Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 867: Kỳ Lân chung cực kỹ năng chi Kỳ Lân đồng hóa (4)




Cách gần đó, Như Nguyệt đầu tiên nhìn ra những sinh vật này là gì. Bởi vì Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần bọn họ đều gặp loại sinh vật này, cũng chính là loại sinh vật lúc trước làm cho Tề Nhạc sử xuất chung cực Kỳ Lân Tí. Đúng vậy, tới là Kim Sí Đại Bằng Điêu, hơn nữa là một quân đoàn Kim Sí Đại Bằng Điêu.

Phi hành phía trước nhất là một đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu sải cánh vượt qua mười lăm mét, thân thể cực lớn dưới ánh mặt trời chiếu xuống phản xạ quang trạch màu vàng. Khí tức cường hãn chính là từ trên người nó phóng xuất, sau lưng nó có bốn đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu sải cánh 10m, đằng sau nữa là những Kim Sí Đại Bằng Điêu có sải cánh năm tới tám mét mà thôi. Bất quá, đôi cánh cộng với thân hình đạt tới năm thước cũng vô cùng kinh người, số lượng trên hai trăm Kim Sí Đại Bằng Điêu trở nên cực kỳ khủng bố.

Như Nguyệt hướng Hắc Long hỏi:

- Bọn họ muốn tấn công chúng ta sao?

Hắc Long lắc đầu, nói:

- Không có khả năng này. Đây là tộc nhân của Đại Bằng Minh Vương, nhìn số lượng của chúng thì ít nhất là một phần ba chiến đấu giả của toàn tộc Đại Bằng Minh Vương. Trong gia tộc Kim Sí Đại Bằng Điêu, thực lực đạt tới cấp bậc ngoài vạn năm, không cao hơn mười lăm. Mà ở trong đó có năm tên, chính là năm tên đi đầu tiên. Tuy rằng thực lực so ra kém Đại Bằng Minh Vương, nhưng nhìn bề ngoài cũng chỉ tiếp cận tu vi hai vạn năm, ở bên trong, thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú tuyệt đối được coi là cường giả trong cường giả. Kim Sí Đại Bằng Điêu trời sinh đối với Viễn Cổ Cự Thú bò sát chúng ta có hiệu quả khắc chế, bỗng chốc xuất hiện nhiều như vậy, chúng ta tốt nhất vẫn nên né tránh thì hơn.

Như Nguyệt cười khổ nói:

- Chúng ta nhiều người như vậy, thể tích của anh thì lớn như thế, sợ rằng muốn tránh né cũng phi thường khó khăn.

Hắc Long nhìn thoáng qua các thành viên mười hai tiểu đội Sinh Tiếu bên cạnh. Tuy rằng đối mặt không trung mang đến áp lực thật lớn, nhưng trên mặt mỗi người đều lộ ra thần sắc kiên định, không có bị những Kim Sí Đại Bằng Điêu này hù ngã chút nào.

Hắc Long nói:

- Nếu như là một tháng trước, ta nhất định mang các người chạy thật nhanh. Nhưng mà hiện tại cũng chưa chắc không có lực đánh một trận. Đương nhiên nếu dưới sự lãnh đạo của Tề Nhạc mới có thể hoàn thành. Dù sao, trong chiến đấu của Viễn Cổ Cự Thú, Tối Cường Giả của song phương trận doanh va chạm mới là tối trọng yếu nhất. Chỉ là không biết hiện tại thực lực của Tề Nhạc đã khôi phục thế nào rồi.

Như Nguyệt gật nhẹ đầu, dù sao, hiện tại thực lực chỉnh thể của Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đều đạt đến cấp bậc năm vân trở lên, cũng chưa chắc thì không có lực đánh một trận, tựa như nàng Sinh Tiếu long chiến sĩ tiếp cận cảnh giới tám vân, chỉnh thể thực lực đã không kém bao nhiêu so với Hắc Long. Nếu như nàng có thể đột phá đến cấp bậc tám vân, sợ rằng Hắc Long cũng không phải là đối thủ của nàng.

Mỉm cười, quang mang trong mắt của Như Nguyệt trở nên cường thịnh rất nhiều:

- Người không phạm ta, ta không phạm người. Mọi người tại chỗ chờ lệnh. Nếu như đám người không hướng chúng ta phát động công kích coi như xong, nếu không thì để cho bọn họ biết rõ mười hai tiểu đội Sinh Tiếu chúng ta lợi hại như thế nào. Tất cả Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần trở về chỉ huy của tiểu đội mình. Tuyết Nữ, Thương Băng, Thực Vật Hồn, Cơ Đức, Tề Nhạc ở nơi này giao cho mọi người. Xin hãy bảo vệ tốt sự an toàn của hắn.

Cơ Đức nói:

- Như Nguyệt tỷ yên tâm đi. Chỉ cần chúng ta còn có một hơi thở sẽ không để cho đám lông vũ súc sinh này làm tổn thương Tề Nhạc một chút nào.

Như Nguyệt gật nhẹ đầu, thân hình nàng bay vào trong tiểu đội của mình, các thành viên mười hai tiểu đội Sinh Tiếu bắt đầu kết hợp hữu hiệu cùng một chỗ, dựa theo tứ đại gia tộc một lần nữa phân loại. Tuy rằng như vậy làm rối loạn trình tự nguyên bản của tiểu đội, nhưng mà cũng chỉ có như vậy mới có thể đem lực chiến đấu của bọn hắn phát huy ra trình độ mạnh nhất.

Tới gần, càng ngày càng gần. Quân đoàn Kim Sí Đại Bằng Điêu trên không trung hiển nhiên đã phát hiện Hắc Bạch song long cùng đám người bên dưới. Đối với loại thú dữ như Kim Sí Đại Bằng Điêu mà nói thì nội đan của Viễn Cổ Cự Thú bò sát không thể nghi ngờ là đồ vật mà chúng thích nhất. Nếu như Viễn Cổ Cự Thú đủ cường đại thì một viên nội đan thậm chí có thể tăng lên công lực mấy trăm năm cho chúng. Nhưng Hắc Bạch song long rõ ràng cho thấy là siêu cấp Cự Thú cấp bậc vạn năm, thậm chí có thể cho bọn chúng tăng lên ngoài ngàn năm thực lực. Mà nhân loại đối với những con hung thú này mà nói không hề có sức uy hiếp.

Vì thế, vừa phát hiện Hắc Bạch song long, Kim Sí Đại Bằng Điêu cầm đầu lập tức phát ra một tiếng kêu to rõ. tổng cộng gần hai trăm Kim Sí Đại Bằng Điêu lập tức tản trận hình tạo thành một cái hình cung hướng phía dưới, một bên giảm xuống độ cao phi hành, một bên phóng xuất ra kim sắc quang mang của bản thân.

Đúng lúc này, Tề Nhạc một mực ngồi ở trên lưng Hắc Long đột nhiên mở hai mắt ra, khóe miệng toát ra một tia cười nhàn nhạt, hắn lẩm bẩm:

- Cự Thú đồng bọn đưa tới cửa, chúng ta không cần khách khí. Xem ra, mười hai tiểu đội Sinh Tiếu phải đổi thành không quân rồi.

Tề Nhạc mỉm cười, quang mang trong mắt hắn trở nên cường thịnh hơn, hắn nhẹ nhàng nhảy một cái từ trên lưng Hắc Long bay lên, phiêu phù ở cách mặt đất 10m, nhìn về phía Kim Sí Đại Bằng Điêu cầm đầu.

- Mười hai tiểu đội Sinh Tiếu nghe mệnh lệnh của ta. Tất cả mọi người không được phát động công kích. Lập tức khóa chặt lại một đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu trên không trung, dùng mười người làm đơn vị, bắt đầu làm theo lời tôi nói, lập tức theo chú ngữ của ta ngâm xướng làm động tác giống như ta. Mỗi 10 giây bắt đầu vòng tiếp theo, hai đội không được khóa chặt cùng một đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu. Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần không cần tiến hành ngâm xướng. Chuẩn bị.

Các thành viên tiểu đội Sinh Tiếu tuy rằng rất kinh ngạc vì sao Tề Nhạc không để cho bọn họ nghênh chiến, nhưng ai cũng sẽ không vi phạm mệnh lệnh của Tề Nhạc. Thậm chí trong suy nghĩ của họ còn nghĩ hai trăm đầu cự điểu trên không trung cũng là bồi luyện mà lão đại chuẩn bị cho mình.

Trong mắt của Tề Nhạc toát ra một tia quang mang nhàn nhạt, hắn tuy rằng nhìn không thấy, nhưng tinh thần lực của hắn đã một mực khóa chặt đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu đang phi hành phía trước nhất. Trong mắt toát ra một tia quang mang nhàn nhạt, hắn cao giọng ngâm xướng:

- Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tiền, hành! Thần sắc minh sắc, thiên thanh địa thanh, thần quân thanh quân, bất ô bất trọc, quỷ mị hàng phục, âm dương hòa hợp, hàng.

Đồ án ngân, hắc hai màu Hắc Kỳ Lân thật sự thoát thể mà ra. Hai mắt của Tề Nhạc tại thời khắc này hoàn toàn biến thành màu bạc. Tóc dựng đứng lên, một cỗ khí tức khủng bố từ thân thể của hắn tán phát ra.