Số 13 Phố Mink

Chương 1063: Anh Karen (2)




"Tiểu đội thứ nhất kết thúc." Bart nói.

Tiểu đội thứ nhất một lần nữa dẫn đầu trong thời gian giải quyết mục tiêu.

Blanche mở miệng nói: "Bọn họ là đại khu Dinger, lúc vừa mới tiến đến, tôi đã

nhìn thấy bọn họ cùng chung một nhóm."

Bart cười nói: "Lúc trước có phải cô cũng muốn gia nhập vào trong tiểu đội của

bọ họ không?"

"Ừm, đúng thế." Blanche không giấu giếm chút nào, "Nhưng bọn họ giống như

đã sớm chọn được người, cũng là một vị Mục Sư có bối cảnh Kỵ Sĩ Đoàn, tôi

biết cô ta."

"Xem ra thì bọn họ cũng là đã sớm chọn đúng đề." Bart nói.

Điều này cũng không có gì kỳ lạ, bởi vì cha mẹ của Bart và Ashley đều đoán

đúng đề.

Dân cư của đại khu Dinger cũng không tính là đông đúc, đại khu tạo thành từ

mấy quốc gia nhỏ ghép lại với nhau, nhưng là... Giáo Đình lại ở ngay trong đại

khu Dinger.

"Bây giờ, cô có thấy hối hận không?" Bart hỏi.

"Bây giờ cậu hỏi vấn đề này, cũng không có gì hối hận hay không." Blanche

nhún vai, "Lúc chúng ta hâm mộ bọn họ giải quyết mục tiêu nhanh chóng, bọn

họ cũng có thể là đang hâm mộ sự yên tĩnh bên phía chúng ta."

"Cũng đúng." Bart co giãn bàn tay, "Thật ra thì tiết tấu của tiểu đội chúng ta

càng tốt hơn."

"Đúng vậy, đội trưởng rõ ràng là đang khống chế sự tiêu hao của chúng ta, để

chúng ta có thể cam đoan trạng thái tốt để đối phó với mục tiêu tiếp theo, thậm

chí tôi hoài nghi, đội trưởng bây giờ đã chuẩn bị để đối phú với Thần khí vòng

cuối cùng trong Không Gian Phong ́n."

Trong kết giới của tểu đội thứ nhất, đám người đang ngồi nghỉ ngơi ở trong, ánh

mắt chú ý nhìn về phía tiểu đội thứ 3.

"Chậc, tôi cảm thấy có chút may mắn, cuối cùng sẽ có 2 tiểu đội trúng tuyển,

cho nên chúng ta và tiểu đội thứ 3 kia sẽ không trở thành quan hệ cạnh tranh

trực tiếp."

"Đúng vậy, tuy tốc độ của chúng ta nhanh, nhưng người ta đánh rất có tiết tấu,

đó là đội trưởng của bọn họ sao?"

"Đúng thế."

"Một người trấn áp Sagai, anh làm được không, Muri."

"Làm thì cũng có thể làm được, nhưng ta không có cách làm bằng cách thong

dong như hắn được."

"Năng lượng linh tính dự trữ của hắn vô cùng phong phú."

"Ha ha, đã không thể dung từ phong phú để hình dung, Pacio, ta không ngại nếu

cậu dùng cái từ “Kinh khủng” này để hình dung đội trưởng của tiểu đội khác,

bởi vì hắn ta chịu nổi cái danh xưng này.

Dám dùng Xiềng Xích Trật Tự để khống chế lại Sagai như vậy, một là hắn ngu,

hai là, chút ít năng lượng tiêu hao này, đối với hắn mà nói thì không đáng kể

chút nào.

Ta không muốn giao chiến cùng với đối thủ như vậy, cậu có biết không, trừ phi

ta có thể trong nháy mắt đánh lén thành công, hoặc là trực tiếp dùng Thánh khí

mà đánh hắn với sức mạnh vượt trội, nếu không sau khi rơi vào trạng thái giằng

co, người thua cuộc chắc chắn là ta.

Đúng rồi, Digart, ông nội cậu rời khỏi nhà rồi đúng không?"

"Đúng vậy, đội trưởng, ngay hôm qua."

"Ừm, ông nội cậu là Phó chủ quản của bộ môn cấp A trong Hệ thống của

Không Gian Phong ́n, ai, ta hoài nghi, nếu như đến cuối cùng huyễn thú không

đủ để dùng, trên trường thi còn thừa lại từ hai tiểu đội trở lại, phía trên sẽ sử

dụng sức mạnh của Thần khí hệ linh hồn để nhằm vào chúng ta."

"Sẽ tới mức đó sao?"

"Không rõ ràng, cái này quyết định bởi việc còn lại bao nhiêu tiểu đội, ngang

ngửa với tiểu đội chúng ta thì còn có tiểu đội thứ 3, nếu thật sự kéo đến sau

cùng, cũng không có việc gì là không thể nào... Không, tiểu đội thứ ba còn đang

bố trí trận pháp, Pacio, cậu có thể nhìn thấy rõ trận pháp thứ hai mà Trận Pháp

Sư của họ đang bố trí lúc này không?"

"Trận pháp đầu tiên là trận pháp phòng ngự ba lớp Kendos, bây giờ đang bố trí,

là... Trận pháp cầu nối tinh thần."

"Trận pháp cầu nối tinh thần?" Trong mắt của Muri lộ ra vẻ nghiêm túc, "Hắn ta

đang làm chuẩn bị để đối phó với vòng kiểm tra của Thần Khí! Bởi vì sức mạnh

của Thần khí, đủ để tạo ra hiệu quả đối với tất cả mọi người ở đây trong cùng

một thời điểm, cho nên cần trận pháp cầu nối tinh thần để liên thông tất cả mọi

người lại cùng nhau phòng ngự. Lúc trước bọn họ phái ra con chim kia đã nhìn

trộm được đề."

"Tôi đã hiểu, bây giờ tôi sẽ bắt đầu bố trí ngay."

"Ừm, vòng tiếp theo cậu cũng không cần tham dự, tranh thủ thời gian bố trí đi."

"Được rồi, đội trưởng."

"Người thanh niên tên Karen này, có chút thú vị." Moswat nhìn hình ảnh chiếu

trước mặt.

Gretchen cũng nhẹ gật đầu, nói: "Một người rất có đầu óc, mặc dù là thành viên

của Đòn Roi Kỷ Luật, nhưng chỉ là đội viên ngoài biên chế, Moswat, ông có cơ

hội đấy."

Moswat phóng đại nói: "Verden sẽ giết ta."

Gretchen nói: "Chính ông ta cũng không phát hiện được nhân tài, nếu không

cũng không có khả năng đến bây giờ ngay cả biên chế cũng chưa có."

Moswat sửa lời: "Chắc cô cũng rất rõ ràng, cậu ta ngay cả giấy chứng nhận thần

bộc cũng không muốn đổi, có nghĩa rằng cậu ta cũng chẳng có chút chấp niệm

gì với việc vào biên chế, cũng không xem trọng, dù gì thì xem như một Thẩm

Phán Quan, phí trợ cấp mỗi tháng, cũng chỉ hơn một nghìn Phiếu Trật Tự mà

thôi."

"Đúng vậy, đãi ngộ và trợ cấp của thần quan cấp cơ sở, vẫn có chút thấp, việc

này bất lợi cho việc phát triển của cấp cơ sở."

Hai người nói đến đây, ngừng lại.

Điều kỳ lạ là Hồng Y Giáo Chủ Creed hay đưa ra lời bình tổng kết sau khi bọn

họ thảo luận, lần này lại hiếm thấy không mở miệng nói chuyện, trái lại là đang

nhắm mắt, ngáy khò khò.

...

Sự thật chứng minh, nếu như không thể ngăn chặn Sagai ngay từ đầu, năng lực

của nó sẽ tạo thành phiền phức rất lớn cho cả tiểu đội.

Đang không ngừng có tiểu đội bởi vì Sagai mà bị loại, trong đó còn có tình

trạng trọng thương, loại trọng thương này, cho dù sau khi trải qua trị liệu, cũng

rất có thể sẽ để lại di chứng.

Đây là chuyện không còn cách nào khác, dù sao thì đây cũng không phải là

tuyển chọn trong không gian ý thức, dùng cơ thể thật sự để tham gian, mức độ

nguy hiểm cũng khó khống chế.

Mặt của quan chỉ huy Punk, trở nên càng nghiêm trọng.

Ông ta đã cảm nhận được rằng chờ đến sau khi cuộc tuyển chọn này kết thúc thì

mình sẽ phải gặp áp lực lớn bao nhiêu, những người trẻ tuổi kia, hoặc là cha mẹ

có bối cảnh hoặc là bản thân là ngôi sao tương lai trong mắt những người cầm

quyền của các đại khu, bởi vì mình tổ chức tuyển chọn mà trở thành bệnh nhân

tâm thần, nếu đổi ngược là mình thì cũng khó chấp nhận.

Ai...

Hay là,

Vẫn là ngừng việc triệu hồi đi?

Quan chỉ huy Punk ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời cao sặc sỡ như bị một đống

thuốc màu nhuộm lên, tiếp tục đóng giữ ở cứ điểm Ogurev, có vẻ cũng rất hạnh

phúc.