Karen rất vui vẻ, anh cho là mình đã kiếm được lời, Kaeren tin tưởng nhân tài
"Hỗ trợ" ở trong quảng trường này tuyệt đối không nhiều, mình nhận một lúc
hai người, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì tiểu đội của anh ta là toàn diện
nhất.
Lúc những khác vẫn đang còn thành lập tổ đội, Karen dẫn theo 5 người thuộc hạ
theo đến chỗ kiểm tra an ninh, lấy được số hiệu thuộc về đội mình, lại đi đến
nơi báo cáo, đặt số của mỗi người cạnh nhau, hợp thành tiểu đội, số thứ tự của
tiểu đội là "3".
Trong quá trình kiểm tra an ninh có một chút sóng gió nhỏ, đó chính là Ashley
bị kiểm an thời gian quá dài, nguyên nhân là do tất cả những hình xăm của từng
con yêu thú trên cánh tay của cô, giống như là mấy tấm giấy dán phim hoạt hình
vậy, chỉ có điều là quá lít nha lít nhít.
Nhân viên kiểm tra anh ninh cho rằng cô có khả năng gian lận, cho tiến hành
kích thích những vết xăm của từng con yêu thú trên cánh tay, kết quả không có
chút phản ứng nào.
Ashley thì kiên trì nói rằng là do cô yêu thích xăm hình.
Cuối cùng, căn cứ theo nguyên tắc không có kiểm tra ra được gian lận thì không
gọi là gian lận, Ashley thông qua được kiểm tra an ninh.
Nhưng trên thực tế, Ashley đúng là gian lận, hình xăm yêu thú trên cánh tay của
cô đều là do cha cô thêm vào, phía trên có dấu ấn để cảm ứng các loại yêu thú.
Công việc nghiên cứu của cha mẹ Ashley là bồi dưỡng yêu thú quý hiếm, trong
này cũng liên quan đến việc nuôi dưỡng thế hệ sau giúp cho một vài loại yêu
thú khó sinh nở, có chút giống với giáo viên trong nhà trẻ yêu thú.
Vợ chồng Santos dựa vào phần ân tình này, mang theo con gái, đi đến nơi nuôi
nhốt yêu thú cỡ lớn trong sở nghiên cứu để đòi trả ân, để bọn chúng đem dấu ấn
cảm ứng đánh vào trên người của Ashley, chờ đến lúc cần phải, Ashley có thể
trao đổi sức mạnh của bọn chúng.
Đây không phải quan hệ khế ước, cũng không phải quan hệ nhập thể, hiệu quả
có thể đưa tới, thật ra rất có hạn, nhưng được ở việc số lượng nhiều,
Mà lại, có thể tránh thoát kiểm tra an ninh.
Theo cách nói của Ashley, cũng giống với việc chó thích đi tiểu lên cột điện để
lại mùi hương đánh dấu vị trí, hai cánh tay của cô là dấu hiệu mùi mà những
con yêu thú để lại, chỉ có điều sau khi cảm ứng được thù chúng có phản ứng lại
hay không thì còn phải xem tâm trạng của bọn nó,
Cũng không có chế ước nghiêm ngặt.
Đương nhiên, trong này còn phải tính đến ân tình của cha mẹ cô nặng bao
nhiêu.
Tính cách của Ashley chính là như vậy, không ngại chút nào mà so sánh hai
cánh tay của mình với cột điện, từ khía cạnh này cũng có thể thấy được, vợ
chồng Santos rốt cuộc yêu thương đứa con gái này của họ bao nhiêu.
Sau khi lấy được số thứ tự của tiểu đội, tiểu đội Karen đi vào một khu vực khác
trên quảng trường, ở đó có cắm các cột cờ, trên cột cờ có đánh số, đám người
Karen ngồi xuống vờn quanh cột cờ số 3.
Vừa ngồi xuống, tay phải Karen nắm chặt cột cờ, bên trong ống tay áo bên trái
bắt đầu dùng Rubik Thuật Khóa để tiến hành tính toán cụ thể.
Mas cũng giống vậy, nằm người xuống, hai tay chạm vào ô gạch bên dưới cột
cờ.
Sau một lát, Karen thả lỏng tay nắm cột cờ ra, mặc dù tay trái vẫn còn tiếp tục
sử dụng khối rubic, nhưng trên mặt lộ ra vẻ bình tĩnh.
Một lát sau Mas mới ngồi thẳng người dậy.
Karen mở miệng nói: "Nói một chút."
Mas nói: "Cột cờ này là một điểm tọa độ cụ thể, lúc cuộc tuyển chọn tiếp theo
diễn ra, khu vực dưới chân chúng ta có lẽ sẽ tách khỏi nơi này, bay lên bầu trời,
lại căn cứ theo hoàn cảnh nơi này, tôi suy đoán đợi đến lúc cuộc tuyển chọn
cuối cùng bắt đầu, mỗi tiểu đội sẽ bị phân ra trên 20 khu vực trường thi riêng
biệt trôi lơ lửng trên không trung rồi từ đó chọn ra 2 tiểu đội cuối cùng."
Karen: "Tiếp tục."
Mas gật đầu nhẹ, tiếp tục nói: "Cho nên, hình thức tuyển chọn cuối cùng, chắc
là sẽ không xuất hiện hình thức đối kháng giữa các tiểu đội, chúng ta hẳn là sẽ
đối mặt vơí bài kiểm tra theo đơn vị tiểu đội.
Đội trưởng, tôi đã nói xong."
Karen mở miệng nói: "Cậu chỉ chú ý tới chi tiết, không chú ý tới tổng quan, vị
trí hòn đảo mà chúng ta bây giờ đang ở, nhưng thật ra là một cứ điểm, nơi này
không có cư dân, chỉ có quân đồn trú, toàn bộ đảo, thật ra là một cái trận pháp,
cho nên cậu nói đến lúc đó khu vực mà chúng ta đang ngồi này sẽ bay lên, nếu
nói kỹ thì cũng không phải, chúng ta sẽ không phải bay lên, mà là sẽ mở rộng ra
bên ngoài."
Trên mặt Mas lộ ra vẻ kinh ngạc: "Mở rộng? Quảng trường này sẽ kéo dài ra?"
"Đúng vậy, xem xét lúc này, khoảng cách giữa mỗi cột cờ chỉ khoảng chừng
mười mét, nhưng đợi đến sau khi trận pháp mở ra, khoảng cách có lẽ sẽ tăng lên
trăm mét hoặc nghìn mét chỉ trong nháy mắt.
Hòn đảo này, có thể kéo dài để mở rộng ra, khoảng cách có đủ, và kết giới trong
khu vực mỗi tiểu đội, có thể để cho mỗi tiểu đội có khu vực đủ rộng để làm
trường thi.
Làm như vậy còn có một việc tiện lợi nữa đó chính là "
Karen đưa tay chỉ về phía con mắt của bức tượng Ogurev,
"Ta tin tưởng chờ đến lúc kiểm tra cuối cùng bắt đầu, ban lãnh đạo của Thần
Giáo có thể dễ dàng quan sát tình huống của mỗi tiểu đội chúng ta hơn."