Sinh Tồn Ký

Chương 53: Quả trứng bảy màu




Tiểu My xác nhận giao dịch, xem thuộc tính cây trượng.

*** Trượng Thánh Sứ

- Công kích đơn thể tầm xa: 13

- Tinh thần + 10

- Phòng ngự +10

- Sinh mệnh +10

- Gia tăng hiệu quả khi sử dụng kỹ năng trị liệu 30%.

- Kỹ năng Thanh Tẩy: Tiêu hao 5 điểm tinh thần xóa lập tức mọi hiệu ứng xấu cho đồng đội trong toàn bộ phạm vi 1 mét. Thời gian hồi 10 giây.

- Mô tả: Cầm cây trượng này trong tay, bạn chính là thiên sứ! 

Trước kia Tiểu My chưa từng thử qua trò chơi nhập vai trực tuyến, nhưng mấy hôm nay va chạm không ít cũng lờ mờ hiểu được phần nào. Nàng dễ dàng nhận ra thuộc tính của Trượng Thánh Sứ rất tốt, nhất là kỹ năng Thanh Tẩy kia sẽ giúp nàng hỗ trợ thêm cho mọi người khi chiến đấu. Nàng vội cảm ơn Trần Phi, không chút khách sáo trang bị ngay, chỉ số bản thân lần nữa tăng vọt.

Cây trượng này như được sinh ra dành cho người chơi hỗ trợ. Tinh thần tăng lên giúp Tiểu My sử dụng được nhiều kỹ năng mà không lo cạn kiệt, ngoài ra thì 10 điểm phòng ngự và sinh mệnh giúp nàng tăng phòng thủ đáng kể, có thể yên tâm hỗ trợ đồng đội mà không phải quá lo lắng khi bị đối phương nhắm vào.

Sau khi trang bị cây trượng, nhìn Tiểu My hiện giờ chẳng khác một nữ thần, quyền trượng trong tay tỏa ánh sáng chói lọi. Nàng vội ẩn hiệu ứng mới khiến nó trông có vẻ bình thường. Cần phải nói thêm, hệ thống chỉ cho phép ẩn trang bị trên người, riêng vũ khí thì không được vì làm vậy vô cùng bất lợi cho người chơi, khi chiến đấu sẽ khó lòng phòng bị.

Trong khi mọi người liên tục xuýt xoa, mượn Trượng Thánh Sứ ngó thử thuộc tính, Trần Phi tiếp tục kiểm tra số vật phẩm còn lại. 

Ngoài ba bản kỹ năng còn có hai bình Thể Lực giúp hồi đầy lập tức thể lực và tinh thần người chơi, mỗi bình giới hạn dùng được năm lần. Đúng là thứ hắn đang cần. Trần Phi giữ một bình, đưa Tiểu My một bình. Nàng thường xuyên trị liệu cho mọi người nên về sau sẽ cần tiêu hao rất nhiều.

Tiếp theo, Trần Phi nhìn tới ba bản kỹ năng. Trải qua một thời gian lăn lộn trong trò chơi, hắn nhận ra sách kỹ năng cực hiếm rơi ra. Như lần này, chém giết không ít thây ma tiến hóa lẫn chuẩn tiến hóa nhưng Trần Phi chỉ lấy được đúng ba quyển. Đây đã là rất may mắn, bình thường có khi còn chẳng được quyển nào.

*** Đóng Băng

- Tiêu hao 7 điểm tinh thần, đóng băng toàn bộ mục tiêu thuộc phạm vi 5 mét quanh người chơi trong 5 giây. Thời gian hồi 30 giây. Yêu cầu mục tiêu phải có cấp độ thấp hơn người sử dụng ít nhất 3 cấp. Lưu ý, kỹ năng không gây sát thương.

- Mô tả: Đóng băng cùng lúc cả một bầy thiếu nữ đang tắm, tha hồ chiêm ngưỡng. Chúc "đồng râm" hưởng thụ thú vui tao nhã thật sảng khoái, hế hế!

Tâm trạng Trần Phi vui vẻ, kỹ năng khống chế quần thể này cực tốt. Tuy nhiên hắn chỉ còn trống một ô kỹ năng nên không học ngay, quyết định xem qua hai bản kỹ năng kia rồi tính. 

Trước cấp 20, người chơi chỉ được học ba kỹ năng chủ động. Kỹ năng đã học sẽ không thể bỏ hoặc thay thế, vì vậy cần phải suy nghĩ thật kĩ.

*** Xung Phong

- Tiêu hao 8 điểm thể lực, phòng ngự tăng 20% trong 10 giây, xông nhanh vào giữa trận địa địch bộc phát nổ mạnh gây 12 điểm sát thương trong phạm vi 3 mét. Thời gian hồi 60 giây.

- Mô tả: Vua thua thằng liều, bạn sẽ khiến đối phương khiếp đảm són ra quần. Dũng cảm lên người anh em!

Đây là kỹ năng công kích đầu tiên mà Trần Phi sở hữu, hơn nữa còn là công kích quần thể. 12 điểm sát thương thì cực kỳ đáng kể, Đao Trảm Ma cũng chỉ gây ra 12 điểm sát thương mà thôi. Bù lại, kỹ năng này đòi hỏi tiêu hao thể lực rất nhiều.

Đáng tiếc, quyển thứ ba chỉ là kỹ năng bị động giúp gia tăng vĩnh viễn 5 điểm tinh thần cho người chơi. Vốn Trần Phi định học một quyển, hai quyển kia xem phù hợp với ai sẽ trao người đó, nhưng rốt cuộc đây lại là kỹ năng bị động, cũng là thứ hắn đang thiếu. Hiện tại, hắn cần chỉ số tinh thần cao để đáp ứng sử dụng các loại kỹ năng ngày càng nhiều, vậy nên học ngay.

Còn lại hai bản kỹ năng, nghĩ tới lui, Trần Phi quyết định chọn Đóng Băng. Kỹ năng Xung Phong tuy mạnh nhưng hắn tự thấy khả năng công kích của mình đã cao, không quá cần thiết. Hơn nữa, chỉ mình Trần Phi phát huy được ưu thế của kỹ năng Đóng Băng, vì nó đòi hỏi cấp độ phải vượt hơn đối thủ 3 cấp mới có tác dụng. Ở đây không ai có cấp độ cao hơn hắn, nhường Xung Phong cho người khác sẽ tốt hơn. 

Trần Phi đưa Nguyễn Huy bản kỹ năng Xung Phong. 

Gã khoái trá học ngay. Hình tượng một người một kiếm xông vào giữa đội hình địch rồi "bùm" một cái giết sạch cả nhóm, Nguyễn Huy chỉ mới nghĩ thôi đã sướng tê cả người, không cách nào kiềm chế được. Gã bật ra tràng cười hề hề khiến mọi người nổi hết da gà, vội tránh xa, sợ gã nổi hứng đem mình ra làm mục tiêu "thử đạn" thì khốn.

Phân chia xong xuôi, sực nhớ vẫn còn một thứ rất quan trọng chưa xem tới, Trần Phi thoáng hồi hộp lấy quả trứng trong nhẫn ra ngoài.

Quả trứng tròn tròn dẹt dẹt có đường kính mấy tấc vừa xuất hiện liền tỏa quầng sáng bảy màu đẹp mắt ra xung quanh.

Ánh sáng vô cùng thánh khiết, mọi người nhìn vào cực kỳ dễ chịu, tâm trạng thanh thản. Cả nhóm tụm lại trầm trồ săm soi, nôn nao mong đợi, không biết quả trứng chứa sinh vật gì bên trong.

Trần Phi cầm quả trứng nhìn một lát, không biết mở thế nào bèn đưa Nguyễn Huy xem thử. Gã ngó ngó rồi ném xuống đất, lấy Đao Trảm Ma ra:

- Nghĩ làm gì mệt đầu, cứ chém một phát là xong!

Chưa ai kịp cản, gã đã vung đao chém mạnh xuống quả trứng.

Chát!

Lưỡi đao tóe lửa dội ra song quả trứng không hề suy suyển, đột ngột lăn một vòng, Trần Phi vội chộp lên.

Nguyễn Huy bóp bóp cổ tay, lầm bầm:

- Trứng khủng long hóa thạch từ thời tiền sử hay thứ quái quỷ gì đây? Cứng thế, suýt gãy mẹ nó tay!

Tiểu My tới gần quan sát quả trứng, bỗng có phát hiện, chỉ tay vào một chỗ:

- Hình như ở đây có một cái lỗ nhỏ phải không?

Trần Phi nhìn theo, đúng là có một cái lỗ thật. Lỗ rất nhỏ, chỉ bằng đầu tăm nhang, thảo nào bọn hắn săm soi cả buổi không phát hiện. 

Không rõ cái lỗ này có công dụng gì, hay là quả trứng đã bị hỏng? Vừa rồi hắn còn thấy nó lăn một vòng, có lẽ sinh vật bên trong vẫn còn sống. Chẳng lẽ cái lỗ này có liên quan đến cách mở quả trứng?

Cái lỗ nhỏ khiến Trần Phi liên tưởng tới điện thoại thông minh, mỗi khi cần thay sim, người ta phải chọc cây kim loại nhỏ vào cái lỗ trên khay sim. Nghĩ vậy, hắn thử tìm một cái que chọc vào.

Bụp!

Sau tiếng kêu khẽ, cái lỗ đột nhiên biến thành một cái khe dài cỡ đốt tay. Trần Phi thử nhìn vào trong, tối om, chẳng nhìn thấy gì. 

Tiểu My cười nói:

- Nhìn nó giống con heo đất hồi bé tôi vẫn hay bỏ tiền tiết kiệm vào.

Lời nàng vô tình khai mở tâm trí Trần Phi. Hắn lấy ra 1 xu tiền hệ thống, thử nhét vào cái khe trên quả trứng.

Xoẹt!

Đồng xu vừa kê tới miệng khe, Trần Phi chưa kịp ấn thì bên trong xuất hiện một luồng hấp lực hút nó bay vào mất dạng. 

Ánh sáng bảy màu bao quanh quả trứng bỗng chớp lên, cảm giác như vừa sáng thêm một chút. Tuy nhiên quả trứng vẫn nằm im lìm đầy bí ẩn, không có thêm động tĩnh gì khác.

Năm cặp mắt cùng chăm chú nhìn quả trứng. Nguyễn Huy liếm mép đề xuất:

- Hình như đi đúng hướng rồi đấy. Còn xu nữa không? Cho nó "ăn" thêm xem!

Mọi người gật đầu bảo phải.

Trần Phi cũng đang có ý này, bèn lấy ra thêm mấy đồng xu, tiếp tục nhét vào.

Ánh sáng bảy màu ngày càng tỏa chói lọi, nhưng sau khi nuốt trọn hơn 10 xu của Trần Phi, quả trứng vẫn không chịu nở.

- Tiếp đi! - Gã kính cận giục.

Trần Phi than thầm. Hắn tích cóp mãi mới được hơn 100 xu, định khi nào gặp cửa hàng hệ thống sẽ mua sắm một phen, hẳn trong đó có rất nhiều thứ đáng giá. Bây giờ phải lấy cho quả trứng tham lam này "ăn", thật sự không đành lòng, hơn nữa chưa chắc sau khi nuốt trọn xu của hắn thì nó sẽ nở ra như mong đợi. Biết đâu hệ thống cố tình chơi cho hắn tiền mất tật mang!

Thế nhưng, nhìn vẻ mặt háo hức chờ mong của mọi người và quả trứng đang không ngừng phát tỏa hào quang bảy màu thần thánh, hắn cũng không muốn bỏ cuộc.

Chơi liều một vố vậy!

Hắn nghiến răng, lấy ra một nắm xu nhét liên tục vào quả trứng. Có cảm giác như cái khe này là động không đáy, nhét bao nhiêu nuốt bấy nhiêu. Thoáng chốc nắm xu trong tay Trần Phi đã hết sạch nhưng quả trứng vẫn trơ trơ như cũ. Có điều lúc này nó tỏa ánh sáng rực rỡ hơn trước không ít, đồng thời liên tục nhún nhảy lưng tưng, vỗ cồm cộp xuống mặt đất, giống như vòi vĩnh ăn thêm.

Trần Phi lấy nốt số xu còn lại ra, chỉ chừa đúng vài đồng để dành sửa chữa trang bị, hậm hực tọng vào cái khe.

Cả quá trình, Nguyễn Huy theo dõi không thèm chớp mắt, vẻ mặt háo hức nói:

- Ánh sáng thánh khiết thế này, rất có thể sẽ nở ra một con rồng vàng đấy. Gọi là gì nhỉ, Ngũ Trảo Kim Long! Ờ, đúng rồi. Hề hề, Phi à, lần này cậu nhặt được hàng khủng rồi, phá đảo thế giới ảo luôn!

Gã này trước kia ngoài chơi game còn có sở thích đọc truyện, nhất là mấy thể loại tiên hiệp, huyền huyễn cho nên bị lậm rất nặng.

Tiểu My ngồi chống cằm hồi hộp nhìn từng đồng xu chui vào cái khe mất hút, mơ màng đưa ra suy đoán:

- Tôi nghĩ là phượng hoàng, toàn thân đỏ rực, bay đến đâu lửa cháy đến đó.

- Sai bét hết! Theo tôi, chỉ có thể là Hồ Ly Tinh chín đuôi. - Lửng Mật tự tin chen vào.

Trước đại dịch, mỗi khi gã đầu vàng rảnh rỗi thường nằm xem phim huyền ảo ngôn tình. Đầu óc gã đang tơ tưởng trong trứng là một nàng yêu hồ xinh đẹp tuyệt trần, toàn thân trắng muốt, ngực nở eo thon mông to, lại còn có chín cái đuôi mềm mại, chỉ nghĩ thôi đã chảy nước bọt.

Sau một hồi đăm chiêu suy nghĩ cẩn thận giống như cố nhớ gì đó, tên nhóc Thiên Lôi khẳng định chắc nịch:

- Mọi người đều sai hết, em nghĩ có khả năng đây là trứng gà Đông Tảo.

- Mẹ mày, điên à? - Nguyễn Huy cụt hứng gạt đi - Con gì cũng được, nhưng tuyệt đối không phải gà Đông Tảo. Đây là game, hiểu chưa? Không phải khu vườn quê cha đất tổ.

Những người khác cũng kịch liệt phản đối. Là rồng, là phượng hay hồ ly chín đuôi đều được, nhưng nếu quả trứng nở ra con gà Đông Tảo thì... không ai có thể chịu nổi cú sốc này. Nhất là Trần Phi tốn cả 100 xu để ấp trứng có khi hộc máu chết tại chỗ vì uất ức. Hệ thống chơi đểu quá mức!

Trước làn sóng biểu tình dâng cao, tên nhóc Thiên Lôi yếu ớt phản ứng:

- Trước kia em từng nhìn qua trứng gà Đông Tảo, thấy cái này hơi giống thôi mà...

- Vớ vẩn! - Gã đeo kính cận gầm gừ - Nhóc con, mày đã từng thấy quả trứng gà nào tỏa sáng thế không hả?

- Biết đâu đây là game nên...

- Thôi, thôi. Không tranh cãi nữa, hình như trứng sắp nở kìa!

Sau khi nuốt gần hết nắm xu cuối cùng trên tay Trần Phi, rốt cuộc quả trứng cũng chịu dừng. Nó nảy lên liên hồi, đồng thời trên lớp vỏ bảy màu có dấu hiệu rạn nứt. Những vết nứt ban đầu nhỏ, sau đó lan rộng ra khắp quả trứng, những tiếng tách tách liên tục vang lên.

Quả trứng vỡ đôi. Một làn khói mờ ảo bảy màu từ trong bay ra, bao phủ toàn bộ khu vực xung quanh quả trứng vài mét, kèm theo một tràng cười the thé khiến lòng người run sợ:

- Á há há há!!! Sau bao nhiêu năm ngủ say, ta lại được nhìn thấy ánh sáng mặt trời...

Mọi người lập tức lùi về sau, giữ khoảng cách an toàn. Dường như sinh vật vừa chui ra khỏi quả trứng không hề giống với suy đoán của bọn họ.

Lớp khói mau chóng tan đi, để lột ra một sinh vật mà ai nhìn vào cũng ngây ngẩn.

Đây là một con vẹt to bằng con gà mái dầu, lông vũ sặc sỡ đủ bảy màu như cầu vồng. Riêng phần đầu nó có màu đỏ rực, cái mỏ đen bóng cong quặp xuống, cặp mắt to cộ như mắt cú lờ đờ với lòng trắng chiếm hết chín phần, chỉ có hai đồng tử ở giữa nhỏ xíu màu cam. 

Trong khi cả bọn còn ngơ ngác, con vẹt bảy màu nhìn thấy Tiểu My bỗng trợn ngược cặp mắt cú vọ trắng dã lên, nước dãi tuôn tràn khỏi mỏ, lần nữa cất giọng cười the thé:

- Á há há há!! Mỹ nữ, nàng có bằng lòng đạp mái đêm trăng thanh với ta không hả?

Nó bay vù đến trước mặt Tiểu My, hai cánh sặc sỡ xòe rộng ra, cặp chân sần sùi đen đúa xoay tới xoay lui quay thành vòng tròn, vũ điệu lăng xăng hệt mấy con chim hoang dã thường hay trình diễn mỗi khi muốn quyến rũ con mái.

Tiểu My tròn mắt á khẩu, không nói được lời nào. Nàng đã đoán gần đúng, nhưng thay vì nở ra phượng hoàng lửa thì quả trứng lại cho ra đời con vẹt bần nông, chênh lệch như trời và đất.

Sau giây phút chết đứng, Nguyễn Huy bừng tỉnh, không thể chịu nổi cú sốc bèn ngửa mặt lên trời rống lớn:

- Móa, Ngũ Trảo Kim Long đâu?? Vì sao xuất hiện con vẹt ngu xuẩn, dâm dê đê tiện thế này? Hệ thống đâu rồi?

Con vẹt đang múa may quay cuồng, nghe vậy dừng lại, quay ngược cái đầu ra sau ba trăm sáu mươi độ, cặp mắt trắng dã lờ đờ trợn dọc nhìn chằm chằm gã kính cận, chợt buông gọn ba tiếng:

- Đ* mẹ mày!

- Cái đờ mờ...

Nguyễn Huy lảo đảo suýt ngã, lắp bắp cả buổi không nói nên lời. Gã bỗng dưng muốn khóc, cuộc đời đôi khi thật phũ phàng!

Mặc xác Nguyễn Huy hộc máu sắp ngất, con vẹt tiếp tục ve vãn Tiểu My:

- Mỹ nữ à, nàng nhận lời ta chứ? Ta sẽ cho nàng làm thiếp thứ chín mươi sáu, ngày đêm sủng ái nàng...

Vừa nói nó vừa bước từng bước oai vệ tới gần Tiểu My, phần ức ưỡn cao khiến nàng buồn cười lại có chút sợ hãi, liên tục thối lui. 

Vù!

- Nàng chạy đi đâu?

Con vẹt đắc ý vỗ cánh bay tới, ý đồ nhào vào ngực Tiểu My, không rõ muốn làm gì.

Một bàn tay đột ngột thò ra, chộp lấy cổ con vẹt bóp mạnh làm nó ré lên:

- Quác...

Trần Phi lạnh nhạt cầm con vẹt đưa lên trước mặt, trừng mắt:

- Mặc kệ mày là thứ gì, tốt nhất nên ngoan ngoãn, còn làm trò cẩn thận tao vặt lông cho mày vào nồi!

Tốn cả 100 xu để đổi lấy con vật thô bỉ này, hắn cũng cảm thấy nuốt không trôi cục tức. 

Con vẹt vỗ mạnh hai cánh cố thoát mà không được. Nhìn thấy ánh mắt gã thanh niên lạnh lẽo đầy tàn nhẫn, nó không dám lảm nhảm nữa, cái mỏ quặp hé ra để lộ cái lưỡi nhỏ tròn tròn màu đỏ phía trong giống hệt lưỡi người:

- Phụ thân đại nhân bớt giận! Phụ thân đại nhân bớt giận!

Vừa rồi, khi gã thanh niên này tức giận, lập tức xuất hiện một cỗ áp lực đánh thẳng vào đầu nó, suýt chút nổ não chết toi. Sống lâu thành tinh, con vẹt nhanh chóng nhận ra đây chính là chủ nhân mới của nó.

Nghe con vẹt nịnh hót, mọi người buồn cười, chán chẳng muốn nói.

Nguyễn Huy đã tạm bình ổn tâm trạng hụt hẫng, bực dọc bảo:

- Thời hiện đại rồi, không phải thời xưa mà mày phụ thân với chả phụ mẫu. Gọi hắn là Papa!

Con vẹt nghe vậy, hai tròng mắt gian xảo đảo một vòng, lập tức làm theo:

- Papa đẹp trai! Papa vô địch! Papa chơi hết gái thiên hạ! Á há há há...

- Nín! - Cánh tay bóp cổ con vẹt hơi tăng sức.

- Quác...

Trần Phi hết biết nói gì, lắc đầu. Dù sao đây cũng là vật nuôi (pet) đầu tiên của hắn, đành ngó thử thông tin nó xem thế nào.

*** Vẹt Công Tước

- Loại hình: Vật nuôi.

- Cấp độ: 1

- Công kích: 5

- Giúp chủ nhân tăng 20% xác suất đánh quái rơi ra vật phẩm.

- Gạ Gẫm: Dùng lời đường mật khiến nữ giới tăng thêm thiện cảm với chủ nhân, xác suất thành công 1%. Khi thất bại sẽ gây phản cảm làm đối phương tức giận. Không có thời gian hồi, không tiêu hao thể lực, có thể sử dụng liên tục.

- Kích Động: Chửi bới nhục mạ khiến đối phương tức giận, bỏ qua phòng ngự gây hộc máu trọng thương, xác suất thành công 0.5%. Không có thời gian hồi, không tiêu hao thể lực, có thể sử dụng liên tục.

- Kỹ năng đặc biệt: Không rõ, khi tiến hóa sẽ mở.

- Mô tả: Giống chim quý tộc, thông minh gian xảo, có thể nhại được tiếng người. Cẩn thận khi ở cạnh nó, một nửa thế giới sẽ truy sát bạn!

Lưu ý: Vật nuôi đã nở ra sẽ không thể bỏ, không thể giao dịch, trừ khi thay bằng vật nuôi khác.

Trần Phi chia sẻ thông tin cho Nguyễn Huy xem để gã bớt tò mò. Nhìn thấy kỹ năng Gạ Gẫm, hai mắt gã sáng lên. Kỹ năng này quá bá đạo, có nó coi như toàn bộ gái đẹp trong thiên hạ đều rơi vào tay gã hết, thấp giọng:

- Hề hề, con vẹt dâm này không thích hợp với cậu đâu! Đưa cho tôi đi!

- Nếu được tôi đưa cậu ngay! - Trần Phi thản nhiên.

Nguyễn Huy nhìn kĩ lại, đúng là không thể giao dịch được. Gã vô cùng tiếc nuối, quay qua con vẹt vẫn còn nằm trong tay Trần Phi, dụ khị:

- Ê, vẹt dâm, có muốn theo anh mày không?

Vẹt Công Tước lờ đờ ngó gã kính cận:

- Đ* mẹ mày!

Ầm!

Nguyễn Huy bỗng lảo đảo lùi mấy bước, miệng hộc ra một ngụm máu, tay run run chỉ con vẹt:

- Móa, kỹ năng có 0.5% xác suất thành công mà tao cũng dính à?!!

Nói tới đây, gã té ngồi xuống đất, cảm thấy đất trời đảo lộn, vùng đầu đau đớn kinh khủng. 

- Á há há há... - Con vẹt cười lên một tràng đê tiện lẫn đắc ý.

Tiểu My vội chạy đến dùng kỹ năng trị thương, lát sau Nguyễn Huy mới khỏe lại. Mặt mày gã tái xám, cảm thấy hơi sợ con vẹt chết tiệt, không dám trêu chọc nữa.

Trần Phi bóp mạnh cổ con vẹt bảy màu, nhạt giọng:

- Sau này cấm mày sử dụng kỹ năng với người trong đội. Rõ chưa?

Vẹt Công Tước há mỏ thở gấp, vỗ cánh phành phạch nhưng không tài nào thoát khỏi bàn tay như gọng kềm sắt, đau khổ kêu lên:

- Tuân lệnh phụ thân đại nhân, quác... Papa!

Trần Phi buông tay. Nó mừng rỡ vỗ cánh bay tới đứng trên vai phải hắn, bộ dáng oai vệ liếc mắt đưa tình với Tiểu My, khi chạm vào ánh mắt của Nguyễn Huy thì hất mỏ lên, khinh bỉ ra mặt.