Trong lòng Karen không khỏi cảm khái: Nếu như những người trẻ tuổi này, đều
là thành viên của tổ chức mình thì tốt biết bao nhiêu.
Cho đến trước mắt, cũng chỉ có Ventura thì mình có thể lôi kéo vào, hai người
Bart và Blanche, thì là có bối cảnh Kỵ Sĩ Đoàn, cũng thật quá đáng tiếc.
Dùng loại thiên tài này để tạo thành tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật, đội trưởng Neo
gặp được, cũng phải chảy nước bọt xuống mà hâm mộ.
Bên này cục diện cơ bản đã ổn định, chỉ cần chờ đợi Bart tiếp tục tạo áp lực rồi
cuối cùng đánh vỡ giới hạn chịu đựng của Mac thì có thể giải quyết trận chiến
đấu này, cho nên Karen cũng không ra tay.
Anh ngẩng đầu lên, nhìn về phía bức tượng của Ogurev ở trên cao, Karen tin
tưởng, những vị lãnh đạo kia lúc này đang theo rõi tình hình của trường thi
thông qua con mắt của bức tượng, cho nên Lưỡi Đao Ám Nguyệt và Áo Giáp
Hải Thần của mình...
Dùng là có thể dùng, nhưng cũng không thể dùng quá rõ ràng.
Mặc dù mình đã tìm ra phương pháp để che đậy hình thái bên ngoài của hai loại
thuật pháp màu, nhưng đối với loại chuyện này tốt nhất là không nên mạo hiểm.
Karen nhìn về phía những tiểu đội khác, mọi thứ, đều cần so sánh để xem xét.
Phía bên mình chỉ dùng một nửa người đã có thể áp chế Mac dễ dàng, chỉ cần
tốn thời gian giải quyết chiến đấu, đây cũng không phải là mang ý nghĩa Mac
rất yếu, trên thực tế, mấy tiểu đội chung quanh đã bị Mac chơi đùa gà bay chó
chạy, cứ thế mà đánh ra tình thế ngang sức.
Nếu như ngay từ đầu không có sự bố trí tốt, hoặc là nói, không có người để bố
trí, đối mặt với loại huyễn thú tấn công tinh và sương độc cùng với phòng ngự
bằng lớp da mềm bên ngoài Mac, thật là có thể khiến người ta nhức đầu.
Nhưng Karen để ý đến, ở chỗ tiểu đội thứ nhất, vậy mà đã kết thúc chiến đấu,
tiểu đội sáu người, toàn bộ đều đang khoanh chân ngồi ở chỗ đó điều chỉnh
trạng thái.
Nhanh như vậy sao?
Một phương hướng khác, tiểu đội thứ bảy cũng đã kết thúc chiến đấu.
Đây là hai tiểu đội kết thúc chiến đấu nhanh nhất.
Nhưng mục tiêu thứ hai, cũng chính là huyễn thú Sagai, cũng không xuất hiện
trên khu vực của tiểu đội thứ nhất và tiểu đội thứ bảy.
Cho nên, nhất định phải đợi đến sau khi những tiểu đội khác đều kết thúc chiến
đấu, mới có thể bắt đầu vòng thứ hai.
Nói cách khác, kết thúc chiến đấu càng sớm thì có thể có thêm nhiều một chút
thời gian để nghỉ ngơi.
Có thể xem đây là một quy tắc rõ ràng, Karen vẫn không có ý định ra tay, bởi vì
trong lòng của anh đã có dự tính chung.
Rốt cục, cùng với âm thanh như một quả bóng bị nổ, cơ thể của Mac rốt cục
không chịu nổi áp lực nữa, nổ tung ra.
Mặc dù tiểu đội của Karen sử dụng thời gian chiến đấu không phải là nhanh
nhất, nhưng con Mac gặp phải tiểu đội của Karen, tuyệt đối là con chết một
cách tủi thân nhất.
Vừa ra khỏi cái vòng xoáy, đã bị giữ lại trên không trung, cho đến lúc chết.
"Ventura, Bart, lui về sau tiến hành nghỉ ngơi, trước khi những tiểu đội khác đều
giải quyết xong huyễn thú của mình, con huyễn thú thứ hai sẽ không xuất hiện;
Blanche, cô cũng nghỉ ngơi đi, không cần lãng phí sức lực để tăng tốc độ hồi
phục của bọn họ, dùng thời gian để nghỉ ngơi."
"Vâng, đội trưởng."
Ba người lên tiếng, toàn bộ lùi về phía trận pháp.
Lúc này, rốt cục Mas hoàn thành trận pháp mà mình bố trí, nhưng dưới sự yêu
cầu của Karen, trận pháp vẫn chưa được kích họat, vẫn ở trong trạng thái yên
lặng như cũ.
"Huyễn thú Sagai, dựa theo cấp độ trưởng thành để tính, hình thể lớn hơn Mac
từ gấp đôi trở lên, vẻ ngoài thoạt nhìn như là một con bạch tuộc, có rất nhiều
xúc tu, tinh thần lực cửa nó mạnh hơn so với Mac rất nhiều, mỗi một cái xúc tu
đều có thể dùng làm điểm khởi động tấn công tinh thần, mặt khác, nó còn có thể
phun ra nọc độc mang theo thuộc tính ô uế."
"Ô uế?"
"Đúng vậy, đội trưởng, nhưng mà nọc độc của nó sau khi được rút ra, có thể làm
thành nguyên liệu thuốc rất quý."
Karen nhẹ gật đầu, nói với Ashley: "Cô đã nghỉ ngơi tốt chưa?"
"Nghỉ ngơi tốt rồi, thưa đội trưởng."
"Giang hai cánh tay của cô ra, cho ta xem một chút."
"Được rồi, đội trưởng."
Ashley xăn ống tay áo của mình lên, đặt hai cánh tay trước mặt Karen.
Karen quan sát một chút, chỉ chỉ vào hình xăm của một con Thằn Lằn Lửa, nói:
"Đợi chút nữa, triệu hồi nó ra."
"Đội trưởng, nó không mạnh... Ngoại trừ trên thân nó có ngọn lửa rực cháy ra
thì nó cũng không có chiêu thức tấn công nào cả, nếu như không phải là bởi vì
nó không biết bay, vừa mới nãy tôi cũng sẽ không triệu hồi Tiên Đế, mà sẽ trực
tiếp triệu hồi nó."
"Chọn nó, không có việc gì."
Lúc này, tất cả tiểu đội đều đã kết thúc chiến đấu, có hai tiểu đội bị loại ở vòng
thứ nhất.
Một tiểu đội là phân nửa người bị trúng chiêu tấn công tinh thần, không có cách
nào thức tỉnh, dẫn đến dưới sự điều khiển của Mac, cả tiểu đội tự mình nội
chiến.
Một đội khác thì do không thể phá vỡ phòng ngự của Mac, bị Mac đánh bại
ngược từng người một.
Đội trước thì tự mình lựa chọn bỏ cuộc, đội sau thì là phía tổ chức tuyên bố bọn
họ bị loại, trong chốc lát, kết giới trong khu vực của hai tiểu đội kia co lại,
phong ấn hai con Mac kia.
Những tiểu đội còn lại, hoặc là dứt khoát lưu loát, hoặc không nhanh không
chậm, hoặc khó khăn không chịu nổi, đều hoàn thành vòng thứ nhất.
Sau đó, 18 tiểu đội tiến vào vòng thứ hai.
Phía trên, mây mù màu đen xuất hiện, bởi vì thao tác ngay từ đầu của tiểu đội
thứ ba dẫn đến bây giờ chỉ có thể dùng mây đen để làm tín hiệu đếm ngược thời
gian.
Bart, Ventura và Blanche đều đứng người lên, Karen thì mở miệng nói: "Các
người tiếp tục nghỉ ngơi, khôi phục trạng thái, Mas, bố trí lại một trận pháp cầu
nối tinh thần."
Sau khi đưa ra mệnh lệnh xong, Karen nhìn thoáng qua Ashley, ra hiệu cho cô
đi cùng với mình.
Karen đi tới phía dưới mây đen, Ashley đứng ở phía sau anh.
Trong chốc lát, mây đen nứt ra để lộ một khe hở, một con bạch tuộc to lớn, chui
ra từ trong khe hở, "Oanh" một tiếng, đi tới trong kết giới.
Sau khi Huyễn thú Sagai hạ xuống, giương mười hai cái xúc tu của mình lên,
phát ra tiếng gào thét chói tai.
Hai tay Karen thả lỏng phía sau, xung quanh người nổi lên một lớp khói đen
dày đặc, cả người bắt đầu trôi bồng bềnh, hai chân cách mặt đất.
Trong khoảnh khắc, trên một trăm sợi xiềng xích bay ra từ trên người Karen,
phong tỏa và ngăn cản mỗi một cái xúc tu của Sagai, bao gồm cả đầu của Sagai.
"Oanh!"
Một tiếng vang lớn lại truyền đến, huyễn thú Sagai lúc trước vẫn còn vô cùng
phách lối đã bị một đống xiềng xích màu đen lít nha lít nhít áp chế trên mặt đất.
Ashley thấy thế, mở to hai mắt.
Vẻ mặt tương tự, xuất hiện ở trong mắt của những thành viên khác phía sau.
"Triệu hồi." Karen nhắc nhở.
"A, vâng, đội trưởng!"
Ashley bắt đầu tiến hành triệu hồi, rất nhanh, hình chiếu của một con Thằn Lằn
Lửa xuất hiện, trên người của nó có ngọn lửa đang rực cháy, sau khi bò về
hướng của Sagai, ngọn lửa trên người nó cũng bắt đầu lan sang, gây tổn thương
kéo dài cho Sagai, thỉnh thoảng có bị có khói trắng tràn ra từ trên đỉnh đầu của
Sagai, nhưng so với hình thể tương đối khủng lồ của nó, vết thương này có chút
quá nhỏ bé.
Sagai phát ra phẫn nộ gầm nhẹ, cũng không biết được nó là bởi vì bản thân
mình không thể nào động đậy được mà thấy nhục nhã, vẫn là vì bị loại động vật
yếu đuối này tấn công mà cảm thấy nhục nhã.
Ashley lần nữa nhỏ giọng nhắc nhở: "Đội trưởng, sức tấn công của nó không
phải rất cao."
Karen rất bình tĩnh mà gật gật đầu,
Nói:
"Không vội, từ từ mà đốt."