Sinh Tồn Trong Tận Thế

Chương 154: Không Để Liên Lụy Tới Chiến Hữu






Alisa nghe được lời này của Thiên Anh thì trong lòng vui vẻ, nhưng nàng vẫn hỏi:
“Nếu như chúng ta đi cả, có thế lực nào tới đây chiếm nơi ở của chúng ta thì phải làm sao đây? Mặc dù ở đây có hệ thống phòng ngự tự động, nhưng không thể chống lại các cuộc tấn công quy mô lớn, hoặc là những cao thủ tấn công.”
Thiên Anh nghe vậy thì cười nhạt, hắn nói:
“Nếu bọn hắn dám chiếm nơi này thì giết sạch bọn hắn là được thôi.

Lo lắng gì chứ, cần thiết có thể cho nổ tung cả căn cứ để cho bọn hắn về trời cùng ông bà, hoặc dùng khí độc tiêu diệt toàn bộ những kẻ ở bên trong.

Với tôi nghĩ khả năng bọn hắn nhân lúc chúng ta vắng mặt rồi tấn công rất thấp.”
Alisa nghe được câu trả lời của Thiên Anh thì lâm vào trầm tư.

Có điều suy nghĩ một hồi nàng vẫn không nghĩ ra nguyên nhân do đâu.

Nhìn Thiên Anh đang ở bên cạnh, Alisa hỏi:
“Do đâu mà ông nghĩ vậy? Bọn hắn sợ cái gì mà không dám tấn công.”
Thiên Anh thấy người bạn của mình còn đang nghi hoặc thì giải thích:
“Hiện tại chúng ta liên hợp cùng hai thế lực lớn khác, so về lực lượng thì gần như không sợ bất kỳ thế lực nào ở trong thành phố Nội Hà rồi.

Nếu có bất kỳ một thế lực nào tấn công chúng ta, thì hai thế lực khác sẽ không bỏ qua cho những kẻ kia.

Vì vậy bọn họ chỉ có thể chiếm được nơi này nhất thời mà không thể chiếm nơi đây cả đời.”
Dừng lại một chút, sau đó Thiên Anh tiếp tục phân tích:
“Ngày trước bọn hắn dám tấn công nơi đây là vì chúng ta đang ở cách biệt với hai thế lực khác.

Giết được chúng ta lực lượng liên minh suy giảm, đến lúc đó bọn họ có thể ngang nhiên chiếm cứ nơi này mà không sợ thế lực nào khác trả thù.

Nếu hai ta chết, Chính Nghĩa Hội cùng Mãng Xà Bang cũng sẽ không vì chúng ta mà trả thù, bọn họ sẽ vì lợi ích mà nhân nhượng.


Nhưng nếu chúng ta sống thì lại khác.”
Alisa nghe đến đây thì đã rõ vì sao Thiên Anh lại không muốn nàng ở nhà.

Nhìn chiến hữu của mình, Alisa nói:
“Ông lo lắng địch nhân của chúng ta, sẽ nhân lúc sơ hở mà tấn công căn cứ, giết chết tui sao?”
— QUẢNG CÁO —
Thiên Anh gật đầu, hắn nói:
“Chính xác.

Nếu bà đi cùng tôi thì bọn hắn sẽ không tấn công, cho dù tấn công nhưng khả năng rất thấp.

Còn nếu bà ở nhà thì chắc chắn bọn hắn sẽ tấn công, nếu bà chết thì còn tốt, nếu bị bắt sống thì mệt rồi.

Khả năng cao bà sẽ bị đám kia giày vò thân xác cho tới khi thân tàn ma dại mới thôi, sau đó bọn hắn sẽ dùng bà làm vật trao đổi.”
Alisa lườm Thiên Anh, cô nàng nói:
“Nếu tui bị bắt, không phải ông sẽ tới cứu tui à?”
Thiên Anh nghe vậy thì nói:
“Đọc ngôn tình ít thôi, cứu người có dễ như vậy à, biết chỗ nào mà cứu, tưởng một mình bản thân thông minh, còn người khác thì ngu chắc.

Một khi bị bắt thì trời cứu, cho dù có biết địa điểm lại sẽ thế nào, bọn hắn chỉ cần bỏ một quả bom hẹn giờ vào trong miệng Lam là xong, dù là tôi có biết cũng cứu không được.”
Alisa nhìn Thiên Anh hỏi:
“Sao ông tinh thông mấy cái mánh khóe này như vậy? Trước kia đã từng làm qua rồi hả?”
Thiên Anh không phủ nhận, hắn gật đầu nói:
“Đã từng làm qua rồi, hơn nữa còn không ít lần.

Nên muốn cứu con tin từ trong tay sát thủ chuyên nghiệp thì chỉ có thể dùng phương pháp đàm phán.

Chứ không có chuyện giống trên phim đâu, cái khỉ gì mà một mình xông vào hang ổ, sau đó giải cứu con tin.

Bọn hắn sẽ khoan răng hàm của bà ra, nhét vào một quả bom dẻo, cùng một cái định vị.

Chỉ cần phát hiện bà đã chạy trốn thì … ‘bùm’.

Vậy là xong.”
Nhìn thấy vẻ mặt của Alisa trở nên đần thối, Thiên Anh nở nụ cười tươi, hắn vỗ vai cô nàng rồi nói:
“Vì tôi không muốn thấy bà chết quá sớm, nên ngày mai theo tôi.

Nếu bà rơi vào trong tay bọn kia tôi sẽ không cứu, nên lo mà bảo vệ tốt bản thân.”
— QUẢNG CÁO —
Alisa xụ mặt ra, cô nàng đấm cho Thiên Anh một cái vào ngực, sau đó nói:
“Chiến hữu như cái cục cứt, đồng đội bị bắt đi vậy mà không tìm cách cứu về.

Thế mà trước kia tui luôn nghĩ, nếu ông mà bị bắt đi sẽ dùng hết cách để cứu về.

Có điều bây giờ nghe ông nói mấy câu nhẫn tâm như vậy, tui quyết định nếu ông có gặp nạn thì cũng mặc kệ ông.”

Thiên Anh nghe vậy thì cười, hắn lúc này há miệng ra.

Sau đó nói:
“Thấy trong miệng tôi không?”
Alisa nghi hoặc hỏi:
“Toàn răng là răng chứ có thấy gì đâu.”
Thiên Anh cười nói:
“Đúng là có mắt như mù, bà không thấy răng tôi khác với răng của người bình thường à? Ở trong răng của tôi có chứa chất nổ dẻo cùng với chất độc.

Một khi tôi nghiến nát răng thì cả tôi cùng địch nhân đều sẽ chết.

Nên bà không cần lo về chuyện tôi sẽ bị bắt đâu.

Một khi tôi bị bắt sẽ không làm liên lụy tới chiến hữu của mình.

Nếu không thể tự giải thoát tôi sẽ tự sát.”
Nghe được lời này của Thiên Anh thì Alisa khựng lại, trong lòng nàng lúc này nổi lên một cổ cảm xúc khó tả.

Nàng cũng không hiểu rõ cổ cảm giác kia ra sao nữa.

Nó vừa vui lại vừa buồn.
Sau một lúc cô nàng nhìn Thiên Anh, Alisa có phần không vui nói:
“Ông đần lắm, không thèm nói chuyện với ông nữa.

Tui đi làm tiết canh đây.”
Dứt lời Alisa liền quay người rời đi, nàng vừa quay đi thì đôi mắt của nàng cũng nhòa lệ.
— QUẢNG CÁO —
Tự dưng nàng cảm thấy bản thân thật ích kỷ, nàng từ trước đến nay vẫn luôn hy vọng rằng, nếu nàng gặp nạn thì Thiên Anh sẽ tới cứu nàng.
Nàng hoàn toàn không có nghĩ tới vấn đề nguy hiểm của Thiên Anh, khi mạo hiểm tới cứu nàng.

Trong khi đó Thiên Anh lại đã tính tới việc ‘tự sát’ để không làm liên lụy tới nàng.
Chỉ dựa vào điểm này thôi, nàng cảm thấy bản thân mình thật ích kỷ.


Nàng lúc này tự hỏi, nếu thật sự sau này nàng rơi vào trong tay địch nhân thì phải làm sao? Nàng có thể làm giống Thiên Anh hay không? Chấm dứt tính mạng của bản thân, không làm liên lụy tới hắn.

Thiên Anh cũng không biết vì một câu nói của mình mà lại khiến cho Alisa suy nghĩ nhiều như vậy, chuyện trong miệng của hắn có thuốc nổ cùng chất độc đã có từ lâu rồi.
Từ khi gia nhập giới sát thủ hắn đã sẵn sàng để chết.

So với việc đau đớn dai dẳng kéo dài thì hắn cảm thấy chết trong nháy mắt tốt hơn.

Với đây thực ra cũng không phải thủ đoạn tự sát, mà là thủ đoạn sau cùng mà hắn dùng để liều mạng cùng với địch nhân.

Hắn dù chết cũng phải kéo theo ai đó.
Alisa đi làm món tiết canh, Thiên Anh cũng không ngồi không, sau khi uống xong cốc nước cam ép, hắn lúc này cũng đứng dậy đi vào bên trong nấu ăn.

Hôm nay hắn tính ăn sớm, sau đó chuyển đồ.
Hiện tại địch nhân ở thành phố Nội Hà của hắn có rất đông.

Thiên Anh biết lần này kiểu gì cũng có kẻ đâm lén ở sau lưng, vì vậy hắn muốn tương kế tựu kế, nhân cơ hội lần này diệt trừ đi một số tên.
Thiên Anh tính toán, nếu như hắn giấu Alisa đi, giả vờ cô nàng vẫn còn đang ở nhà, khả năng cao đám kia sẽ tập kích căn cứ.

Với ý đồ bắt sống Alisa, sau đó dùng cô nàng để khai thác thông tin về hắn, từ đó làm ra đối sách phù hợp.
Có điều đây chỉ là suy đoán của hắn mà thôi, còn thực tế ra sao thì không biết.

Cái này phải phụ thuộc vào sức ảnh hưởng của Mãng Xà Bang cùng Chính Nghĩa Hội.
Nếu sức ảnh hưởng đủ lớn thì sẽ bình yên vô sự, nếu sức ảnh hưởng không đủ sẽ có kẻ tấn công.

Còn ai tấn công, khi nào tấn công thì Thiên Anh không lường được..