bắt lấy, trả lại cho Ventura một biểu cảm đáng yêu một chút.

Chờ Ventura đi rồi, Pall hô một tiếng: "Con chó ngu!"

Kevin nghiêng đầu sang chỗ khác, hé miệng, Pall thả vuốt mèo ra, miếng điểm

tâm kia cũng rơi vào trong miệng Kevin, Kevin há to mồm nhai nuốt, nó không

kén ăn.

Sau khi chia xong điểm tâm, Ventura vén tay áo lên vào nhà bếp hỗ trợ, nhìn

cậu ta có lẽ lúc ở nhà cũng hay nấu cơm, mặc dù cảm thấy đồ ăn của Karen nấu

rất mới lạ, nhưng năng lực làm trợ thủ thì cao hơn nhiều so với hai người kia.

Đến khi món ăn chuẩn bị cũng gần xong, Karen ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo

tường, chín giờ rưỡi.

Anh đi đến bồn nước rửa tay,

Sau đó nhìn về ba người kia một chút, nói: "Rương hành lý đều mang theo rồi

sao? Đi vào phòng ngủ của ta mà thay thần bào đi, hôm nay cử hành tang lễ cho

người trong Trật Tự Thần Giáo chúng ta."

Sau khi thay xong quần áo, Karen mang theo người đi vào sảnh viếng, lúc này

sảnh viếng đã có bảy tám người đến, đều là thành viên của tiểu đội Giotto.

Karen sắp xếp cho Ventura và Ashley đi theo Pieck đưa nước trà, để Bart đi

theo Dincom đứng ở ngoài cổng tiếp dẫn khách đến, còn anh thì đi đến trên bệ

để quan tài, nhìn ngài Giotto đang nằm trang nghiêm bên trong quan tài màu

đen, niệm thầm một phần trong thần thoại tự thuật« Ánh Sáng Trật Tự ».

Trong suy nghĩ của tín đồ chính thức, có thể nghe câu chuyện về Thần rồi an

nghỉ, đó là một loại hạnh phúc to lớn.

Bốn vách tường trong sảnh được treo một vài bức tranh, trên đó chính là câu

chuyện cuộc đời của Giotto.

Ông ta tín ngưỡng Trật Tự lúc nào, lúc nào gia nhập Trật Tự Thần Giáo, lúc nào

gia nhập tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật, lập được công lao gì, từng được khen ngợi

gì…

Những bức tranh này là do Alfred cùng với Dora và Doreen vẽ, đám người đến

viếng có thể thông qua những bức tranh này mà biết thêm về cuộc đời của

Giotto

Thật ra, đứng trên góc độ của Karen, cả đời này của Giotto cũng không có bao

nhiêu việc gì khiến người khác kinh ngạc, một việc có thể khiến Karen chú ý

cũng không có.

Nhưng đây mới là bức tranh chân thật về cuộc đời của phần lớn người.

Càng lúc càng có nhiều người đến viếng, ít ra có thể chứng minh một điều, đó

chính là ngài Giotto trong cuộc sống và công việc là một người không tệ.

Nhất là khi Karen trông thấy bản thân Neo vậy mà cũng mặc thần bào Trật Tự

đến viếng tang, gần như có thể thẩm định ra được nhân cách của ngài Giotto.

Bởi vì đội trưởng là một loại người giống như mình, tự tư tham lam không thích

sự ước thúc của quy tắc nhưng đồng thời lại tôn trọng người có nhân phẩm đạo

đức cao thượng.