Thấm thoát đã đến mùa đông, Nguyên và Hoành vô cùng phấn khởi vì trong mùa đông này có biết bao lễ hội vui, thật sự rất thích a.
-Khải ca~ Hôm nay ngày bao nhiêu tháng bao nhiêu vậy?-Nguyên bồn chồn lo lắng.
-30/10.-Khải không ngước mặt lên mà chỉ chăm chú đọc sách.
-What? Vậy ngày mai là Halloween sao?
-Ừ.
-Không xong không xong a, phải đi rủ Chí Hoành chuẩn bị mới được.-Nguyên nhanh chóng vọt đi.
-Nè! Nguyên tử anh.....-Anh chưa nói hết câu thì Nguyên đã chạy đi mất.
-Thật là, không biết định bày trò gì đây
nữa.-Anh lắc đầu nhìn theo hướng cậu vừa chạy ra rồi quay lại đọc sách
tiếp. Một lát sau anh gấp quyển sách lại, đắc ỳ nhìn lại tựa đề “
Những cách bày trò Halloween”
-Alo, Thiên Tỷ, có trò vui cho hai chúng ta rồi này.
~Lúc này tại nhà Chí Hoành~
-Hoành ơi, mau mở cổng cho tớ.-Nguyên vừa đến nơi đã réo gọi ầm ĩ.
-Haizz.....chuyển về nhà rồi nên bỏ luôn chìa khóa nơi đây rồi chứ gì?-Hoành ngán ngẩm chạy ra mở cổng.
-Cậu vào đi.
-Được rồi, cứ để tớ tự nhiên.
-Cậu thật là.
-Wao, mới chuyển đi có hai tháng mà nhớ nơi này ghê a~ Ba mẹ đâu hết rồi Hoành.
-Ba mẹ đi du lịch rồi, nhà chỉ còn tớ với Thiên Thiên mà thôi.
-Cái giề? Có riêng hai người cơ đấy, thật đáng nghi nha.-Nguyên nhìn Hoành cười nham nhở.
-Nghĩ cái đầu cậu đấy, thôi có gì nói lẹ, khỏi vòng vo tam quốc nữa đê.
-Đừng xoắn, tớ nói liền. Chả là ngày mai là Halloween nên tớ đến rủ cậu làm bánh a~
-Halloween sao? Tớ còn chả nhớ đấy. Nhưng sao lại làm bánh, sao chúng ta không....
-Thôi thôi, cậu đừng có bày mấy cái trò
kinh dị nữa, năm ngoái tớ sợ muốn chết rồi.-Hoành chưa nói hết câu đã bị Nguyên cắt ngang.
-Tớ không bày thì cũng có người khác bày thôi.-Hoành bĩu môi.
-Ai?
-Làm sao tớ biết!-Hoành chợt nhớ ra mình
bị lỡ lời nên lãng sang chuyện khác-Thôi chúng ta đi làm bánh đi, tớ
muốn bí ngô hương dâu a~
-Sở thích của cậu cũng quái đản thật.
-Kệ tớ.
~Tại khu vui chơi TF~
-Thiên Thiên, em chọn nơi này à, có thật nó thích hợp không?
-Đương nhiên rồi! Với lại nơi em có quen
biết với chủ nhân của khu vui chơi này, lần trước là chú ấy giúp em
chuẩn bị để tỏ tình với Hoành Hoành đấy.
-Ọe, sến như con hến.-Khải trêu.
-Anh thì sao? Còn bày đặt bao cả khối 10 đi ăn kem cơ đấy, anh giàu quá mà.-Tỷ cũng không vừa, gân cổ lên cãi lại.
-Thôi thôi, cho tôi xin, hai cậu lớn hết rồi đấy.-Bác quản lí khu vui chơi đã xuất hiện từ lúc nào, mặt đã đen đi không ít.
-Chú đến đây từ lúc nào thế?-Khải hỏi.
-Từ lúc hai đứa nói tỏ tình gì đấy, đúng là sến súa.- Bác lắc đầu rồi quay bước đi.
-Anh thấy chưa? Tại anh cả đấy. >
-Xí, không thèm cãi nhau với em.
Trong lúc Hoành và Nguyên đang tất bật
chuẩn bị quà bánh thì Khải và Thiên cũng bận rộn không kém. Họ lăng xăng chạy đi chạy lại khắp nơi, phải chuẩn bị mọi thứ cho thật hoàn hảo. Đây là cả một quá trình gian khó, cả các diễn viên trong khu vui chơi nữa
chứ, họ phải hóa trang cho thật hoàn hảo. Ừm, nói chung việc này chỉ phù hợp đối với mấy bạn làm công thoy >_
Khoảng 9 giờ thì mọi việc xong xuôi, ai
về nhà nấy mong cho ngày mai mau đến. Bây giờ đang là mùa đông, khoảng
thời gian nghỉ đông tuyệt vời đối với mọi người,đón Halloween cùng nhau
thì còn gì hạnh phúc bằng a.
~Ngày hôm sau~
”Oáp”-Nguyên uể oải mở mắt, dụi dụi cho tỉnh ngủ. Liếc sang bên cạnh giường ngủ, có một mảnh giấy nhỏ để đấy.
”Anh sẽ không xuất hiện cho đến tối nay, khi ánh dương khuất dạng, mặt trăng nhô cao quá đỉnh đầu, chúng ta sẽ tái ngộ”
-Cái quái gì thế này? Nghe rùn rợn thế? Là Khải ca bày trò à?
-Ha ha, việc còn lại phải nhờ nhóc Hoành.-Khải đứng ngoài cửa cười toe toét.
~Buổi trưa~
-Khải ca làm sao thế nhỉ? Sáng giờ chẳng
thấy mặt mũi ổng đâu. Hay là bị Tào Tháo rượt? Aiss...không thèm ổng,
qua rủ Hoành đi chơi vậy, nhưng ngày này mà thiếu Khải ca thì buồn lắm
a.-Sau khi đấu tranh tư tưởng thì Nguyên cũng quyết định bay tới nhà
Hoành.
”Chí Hoành, nhờ em giữ Nguyên cho đến 7h
nhé, rồi sau đó đưa em ấy đến khu vui chơi TF, anh và Thiên đang chờ hai người đấy”-Tin nhắn từ Nam thần.
”Ok Nam thần”-Tin nhắn được gửi đi cũng là lúc Nguyên tới.
Hoành dụ dỗ Nguyên làm hết việc này đến
việc khác, nào chơi game rồi đi ăn kem, hết ngủ rồi lại ăn nói chung
cung phụng Nguyên chẳng khác gì người hầu.
-Hoành Hoành, cậu sao thế? Lâu lắm rồi
mới thấy cậu chi nhiều tiền thế, mà lại còn cho tớ. Khai thật đi, rốt
cuộc cậu có ý đồ gì?
-Tớ làm thế là vì ai hả? Ở đó mà còn cằn
nhằn, tớ là người chi tiền đây nè, cậu có biết tớ đau lòng đến thế nào
không?-Hoành lầm bầm rồi nhìn lên đồng hồ. Là 6h30 rồi, ráng câu giờ chờ nữa tiếng nữa thôi.
-Nguyên a~ Chúng ta xem lại bánh đi, một lát chúng ta sẽ mang theo.
-Để làm gì a?
-Để ăn chứ làm gì? Cậu thật là.
~Khu vui chơi~
-Á há há há...-Tiếng cười vang vọng của
lũ yêu quái vừa mới được hóa trang.Người người ra vào tấp nập tạo không
khí nhộn nhịp vui vẻ.
-Vậy ổn chưa Khải ca, đến em còn sợ nữa là?-Thiên rùng mình nhìn con yêu quái đang đứng bên cạnh.
-Nhìn em với con dơi hút máu này xứng lắm đấy.
-Anh muốn chết sao?-Thiên lườm.
Mọi chuyện vẫn êm đẹp cho đến khi hai bạn trẻ của chúng ta đến.
-Hello my boy!-Một thần chết từ đâu xuất hiện chắn trước mặt Nguyên và Hoành.
-AAAAA~ Nguyên hét toáng lên chạy mất dạng.
-Nguyên nè, chờ tớ với, chậm lại đi, cậu sẽ bị lạc mất-Hoành gọi với theo.
-Ai đã bày trò này thế, ta mà biết thì
ngươi tới xố.-Nguyên chạy vào một góc mà nấp. Khu vui chơi hôm nay thật
náo nhiệt, ai cũng hóa trang đủ kiểu, chỉ có cậu với Hoành là không có.
-À mà nghĩ tới Hoành mơi nhớ, cậu ấy đâu rồi, nơi đây thật là đáng sợ a~
Nguyên đang suy nghĩ vẩn vơ thì có một ma cà rồng đến bên cạnh rồi thì thầm vào tay cậu.
-Nguyên tử! Em làm gì ở nơi này thế?-Là giọng ai thế nhỉ?
-AAAA....-Nguyên hét toáng lên rồi đấm thẳng vào mặt ma cà rồng.
-Ui da, em làm sao thế? Là anh đây.
-Khải....Khải ca hả? Anh tự nhiên hóa trang gớm quá nên em nhận không ra.
-Em....Thôi bỏ đi, em đến đúng hẹn đấy, ngay lúc trăng vừa lên, nghe thấy không, là tiếng chó sói đấy.
-Thật sao?-Nguyên vểnh tay lên lắng nghe.
-Nhìn em lúc này thật giống sói. Nhưng
sói là món ăn khoái khẩu của ma cà rồng đấy.-Khải liếm môi, nhìn Nguyên
bằng ánh mắt hảo biến thái.
-Yaaa...anh điên à.-Nguyên đánh anh một cái rồi bỏ đi.
-Haizzz..lạc nữa cho mà xem.-Khải bước đến kéo tay Nguyên-Đi theo anh.
Anh dẫn cậu đến Ghost"s House, nơi được mệnh danh là đáng sợ nhất trong ngày lễ Halloween này.
-Này, em không vào đâu, đáng sợ lắm.-Nguyên run run nắm chặt tay Khải.
-Em cứ yên tâm, trong đây có rất nhiều người, vui lắm.
-Vui đâu mà vui, em không vào đâu.
-Không cũng phải vào, em xem anh hù dọa bọn họ này.
Anh dắt tay cậu đi vào trong, suốt đường đi cậu chẳng dám mở mắt.
-Woa, ma cà rồng sao hảo soái quá, chụp
với tụi mình một tấm hình đi.-Tiếng lũ con gái lôi kéo, tay anh nhanh
chóng rời khỏi tay cậu.
-Đẹp trai thật nha, quả là nam thần.
-Im lặng hết cho tôi.-Nãy giờ Nguyên đứng yên đấy chờ, anh dám bỏ cậu lại bên cạnh mấy con ma mà đi vui vẻ với
người khác, thật là không công bằng.
-Anh ta là của tôi, mau tránh ra.-Nguyên hùng hổ tiến đến lôi Khải đi.
-Ối, tui xịt máu mất.-Hủ nữ trong nhà ma nói.
-Tui cũng vậy a.-Một hủ khác tiếp lời.
-Em không còn sợ nữa à?-Khải nhìn Nguyên e ngại.
-Anh còn dám nói, bỏ rơi em giữa chốn ma quỷ thế mà coi được à?-Nguyên phồng má giận dỗi.
-Tại bọn họ lôi kéo anh thôi.
-Không xông rồi, anh dễ bị cám dỗ quá, về nhà em phải dạy dỗ lại.
-Em nói gì? Em muốn bị ăn thịt phải không sói con?
-A....sói này chưa đủ 18 tuổi a, muốn ăn thì phải chờ mười năm nữa.
-Sao phải mười năm, ba năm là đủ rồi mà?-Khải ủy khuất.
-Anh biến đi! Piiiii...
~Ở phía Tỷ Hoành~
-Thiên Thiên, không biết hai người họ sao rồi ha?
-Thì chắc cũng như chúng ta thôi.-Thiên nắm tay Hoành đi về phía ngôi nhà ma.-Mình cũng vào đây à? Em sợ a.-Hoành nuốt nước bọt.
-Em mà cũng sợ sao bảo bối?-Thiên đanh mặt thách thức.
-Anh thách em? Được thôi, sợ anh à!
Hai người cứ thế bước vào nơi gắn kết
tình yêu trong đêm này, phía xa xa có hai người khác đang ngồi ăn bánh
Bí ngô hương dâu....
-Có ngon không?
-Cũng tạm.
-Xí, tạm thôi á? Đây là bánh của Hoành nhi đấy, cho anh ăn là may mắn rồi, còn ở đó mà chê.-Nguyên bĩu môi.
-Thôi, là anh đùa, bánh Trôi nhi làm là ngon nhất.
-Con cua Đao nhà anh suốt ngày chỉ biết nịn hót.
-Hì.
Trong ngôi nhà ma, hai bạn Thiên Hoành của chúng ta cũng bị trường hợp tương tự như hai bạn Khải Nguyên lúc nãy.