[Snarry] Công Thụ Dưỡng Thành Kế Hoa

Chương 25: Ác, thật xin lỗi, Hagrid!




Bảy giờ tối, phòng làm việc của giáo sư Độc dược.

Trước bàn làm việc, Snape đang phê chữa luận văn của đám rắn nhỏ nộp lúc quay lại trường, trên ghế sa lông bên cạnh bàn làm việc, Harry buồn bực lăn lộn.

Mái tóc vốn rất vất vả mới chịu nghe lời bị Harry làm rối bời, Snape nhìn dáng vẻ buồn bực của tên nhóc con sư tử khoác da rắn, nghĩ vừa bực mình vừa buồn cười.

Harry thật sự không dám trở lại phòng ngủ trước giờ cấm đi lại ban đêm, đám rắn nhỏ tranh luận không dứt, một đám người được đề cử làm đại diện chạy theo Harry tìm hiểu tin tức, nếu Harry ở trong phòng ngủ, mấy cái người đại diện này nhất định sẽ tìm đủ mọi cách đến gần, vây quanh cậu nói bóng nói gió! Hơn nữa, trong đám đại diện, còn có Draco! Lucius Malfoy nếu đã quyết định đánh cược sẽ giả bộ như cái gì cũng không có làm, đương nhiên là sẽ không để gia tộc Malfoy có vẻ cái gì cũng biết.

Làm một người sắp trở thành người đứng đầu của một phe trong chiến tranh, Harry cảm thấy mình phải khiêm tốn một chút, bảo trì cảm giác thần bí!

Cho nên, cậu tính toán tất cả mọi nơi trong Slytherin, túm lại chỉ có cách vách phòng ngủ của mình, có thể trước giờ cấm đi lại ban đêm năm phút trở về, cũng không bị đám rắn nhỏ quấy rầy, hay nhất là có thể để cậu nghiên cứu một chút về phương án và tình hình kế tiếp, Harry bất đắc dĩ đi tới trước cửa phòng làm việc của người nào đó cách phòng ngủ của mình chỉ một vách tường.

Oh! Roi da Merlin, cậu chỉ lại, chỉ là không có chỗ để đi, mà trong nội tâm có một âm thanh nói với cậu nên làm như vậy.

Harry đứng trước cửa một lúc, do dự rốt cuộc có nên gõ cửa hay không.

Con rắn đá trên cửa phòng làm việc nhịn không được trừng mắt Harry: 【Tê tê! Thằng nhóc ngu ngốc! Muốn vào cũng nhanh chút! Cọ cọ sát sát có phiền không vậy! Tê tê!】

Mảnh hồn tuy đã trừ bỏ, nhưng, về phương diện năng lực Xà ngữ vẫn được giữ lại. Bây giờ, Harry đối với hai chữ “ngu ngốc” này rất muốn phản bác!

Harry quấn quýt một lát, suy nghĩ một chút vẫn là không muốn buông tha con rắn nhỏ này (thật sự là cậu phản bác không lại Xà Vương đại nhân), 【Tê ~ Lúc trước Salazar không dỗ mày hả! Rắn giữ cửa! Tê ~】 Harry tỏ vẻ, mình bị Xà tổ đại nhân hãm hại rất sâu, ghi lòng tạc dạ!

【Tê tê! Oh God! Xà ngữ! Rốt cục...... Oa oa..... Aini rốt cục cũng nhìn thấy con cháu của chủ nhân..... oa oa.....】 Con rắn nhỏ gần như là vươn cái cổ dài của nó cọ cọ vào tay Harry.

【Tê ~ Ách, tao cũng không phải.....】 Harry cũng không biết nên giải thích thế nào với con rắn nhỏ nhiệt tình này.

Harry nổi da gà khắp người, ách, bị một con rắn, còn là rắn đá, lấy loại phương thức thân mật bán manh như vậy..... Hay là thôi đi!

Lúc này, cửa đột nhiên bật ra, Aini-chốt cửa-rắn đá bị một lực kéo mạnh mẽ giật về phía sau, chỉ kịp hét lên một tiếng đã tách ra khỏi tay Harry thân ái của nó.

Một bóng dáng toàn thân màu đen đứng trước mặt Harry.

Harry khẩn trương nuốt một ngụm nước miếng.

“Ta giải thiết, Kẻ Được Chọn đại nhân cũng không định cùng một con rắn đá triền miên đến hừng đông, cho dù..... Kẻ Được Chọn vĩ đại của chúng ta có năng lực không bình thường như vậy, là một Xà ngữ?” Snape nhíu mày nhìn gương mặt đứa nhỏ trước mặt từ trắng biến đỏ, sau đó dáng vẻ tức giận.

“Đi vào.” Snape không nói gì nữa, nghiêng người, để cho Harry đi vào, tình huống hôm nay, từ khi nhận được chứng cứ Lucius gửi tới đã dự liệu được.

Vì vậy, ngay từ đầu khi hai người gặp nhau đã là tình huống không có gì để nói.

Bất quá, Harry thực sự nhịn không được, Harry đối với việc hai người một chỗ không nói lời nào sẽ bị nghẹn chết, SO, cậu cảm thấy mình nhất định phải nói gì đó.

“Giáo sư, cái kia...... Malfoy bên kia hình như bắt đầu có động tác.” Harry vẻ mặt nghiêm túc, ai biết...... Đương sự Harry căn bản không nghĩ đến anh đã biết đến chuyện này rồi.

Snape cũng không thèm nhìn cậu một cái, lạnh nhạt trả lời, “Ừ.”

“Bây giờ, hình như toàn bộ Slytherin đều biết Voldemort là một Máu lai.”

“Ừ.” Snape nghĩ luận văn đám rắn nhỏ lần này thật tệ, kéo người vào đám chuyện này thật là!

“Giáo sư, vậy tiếp theo.... Nên làm cái gì bây giờ?” Harry hơi không hiểu thái độ của Snape, để cậu đi vào, lại không chịu nói với cậu hơn hai câu?!

“Ừ, hừ?” Giáo sư đại nhân tỏ vẻ, tự mình nghĩ đi, anh không muốn nói chuyện, bây giờ, với Potter!

Xà Vương đại nhân nhận định ba kẻ đầu sỏ hiện tại gây nên rối loạn cho Slytherin trước khi thi, Dark Lord, Lucius, còn có.... Potter!

Thành tích cuộc thi năm nay của Slytherin phải vượt qua Ravenclaw!

Nếu hai người trước Xà Vương đại nhân không cách nào giận cho đánh mèo được, như vậy, cơ bản gần nhất, Harry vô tội trúng đạn.

Xà Vương đại nhân trừ điểm cần lý do chính đáng sao? Không cần.

Như vậy, Xà vương đại nhân giận chó đánh mèo cần lý do chính đáng sao? Giống như trên!

Harry có chút tức giận, cậu không thích Snape có thái độ xa cách này với cậu!

Cậu lại làm gì cho Snape tức giận? Snape bảo cậu nói chuyện với Lucius, cậu nói! Snape bảo cậu tranh thủ Lucius vào phe của mình, cậu tranh thủ!

Snape yêu cầu, cậu đều làm xong, vậy tại sao còn như vậy!

Cậu tình nguyện Snape tiếp tục châm chọc khiêu khích cậu, còn tốt hơn là xa cách như vậy!

Harry-ấu trĩ ngốc nghếch-Potter quyết định, nếu Snape không muốn để ý đến cậu, như vậy, cậu cũng sẽ không dán mặt nóng lên mông lạnh nữa!

Vì vậy, lại lần nữa, quay lại cảnh tượng ban đầu.

Lúng túng ngồi trong phòng làm việc của Snape lẩm bẩm điếm tiếng tích tắc của đồng hồ mà chậm rãi trôi qua.

Thật vất vả đến giờ cấm đi lại ban đêm, Harry-quật cường-Potter cảm thấy lần đầu tiên mình cho rằng giờ cấm đi lại ban đêm tới trễ như vậy, đây cũng là lần đầu tiên cậu mong chờ giờ cấm đi lại ban đêm mau mau tới đến vậy.

Còn năm phút nữa đến giờ cấm đi lại ban đêm.

Lúc này, hai người lúng túng trong lòng đều thở phào nhẹ nhõm.

“Hử?” Snape nhìn thoáng qua Harry, phát ra một tiếng so với không phát ra cũng y như nhau.

“Hừ!” Harry xoay đầu sang chỗ khác, nhìn cũng không nhìn Snape một cái, trực tiếp đi ra ngoài, về phòng cách vách.

Snape nhìn bóng lưng nhóc quỷ khổng lồ con căm giận bỏ đi, khóe miệng kéo ra một nụ cười xấu xa, chọc giận tên quỷ khổng lồ con này, luôn luôn làm tâm tình của anh vui vẻ mà!

Trở về phòng ngủ, Draco ôm gối, ngồi trên giường của mình nhìn chằm chằm Harry.

Ánh mắt Draco nói với Harry, hoặc là nói thứ cậu muốn biết, hoặc là, đến trợn mắt cùng chơi trò chơi cả đêm, ai cũng đừng ngủ!

Harry không muốn chọn điều thứ nhất, dĩ nhiên, đối với đều thứ hai cậu cũng không hứng thú gì.

Qua lễ Giáng Sinh rất nhanh sẽ đến cuộc thi cuối kỳ, trễ nhất chiều mai Hermione sẽ kéo mấy người bọn cậu cùng nhau ôn tập!

“Hắc, Draco, nếu như..... Mình là nói, nếu như cậu chịu ngủ sớm tối nay, mình nghĩ, ngày mai cậu có thể thấy phần quà Giáng Sinh mình đặc biệt chuẩn bị cho cậu. Oh, mình đảm bảo cậu nhất định sẽ thích nó!” Harry suy nghĩ một chốc, quyết định bán đứng người nào đó.

“Được rồi, Harry, cậu đã nói như vậy.” Draco sau khi suy tính, dù sao cũng còn nhiều thời gian, Dark Lord cũng phải ngay ngày mai sẽ trở về, nhiệm vụ của ba ba để sau hẳn nói đi, Draco-bị cha già nhà mình lừa gạt-Malfoy quyết định, vẫn là quà của Harry tương đối quan trọng.

Thật ra, Lucius căn bản cũng không nghĩ con trai nhà anh có thể hỏi thăm gì đó từ Harry, dù sao, xin đừng yêu cầu quá cao đối với Rồng nhỏ mới năm nhất nhà anh được không? Rồng nhỏ nhà anh đã rất thông minh rồi, ngươi xem hai tên Crabbe với Goyle, Rồng nhỏ nhà anh nhất định là tinh anh!

Lucius tỏ vẻ, về điểm này anh rất kiên trì!

Ngày thứ hai, các giáo sư cũng bắt đầu khóa mới, chuẩn bị cho đám động vật nhỏ bắt đầu ôn tập.

Dù sao, mấy ngày nữa sẽ là thi cuối kỳ rồi.

Quả nhiên, buổi chiều, Hermione ôm một tá bản ghi chép, chạy tới Slytherin mời Pansy, Harry, Draco cùng đi thư viện ôn tập.

Hermione đối với Harry mà nói, tồn tại vẫn như là một người chị, cái đó nói thế nào nhỉ, sâu hơn chị giống như mẹ, vả lại mỗi lần Hermione đưa ra đề nghị đều làm cho Harry thuận lợi giải quyết chuyện trước mắt.

Có thể nói, Harry có lẽ sẽ đối với đề nghị của Snape, Sirius, thậm chí là Dumbledore đưa ra còn do dự phản đối, nhưng đối với đề nghị của Hermione, trên cơ bản Harry đều là nói gì nghe nấy.

Có lẽ bởi vì, cùng Harry chân chính sớm chiều ở chung với nhau, là hai góc trong tam giác sắt, đầu óc Ron thực sự có chút ngốc, cho nên, thói quen mà thôi, Hermione nói, trên cơ bản Harry và Ron sẽ có oán giận, nhưng, tuyệt đối phục tùng!

Harry và Pansy kéo theo Draco vẻ mặt không tình nguyện, nhỏ giọng lầm bầm cậu tại sao lại phải cùng một phù thủy Máu Bùn học chung, đi theo sau Hermione.

Harry nghe thấy Draco nói, cười híp mắt nói với Draco: “Draco, mình với cậu đánh cược, cuộc thi cuối kỳ lần này, tên Hermione đứng trên cậu, cậu lập tức đáp ứng, không bao giờ.... đem huyết thống của Hermione để trên cửa miệng nữa?”

Draco quả nhiên trẻ con không chịu nổi kích thích, “Cược thì cược! Mình mà không bằng cô ta?! Đùa gì chứ!”

Tiếp theo ôn tập, Draco chỉ yên lặng ôn tập một mình, cự tuyệt Hermione tìm trọng điểm cho cậu ta, chẳng qua Harry với Pansy thì đương nhiên vui vẻ nhận lấy.

Harry 【bĩu môi】 Ôi chao, Hermione tìm trọng điểm! Hầu như đều có trong đề thi chính thức đó có được không!

Pansy 【cười thần bí】 Ngươi nghĩ..... Ta sẽ không tin thực lực của bạn mình sao?

Dưới đáy lòng Pansy và Harry mặc niệm dùm Draco, trên cơ bản, vị trí đứng nhất của cấp học, Hermione sẽ cắm rễ ôm đến khi cô ấy tốt nghiệp.

Draco không biết chuyện gì 【mê mang phát điên】 Cái này.... Còn có cái kia...... Rốt cuộc có phải trọng điểm không vậy?!

Hermione 【cười tự tin】 Đừng tranh với mình học tập so với ai khác đều chăm chỉ hơn.

Nhưng mà, Draco nhiệt tình học tập, trong bữa cơm mới nghĩ đến một việc đã ném ra sau ót.

“Khụ khụ, Harry, cậu nói quà đâu!” Rồng nhỏ dùng cùi chỏ huýt nhẹ Harry.

“Ăn cơm xong dẫn cậu đi.” Harry yên lặng tính toán thời gian, ừm, tới kịp.”

Cơm nước xong, Harry và Draco khoác Áo Tàng Hình, đi về phía ngôi nhà nhỏ của Hagrid.

“Harry! Vì sao chúng ta phải đi tới căn nhà nát của kẻ giữ cửa khu vực săn bắn!” Draco nhỏ giọng kháng nghị.

“Tin tưởng mình, cậu sẽ thích bác ấy.” Harry thần thần bí bí nở nụ cười.

Trong lòng Harry 【chột dạ】 Hagrid, xin lỗi.

Rất nhanh, hai người đến trước nhà gỗ.

Harry gõ cửa, nghe bên trong vọng ra âm thanh hoảng loạn thu dọn đồ đạc, qua một lúc lâu, Hagrid hoang mang xuất hiện, nhưng mà cửa chỉ hé ra một cái khe nhỏ.

“Harry, ách, còn có Malfoy, các con đến làm gì?” Hagrid muốn dùng cơ thể ngăn tầm mắt của Harry, chẳng qua, không có tác dụng gì là được.

Harry vô tội chớp chớp mắt, “Hagrid, bác không thích con tới thăm bác sao?”

“Ách không, đương nhiên không, Harry, chỉ là bây giờ đã không còn sớm, còn có, còn có, đúng! Con nên đi chuẩn bị kỳ thi cuối kỳ của con.”

Nói xong, Hagrid định đóng cửa lại.

Nhưng mà, Harry làm sao có thể để Hagrid được toại nguyện chứ?

“Hagrid, con biết chuyện trứng rồng rồi!”

“Cái gì?” Hagrid thiếu chút ngã sấp ra.

“Trứng rồng?!” Draco kinh ngạc vui mừng.

“Có thể cho chúng con vào rồi nói không?” Harry nghiêng đầu cười cười với Hagrid.

Hagrid né người ra, để hai con rắn nhỏ không có ý tốt đi vào.

“Oa! Thật là trứng rồng kìa!” Draco đi vào, không nhìn căn phòng bừa bộn với vì để ấp trứng rồng mà nhiệt cao không bình thường, trực tiếp nhào tới trước bàn, ánh sáng hưng phấn trong ánh mắt quả thực muốn làm đui Harry mà.

“Harry, con làm sao biết được?” Hagrid nghi ngờ hỏi Harry.

“Hagrid thân ái, đây không phải là trọng điểm, bác có từng suy xét qua, rồng này sau khi nở, bác phải nuôi thế nào chưa?”

“Ác không, không ai có thể tách rời Nobert với bác!” Hagrid nhanh chóng quên phắt vấn đề trước đó, sốt ruột bảo vệ trứng rồng của bác ấy.

Vào đúng lúc này, trứng rồng trên bàn rung lắc dữ dội, “Răng rắc” một tiếng, trứng rồng tách ra mấy vết nứt, sau đó, một con rồng con dính đầy chất dịch dáng dấp một chút cũng không lấp lánh nhìn trong mắt Harry chỉ thấy buồn nôn, chui ra.

Nhưng mà, hai kẻ khác ở đây hiển nhiên thì không cho là vậy!

“Đây là một con rồng Na-uy!” Draco hưng phấn túm lấy Hagrid.

“Trò biết không ít đó! Norbert bé bỏng là một con rồng Na-uy xinh đẹp!”

Norbert vừa ra đời, trong mắt Harry tuyệt đối không tính là xinh đẹp, chậm rãi mở mắt, tò mò nhìn Draco một chút, sau đó.....

Harry vội cho Draco một bùa che chắn.

Norbert không khách khí phun ra ngọn lửa đầu tiên từ lúc nó vừa chào đời đến giờ, dội ngược trở lại thiêu trụi một bên râu của Hagrid.

Hagrid luống cuống dập tắt lửa trên râu, sau đó lại lâm vào trạng thái cười khúc khích, “Ha ha ha, đây là lửa của Norbert bé bỏng phun ra! Thằng nhãi này, giỏi quá!”

Harry nhìn không nổi nữa, quyết định cho Hagrid một thau nước lạnh, “Hagrid, bác phải biết, nửa tháng sau, Norbert “bé bỏng” của bác sẽ lớn hơn cả căn phòng nhỏ của bác, một tháng sau, bác sẽ không còn thức ăn có thể nuôi nổi Nobert “bé bỏng” của bác nữa!”

Hagrid sốt ruột, “Rừng Cấm không được sao?”

Draco lúc này cũng hiểu được ý của Harry, “Hagrid, bác không sợ Norbert phun ra một ngụm lửa đốt trụi Rừng Cấm sau đó đốt luôn Hogwarts sao?”

Cái này Hagrid không có biện pháp. “Vậy làm sao bây giờ? Ác, Norbert bé bỏng đáng thương của ta!”

Draco liếc nhìn Harry, phát hiện Harry cười đến gian trá, liền trưng ra vẻ mặt chân thành nhất, thành khẩn nói với Hagrid: “Nhà Malfoy trên danh nghĩa có vài trang viên, Hagrid, nhà con có thể giúp bác nuôi Norbert bé bỏng, đương nhiên, con sẽ mời người đặc biệt chăm sóc Norbert, con sẽ cho bác khóa cảng để bác có thể đi thăm Norbert bé bỏng bất cứ lúc nào, bác, nghĩ thế nào? Con cũng chỉ có cách này.”

Hagrid đang thút thít, nghe Draco nói như vậy, lập tức ngẩng đầu, “Ác, Malfoy, không, Draco, con thật là một đứa nhỏ tốt, bác đã nói thích rồng là một đứa nhỏ tốt, con đồng ý cứu Norbert bé bỏng đáng thương của bác, chuyện này thật sự là quá tốt!”

Nếu hai kẻ rồng ba rồng mẹ khống đồng ý, Harry cũng lập tức làm kẻ đánh nhịp cuối cùng, “Như vậy, tối nay Draco cậu về viết thư cho ba ba cậu, ngày mai sắp xếp xong, buổi tối chúng đưa Norbert đi.”

“Ừ!” Draco gật đầu lia lịa.

“Ừm, được rồi.” Hagrid lưu luyến nhìn Norbert, sau đó đồng ý.

Hagrid đáng thương, cứ như vậy mà bị Harry bán đứng cho Draco.

Trên đường về, Draco hưng phấn nắm vai Harry, “Anh em, cám ơn!”

Harry nhún nhún vai, dù sao..... Cũng không phải rồng của cậu.

Trong bầu trời đêm, dưới các vì sao Harry vô liêm sỉ hành vi vô lại, mắt chớp càng lợi hại hơn!

Tiểu kịch trường:

Mỗ tây nhân cách thứ hai 【hiếu kỳ nhấc tay】 Lão đại! Vì sao phần lớn đồng nghiệp văn Harry đều là thụ vậy? Gần như có thể nói là tổng thụ trong các tổ hợp CP a!

Mỗ tây nhân cách thứ nhất 【đẩy đẩy mắt kính】 Chân tướng chỉ có một! Ngươi phải biết, phàm là tác phẩm có cô gái được hoan nghênh, tỷ như Hermione, như vậy, cô gái này nhất định cần một tri kỷ, có thể nói chuyện trên trời dưới đất bí mật nơi khuê phòng! Cho nên, ngươi nghĩ xem, trong tam giác vàng, có thể nói trong cả bảy quyển HP, ai có thể làm bạn khuê mật của Hermione?

Mỗ tây nhân cách thứ hai 【kích động nhất tay】 Ta biết! Là Harry!

Mỗ tây nhân cách thứ nhất 【bình tĩnh buông tay】 Cho nên, đây là chân tướng!